Đây là...!Trước mắt Lân Diễm, hình ảnh cánh cổng lớn xuất hiện ở hai bên còn có người canh gác không khỏi làm nàng kinh ngạc.
Tiểu Mỹ bên cạnh vui vẻ, nàng rất hài lòng với biểu cảm của Lân Diễm lúc này.
Đây là nơi ta tìm cho các ngươi.
Tiểu Mỹ dang rộng hai tay giải thích.
Linh Lung nhanh chóng đi đến tò mò quan sát đánh giá, mặc kệ mấy người canh giữ đang nghi hoặc nhìn nàng.
Vị cô nương nà...!Có người không khỏi lên tiếng.
Đây là chủ nhân mới của ngôi nhà này, các ngươi không cần lo lắng.
Tiểu Mỹ tiến đến, ném lệnh bài trong tay cho người canh gác đang tiến lên nói chuyện.
Người đến mau chóng tiếp nhận liếc mắt qua liền nhận ra thân phận người đến không khỏi khom mình thi lễ.
Đại nhân.
Bọn họ cũng đã được thông báo từ trước.
đứng đây cả buổi chính là chờ đám người này đến.
Ngài đã đến.
Vậy chúng ta đi trước.
Người canh giữ không nhiều lời cáo từ.
Bọn họ đã được bảo qua chỉ cần làm như vậy.
Lui xuống đi.
Tiểu Mỹ tuỳ ý phất tay nói.
Nhìn đám người kính cẩn lui xuống, Lân Diễm không khỏi liếc mắt nhìn Tiểu Mỹ.
Chúng ta vào trong thôi.
Linh Lung phía trước không thèm để ý nhiều, bàn tay mạnh mẽ đẩy cánh cửa lớn ra.
Nơi này là...!Lân Diễm vừa đi vào vừa quay sang hỏi Tiểu Mỹ.
Nơi này không lâu trước kia là một gia tộc ở Giới thành định cư nhưng gia tộc đó nay đã xuống dốc, chỉ có thể bán nơi này đi.
Tiểu Mỹ chậm rãi trả lời.
Phong gia.
Lân Diễm ngước nhìn tấm bảng lớn được treo trên cao liền lẩm bẩm nói.
Từng là một trong Tứ đại gia tộc mạnh mẽ nhất Giới thành Thiên Phương.
Chỉ là lên quá nhanh mà xuống cũng nhanh.
Tiểu Mỹ tiếc nuối nói.
— QUẢNG CÁO —
Hai người vừa đi vừa nhìn quang cảnh xung quanh.
Nơi này không tệ nha.
Ta đã xem qua một chút, nồng độ nguyên tố không thấp rất thích hợp cho chúng ta ở đây tu luyện và nghỉ ngơi.
Linh Lung nhanh chóng quay ra, bước lại gần Lân Diễm mỉm cười nói.
Tất nhiên nơi này là nơi dành cho ba người bọn họ.
Ba người cũng đã bàn bạc từ trước, dù sao cũng đã lập ra tổ đội nên sống cùng một chỗ cho tiện thể hoạt động.
Sau này thế nhưng có nhiều việc cần làm.
Tất nhiên là thích hợp.
Nơi đây dù gì cũng từng được một đại gia tộc sinh sống, tự nhiên không kém chỗ tốt khác là bao.
Tiểu Mỹ vui vẻ nói.
Đã là nơi được thế lực để ý, nơi đó ít nhất không thể kém về nồng độ nguyên tố.
Tiểu Mỹ tỷ cũng thật giỏi nha.
Trong thời gian ngắn vậy mà kém được chỗ này.
Linh Lung không khỏi khen Tiểu Mỹ một tiếng.
Là việc ta lên làm.
Tiểu Mỹ khiêm tốn nói.
Không cần khiêm tốn, nơi này cũng không quá xa Diệt Ma Hội lại là đất của Giới thành, cũng không phải ai cũng có thể làm được như tỷ.
Linh Lung cười tươi nói.
Đúng rồi, lúc nãy tỷ nói nơi đây từng là nơi ở của một trong các đại gia tộc.
Tỷ có thể kể kĩ cho ta một chút.
Không chờ Tiểu Mỹ phản ứng, Linh Lung liền hỏi nàng.
Tiểu Mỹ có chút không theo kịp nàng câu chuyện chỉ có thể bối rối nói khẽ: Không sao chuyện nhỏ, để ta nhớ lại...
Hai người mải mê cười nói vui vẻ.
Lân Diễm bên cạnh không để ý đến hai người, đôi mắt sáng nhìn chăm chú cảnh vật được bài bố.
Bức tường được bao bọc xung quanh, dãy nhà chia ra làm bốn hướng, ở trung tâm là sảnh nghị sự.
Các vật khác như cây trồng, hoa lá...!được phân bố từng vị trí, sâu bên trong có cả huấn luyện trường.
Có thể nói đủ tiêu chuẩn làm nơi ở của các thế lực lớn nhưng nơi tốt như này lại dễ dàng rơi vào tay ba người lại làm nàng có chút lo lắng.
Sao vậy, lo lắng sao.
Tiếng nói của Linh Lung đột nhiên vang lên bên cạnh tai nàng
Lân Diễm cũng không quay sang, đôi mắt vẫn chăm chú đánh giá phía trước.
Tiểu Mỹ tỷ cũng đã nói.
Nơi này từng là nơi ở của một thế lực lớn là Phong gia.
Gia tộc này cũng không kém nha, từng có đến năm vị Siêu cấp toạ trấn.
Linh Lung bàn tay xoắn xoắn đuôi tóc hở ra từ áo choàng, nàng nhìn về phía trước mỉm cười nói khẽ.
Gia tộc ở Giới thành quanh năm phải chiến đấu và tiếp xúc với ma thú.
Trải qua nhiều trận chiến, tất nhiên làm cho gia tộc ở đây mạnh mẽ hơn các gia tộc ở các nơi khác.
Nguy hiểm cùng với cơ duyên thường đi song song với nhau.
— QUẢNG CÁO —
Là ai diệt bọn họ.
Lân Diễm lạnh lùng hỏi.
Một đại gia tộc khác của Giới thành, Tuyên gia.
Linh Lung khoác tay Lân Diễm, vui vẻ nói.
Tiểu Mỹ tỷ đâu rồi.
Lân Diễm nhíu mày hỏi Linh Lung.
Có người đến tìm, ta nghe thoáng qua nói là có việc gấp cần Tiểu Mỹ tỷ quay về xử lí.
Ta cũng đã đưa cho tỷ ấy đủ số tử kim mà tỷ ấy cần.
Linh Lung nhớ lại nói, bàn tay của nàng cũng đã xuất hiện một tấm lệnh bài.
Bỏ đi, chúng ta cứ làm theo kế hoạch đã.
Đập đi xây lại.
Lân Diễm nhìn khung cảnh phía trước bình tĩnh nói.
Được, ngươi cầm lấy lệnh bài này.
Ta đi viết thông báo tìm người.
Linh Lung đưa cho Lân Diễm thẻ bài trong tay, thân hình cũng nhanh chóng biến mất.
Ở Giới thành cái gì cũng có thể thiếu nhưng nhân lực là không bao giờ thiếu.
Chỉ cần có đủ tài nguyên cung cấp muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Lân Diễm tiếp nhận lệnh bài, đại kiếm toàn thân băng vải trắng tinh cũng đã xuất hiện trong tay của nàng.
Lân Diễm thật là, có cần thiết làm như vậy không.
Linh Lung thân ảnh ngoài xa, quay đầu nhìn lại hướng vừa mới thoát đi, nàng khó khăn thốt ra.
Tên đội trưởng đáng chết, cùng Lân Diễm cá mè một lưới.
Toàn nghĩ ra mấy ý kiến khác lạ.
Linh Lung thầm mắng
Chỉ cần có viện gì tốn sức, lằng nhằng là Dạ Trần lại đem nàng ra khai đao.
Không làm đao cũng làm tấm chắn, giờ lại thành tên sai vặt.
ẦM...!
Một tiếng nổ lớn vang lên làm giật mình vô số người trong Giới thành.
Bả vai Linh Lung run run, thân hình vội vàng nhanh chóng biến mất.
Là tên nào làm loạn trong Giới thành.
Mau mau đi xem.
Gần Diệt Ma Hội.
Không lẽ ma thú tấn công nhưng không thể à...
— QUẢNG CÁO —
Tiểu Mỹ ở đằng xa đang cùng một đám người nói chuyện.
Nghe thấy tiếng nổ lớn phát ra, nàng khuôn mặt biến sắc.
Vì nàng biết nơi đó ở đâu.
Khốn khiếp là ở hướng Phong gia.
Ruốt cuộc là chuyện gì.
Một thanh niên giật mình bật dậy, lớn tiếng nói.
Không phải là hướng Phong gia mà ở chính Phong gia.
Một nam nhân trung niên ngồi bên cạnh suy ngẫm nói.
Hỏng, nơi đó...!Người thanh niên nghĩ đến một suy nghĩ, khuôn mặt liền trở lên sợ hãi, miệng lắp bắp nói.
Tiểu Mỹ nha đầu.
Rốt cuộc ngươi giở trò gì.
Nam nhân trung niên quay sang hỏi Tiểu Mỹ.
Ngươi hỏi ta, ta làm sao biết.
Câu này ta phải hỏi Tuyên gia các ngươi mới đúng.
Tiểu Mỹ hít sâu một hơi, điều chỉnh tâm tình bình tĩnh đáp.
Tiểu Mỹ, ngươi đừng rượu mời không muốn uống lại muốn uống rượu phạt.
Không phải ngươi làm thì còn ai làm.
Người thanh niên khuôn mặt trở lên tức giận đỏ bừng, hừ lạnh một tiếng đáp.
Tiểu Mỹ ánh mắt trở lên sắc bén nhìn lại người thanh niên vừa nói.
Ngươi dám uy hiếp ta.
Nàng lạnh lùng nói.
Ta...! Thanh niên bị nàng nhìn lại thì càng thêm tức giận, định phản bác lại thì bị người bên cạnh Tiểu Mỹ nhìn vào làm hắn á khẩu không dám trả lời.
Tiểu Mỹ, Tuyên Nghi chỉ là nói đùa mà thôi.
Ngươi đừng để trong lòng.
Người trung niên bên cạnh thấy không ổn chỉ có thể ra mặt giải vây.
Người ta thế mạnh, hắn cũng chỉ có thể cúi đầu nhận lỗi.
Chúng ta không thân như vậy đâu.
Tiểu Mỹ nghe vậy hừ lạnh một tiếng, nàng nhanh chóng dẫn người đi ra ngoài.
Nàng phải xem tận mắt rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra mà gây ra động tĩnh lớn vậy.
Chuyện quỷ gì đây.
Nhìn đám người rời đi, Nam nhân trung niên khẽ nói..