Nguyên Tố Đại Lục

Chương 213: 213: Tốt Xấu Khó Phân Biệt






Người tên Thiên Y kia cũng không che giấu đi khi tức của mình.

Trước tinh thần lực đặc thù thiên phú của Cao cấp Ma giả cùng với cảm nhận xác thực của hắn, đích thực thực lực giữa hai bên không hề hơn kém nhau quá nhiều.

Vậy mà kể cả khi hắn được Bí Thuật tăng cường sức mạnh lên gấp ba lần có thừa cũng không phá được mấy sợi dây xích treo ở trên người do chính bàn tay đối phương dùng nguồn sức mạnh nhỏ yếu kia tạo ra...!thật là vô lí, không theo lẽ thường tình!
Thực lực vượt trội có thể dễ dàng đánh bại đối phương, đây là điều căn bản trong sách ghi lại.

Hắn có điều đó nhưng lại không làm được vậy chỉ có một điều...
Ánh mắt Huyết Huyền cũng theo đó nhíu chặt lại.
Ngươi là ai?
Thân ảnh trong tà áo choàng dần dần xuất hiện trong ánh mắt giận giữ kèm theo chút kiêng dè của Huyết Huyền, hắn gằn giọng muốn xác định thân phận của chủ nhân nguồn ma lực bàng bạc đang muốn xoắn nát cơ thể hắn rốt cuộc là cái gì? Vậy mà lại là khắc tinh của hắn, đúng hơn là khắc tinh của Huyết Sắc Chi Khí, mạch máu của Huyết Ma Tông bọn họ!
Người này tuyệt đối không thể giữ lại! Cảm nhận Huyết Sắc Chi Khí trong người mỗi khi xung đột với nguồn ma lực tỏa ra hào quang chính nghĩa làm hắn chán ghét kia như lâm phải đại địch nhanh chóng rút lui làm tiêu hao một mảng lớn huyết khí trên đường, Huyết Huyền tự biết bản thân cần phải làm gì lúc này đây!

Ám Sắc Tà Khí...!chặn lại cho ta!
Để không cho ma lực của đối phương càn quấy trong người thì không ổn, điều này có thể mang lại ám thương hay lay động đến căn cơ...!rất là nguy hiểm đến thành tựu tương lai sau này của hắn.

Huyết Huyền cắn răng không tiếc tiêu hao một lượng lớn ma lực âm thầm thúc dục nguồn sức mạnh hắc ám ẩn trong người nhằm chặn lại thứ sức mạnh quỷ bí kia!
Huyết sắc theo Ám Sắc Tà Khí xuất động, hai nguồn sức mạnh hòa quyện lại rồi lấy huyết sắc làm chủ tạo lên một màu sắc u ám khó tả.

Trước sự xâm lấn không ngừng của khắc tinh do Vô Thiên Pháp tạo ra, Huyết Sắc Chi Khí được Tà Khí hỗ trợ như kẻ điên nay đã mất đi lí trí không sợ chết, dũng mãnh đến lạ thường lao lên cản lại Khắc Tinh Chi Khí của đời mình.

Điều này cũng làm cho Huyết Huyền thở ra một hơi nhẹ nhõm!
Cũng làm cho khuôn mặt đã trắng của Huyết Huyền nay càng trắng bạch hơn, nữ nhân nào có phúc nhìn thấy được nhất định phải ghen tỵ!
Nhưng mọi thứ trên đời đều có ngoại lệ.
Thiên Y mắt lạnh ẩn chứa sát khí nhìn thẳng vào thân ảnh bị những sợi dây xích bạc quấn chặt lại trước mắt, nàng bình tĩnh tiến lên vừa đi vừa nói: Huyết Ma Tông sẽ báo thù cho ta, đó là câu nói cuối cùng của một kẻ trước khi chết trong tay ta đã nói như vậy!
Còn ngươi?
Có di ngôn gì cần ta truyền đạt lại cho Huyết Ma Tông các người sao?
Thiên Y thản nhiên đi đến trước mặt Huyết Huyền, nàng đã làm xong chỉ còn chờ đợi đối phương nói hết câu tiếp lời mà thôi!
Hừ! Huyết Huyền ánh mắt trợn trừng lợi dụng chiều cao hơn hẳn người trước mắt mà nhìn đối phương từ trên mà xuống.
Thiên Y không quan tâm những trò hề người sắp chết bày ra.
Thủ đoạn hèn hạ, có giỏi thả ta ra...!quyết đấu một trận công bằng! Trước sự sống và cái chết, Huyết Huyền cho dù là ác nhân cũng phải cẩn thận lời nói của mình!
Chỉ cần có thể gỡ bỏ mấy sợi dây xích khắc chế huyết khí trong người, hắn tự tin có thể tìm lại mặt mũi trả lại gấp trăm gấp ngàn lần sự nhẫn nhục mà hắn phải chịu đựng trước đó cho đối phương!
Thuật Pháp của ta vô cùng lợi hại, Huyết Ma Tông chúng nhân phải cẩn thận khi quyết đấu với ta! Đó là di ngôn của ngươi sao? Không biết là học được từ ai sự vô sỉ hay là không để lời nói của đối phương vào tai, Thiên Y vô cùng bình thản ngữ khí thì kiên định hỏi lại Huyết Huyền đang biến sắc mặt!
Ngươi...!! Không nghĩ đến đối phương một thân chính khí khắc chế được tà khí của mình lại mặt dày như vậy, Huyết Huyền ánh mắt trợn trừng bị lời nói sửa đổi trắng trợn nhưng lại có lí của đối phương làm cho nghẹn họng, khó khăn thốt ra nỗi uất hận trong lòng.
Chết đi! Mặc kệ những việc đang xảy ra trước mắt, Thiên Y giơ bàn tay lên khẽ nói.
SIẾT!

Lạch cạch lạch cạch...!!
Những sợi dây xích bạc theo động tác của nàng ta mà rung động càng thêm siết chặt thân thể Huyết Huyền hơn.
Không kịp mất!
Cảm nhận toàn thân đau đớn kèm theo cảm giác áp bức khó tả, Huyết Huyền thầm kêu không ổn.
Cạch cạch...!Rất nhanh xương cốt đã bị áp lực dần dần đẩy khỏi vị trí ban đầu, nhiều nơi yếu hại không chịu được áp lực đè ép mà nứt vỡ.
Hít hà...!! Huyết Huyền thở hổn hển như muốn ăn tươi nuốt trọn không khí trong màn mưa tuyết, máu trong cơ thể thì theo những khoảng trống dây xích để lại mà tụ...!làm cho khóe mắt của y chảy dài huyết lệ, máu mũi cũng theo đó không ngừng chảy ra.
Đối mặt với cái chết, ma lực trong người y tự động điên cuồng vận chuyển tìm lấy đường sinh cơ cho chủ thể, Hắc Sắc Tà Khí cũng theo đó không ngừng được sinh ra bổ trợ cho huyết khí đang tiêu hao.

Chỉ cần đẩy ra Khắc Tinh Chi Khí thần bí kia ra ngoài là Huyết Huyền không còn chịu ảnh hưởng bởi khắc chế nữa.

Từ đó có thể dựa vào thực lực vuột trội hơn Thiên Y mà chấn nát xích bạc trên người nhưng ngay chính bản thân Huyết Huyền cũng nhận ra rằng...!thời gian cho hắn đã không còn kịp nữa rồi, đối phương cũng sẽ không cho hắn cơ hội này!
Mặc dù tỏ ra bình thản không quan tâm đến thời thế nhưng ánh mắt của Thiên Y vẫn luôn đặt trên người đối phương.

Nàng sao không nhận ra được Huyết Huyền đang cố gắng đẩy ra sự áp chế của mình trong người hắn chứ!
Cho dù đối phương có trời phù hộ thành công đi nữa, nàng cũng không lo!
Cùng cấp bậc cho dù mạnh hơn trong cấp muốn gỡ bỏ sự áp chế của nàng cũng cần tiêu tốn một lượng lớn ma lực, cho dù là Huyết giả khi làm xong cũng cần phải hít thở lấy lại sức lực.


Cho là chỉ cần một hơi thở có thể lấy lại sức đi thì thời gian đó dưới ánh mắt chăm chú của nàng cũng đủ để nàng xuất chiêu trực tiếp đánh chết đối phương trong thế không thể phòng ngự luôn rồi!
Nàng không ra tay giết luôn đối phương, chính là muốn nhìn thấy đối phương chết trong đau đớn.

Không chỉ người ở trước mắt không thôi mà kể cả những kẻ khác, những kẻ chết trong tay nàng trước đó, chỉ cần là người của Huyết Ma Tông trong mắt nàng đều xứng đáng nhận lấy kết cục này!
Là ở đây sao? Một thanh âm nghi hoặc vang lên làm gián đoạn suy nghĩ của Thiên Y.
Soạt! Nàng ta vội quay người lại, ánh mắt vô cùng kinh ngạc đánh giá hai thân ảnh dần xuất hiện trong tầm mắt mình.
Ai đây? Thanh âm của Linh Lung một lần nữa vang lên.
Nàng quay sang hỏi Lân Diễm, ngón tay thì chỉ vào thân ảnh đang dùng đôi mắt sắc bén đánh giá hai người trong màn đêm.
Tốt xấu khó phân biệt!
Mặc dù không nhìn rõ hai thân ảnh mập mờ trước mắt ra làm sao nhưng qua cảm nhận khí tức áp bách khó hiểu tỏa ra của người đứng đằng trước nhắm vào mình cùng với khí tức làm người khác phải run sợ và chán ghét ở đằng sau làm cho Lân Diễm không phân được thực hư như thế nào, có khi cả hai không phải là vật tốt lành gì cũng nên!
Chuyện này không phải ngươi rõ hơn ta sao! Như nhớ đến điều gì đó, Lân Diễm quay sang chất vấn người ở bên cạnh..