Nguyên Thủy Thời Đại

Chương 139: Huyết Chiến




Dọc theo con đường đây máu tươi và xác sói, Minh Vũ nội tâm trở nên trầm xuống. chính Klu đã mở ra một con đường máu, việc hy sinh là chuyện không thể nào tránh khỏi.

Bất chợt lại có âm thanh chạy vội vã truyền đến. đó là một nữ chiến binh bộ lạc Syk.

“ Thủ Lĩnh! Bên kia phát hiện một chiếc đầu trâu!”

Minh Vũ nhất thời máu huyết không thể lưu thông, hắn thở gấp

“có mấy đầu, có phát hiện nhóm người Klu không?”

“ Không! Chỉ là một chiếc xương sọ, dấu vết con rất mới, hẳn là vừa bị giết cách đây không lâu ” nữ chiến binh thanh thật nói.

“ Tập trung người, chuẩn bị chiến đấu!” Minh Vũ sát khí trở nên nồng nặc. đây là lần đầu hiên hắn muốn giết chóc đến như thế. Tộc nhân hy sinh, tài sản bộ lạc thất thoát. Những thứ dó mọi người phải đổ mồ hôi, sôi máu mới giành lấy được. không thể để bọn họ hy sinh một cách vô ích được.

Rất nhanh 200 chiến binh tập hợp, mọi người đều nhìn thấy thi thể không trọn vẹn của tộc nhân, cũng như chiếc đầu sọ trâu. Mọi người ánh mắt đặm đặm muốn báo thù.

Mấy cái tên dở hơi như Orc lúc này cũng lặng im không nói một tiếng

Minh Vũ là người đầu tiên lên tiếng trước hắn trầm giọng

“ bọn họ đã chiến đấu đến hơi thở cuối củng đễ bạo vệ bộ lạc, bảo về những thứ mà chung ta bao lâu này gầy dựng! chúng ta không thể để bọn họ chết một cách oan uổng như thế được. nhất định chúng phải giết sạch bọn sói này để báo thù cho những người đã khuất!”

Mọi người đều im lặng, im lặng đến đang sợ.

“ Vũ! ta nhìn thấy đám người Klu!” Melly sau khi đi dọ thám xung quanh nhất thời báo cáo.

Đó là một cái tin kinh hỹ nhất ngày hôm nay mà hắn nhận được, Minh Vũ có chút gấp hỏi.

“ Klu bị bao vây dưới suối! có rất nhiều sói! Rất nhiều ta không đếm hết” Melly nói.

Nhận được tin tức máu nóng trong tim mỗi người bắt đầu sôi lên. Không đợi Minh Vũ ra lệnh đám người đã không tự chủ được mà lấy cung ra chuẩn bị tư thế chiến đấu.

Lần theo dấu vết để lại, rất nhanh mọi người đã đi đến phụ cận dòng sối, từ khoảng cách 500 mét, mọi người cũng đã nghe được tiếng nước chảy róc rách. Mùi máu tươi cũng đã giảm bớt.

Từ trên ngọn cây Minh Vũ cũng có thể nhìn thấy đám người Klu đang co cụm dưới dòng suối, bọn họ đã bị bao vây. Dọc theo hai bên bờ suối có rất nhiều sói đang đứng.

Không phải tự nhiên mà chúng có thể sang bờ bên kia được. bởi vì cách đó không xa khoảng chừng 100 mét, dòng suối khá là hẹp, chỉ rộng chừng 4 – 5. Với thực lực của bầy sói thì nhảy qua chổ đó khá là dễ dàng. Nhất thời nhóm người Klu bị bao vây phía dưới.

Nhưng cũng may sói kỵ nước, nên bọn chúng vẫn còn một chút úy kỵ chưa động thủ.

Bầy sói không hề biết rằng bản thân cũng củng đang bị bao vây, không bọn chúng không hề phát hiện, không phải vì mũi chúng bị hỏng, mà là ngược hướng gió, mùi hương, khí tức của những thợ săn nhất thời bị che đi khỏi cái mũi thính của chúng.

Vì trong rừng cây, nên sức chiến đấu của cung tên trở nên hạn hẹp, không thể thừa sức bắn loạn xạ được, mọi bắt buộc phải áp sát bao vây lấy bầy sói.

Trên trên bờ suối, con sói lớn không ngừng phát ra tiếng gầm gừ giống như đang giao tiếp với đồng loại vậy. ánh mắt nó khát máu đang nhìn chằm chẳm những con mồi đang ở dưới nước kia.

Những con mồi kia đã giết không ít đồng bọn của nó,nó buộc phải giết những vật kia, trả thủ cho đồng loại, cũng như là thức ăn dồi dào. Bầy sói non trong hang cần rất nhiều thức ăn.

Bất ngờ một tiếng chim hót vang lên, âm thanh mang theo một tiết tấu khá lạ thường.

“ Chouu! Chouuu!~ Ka Kaa”

Âm thanh đó thập phần quen thuộc đối với bộ lạc Đại Việt, đó là âm thanh báo hiệu truyền đạt tin tức của bộ lạc.

Mọi người dưới suối đang ủ rủ dây thần kinh căng thẳng, khi nghe được cái âm thanh kia ngay lập tức phấn khởi trở lại.

Klu bỗng nhiên cũng hót lên tiếng chim đáp trả

“ Cuốc! Cuốc! Cuốc!!!! Kak Ka”

Hót xong hắn kiểm tra lại vũ khí trên người, trong túi tên chỉ còn khoãng 10 mũi tên, dao đồng, rìu đồng vẫn còn, sau lưng còn có một ngọn giáo dài. Mấy cái tộc nhân cũng chuẩn bị vũ khí chiến đấu.

Nhìn thấy đám sinh vật dưới suối đang có dị động, con sói lớn cảm giác được nguy hiểm gần kề, nó xoay người nhìn về cánh rừng, nó cảm giác được cái gì đó không đúng, đang định kêu gọi đồng bọn chạy vào xem xét.

“Sưu! ” âm thanh bén nhọn vang lên. Mũi tên đã xuyên phá.

Với khoảng cách gần như thế, Klu hầu như là có thể bách thát bách trúng.

Đáng lẽ ra Klu có thể một tên đạot mạng con sói đầu đàn, nhưng hắn không làm thế, một khi hắn giết con đầu đàn, những con sói còn lại sẽ bỏ chạy.

“ Rống!” Mũi tên xuyên thủng đùi con sói lớn, mũi tên bộc phá sức mạnh, ghim thẳng xuống dưới đất. con sói lớn chỉ kêu thảm một tiếng.

Lúc này khi nhìn thấy đầu đàn bất ngờ bị đánh lén, bầy sói bỗng gầm lên, không có bất kỳ một con nòa ra lệnh cả, chúng hung hăn chạy xuống bờ suối tấn công.

Bốn hương thám hướng đều có tiếng sói gầm thét hung nộ đến cực điểm, tràng cảnh không khác gì hình ảnh năm xưa trong hẻm muối.

Mấy tên tân binh chưa trải mùi đời được bao nhiêu hai chân nhũng ra, không có sức lực, cũng có mấy tên tin thần thép, họ không những không sợ mà còn đứng lên lưng trâu chuẩn bị khai chiến

Klu cũng không một chút nao núng hắn không ngững xã những mũi tên cuối cùng trong ống tên, đồng thời phía sau ngon giáo cụng rung lên muốn uống máu tươi của bầy sói.

Những con sói điên lấy đà thật mạnh bay xuống sối, một cú nhảy vọt của chúng cũng gần 5, không thề khinh thường chúng nào.

“ Ầm Ầm Âm” bọn chúng nhưng nhưng ngôi sao băng rơi xuống dòng suối.

Địa hình mặt nước không thề thích hợp với chúng, nhưng với số lượng đông thì lại khác, song quyền khó địch tứ thủ. Bầy sói không ngừng áp sát, mà trên bờ lại cóc không ngừng sói tiếp viện, cho dù phái dưới mọi người có giết sói nhiều đến như thế nảo cũng không ngăn cản bước tiếng của chúng được.

Nhóm người Klu tưởng chừng như thất thủ, bất ngờ trong rừng cây phía trên không ngừng bắn ra những mũi tên xuyên thấu đánh về phía sau bầy sói.

Do bất ngờ không có sự chuẩn bị, nhất thời có trên 50 con sói trúng tên chết tại chổ nay hay bị trọng thương.

Phát hiện phía sau có người đánh lén, mấy con sói nhanh trí quay lại phía sau đánh trả, có khoảng 50 con như thế. Nhưng với 200 mũi tên đang chỉa thẳng vào bọn chúng, thì số sói này không đủ nhét kẽ răng

“ Rống!” bọn chúng xông lên. Từng con từng con một vọt lên với ý đồ cắn giết đối phương.

“ Sưu! Sưu! ” mưa tên bay loạn xạ. máu tươi văng tung tóe. Sau hai loạt tên bầy sói dường như bị giết gần như phân nữa.

Nhưng bọn chúng không ngần ngại mà xông lên, nhưng con sói may mắn sống sót qua hai loạt tên đã chạy gần đến đám người, chúng nhảy vọt lên. Đôi móng vuốc sắc béns lóe lên những hàn quan chết người, ánh mắt đỏ thẩm như máu tràn đầu cừu hận.

Tưởng chừng cái cổ đối phương sẽ tùy ý nó cắn xé, thế nhưng không phải như thế, trước khi cái khoảnh khắc nó chạm được vào người đối thủ, nó đạ bị đập vào một tấm chắn, cả người trên không trunng bị chặn lại. trong một giây đó bất ngờ từ phía sau tấm chắn xông ra một mũi nhọn. mũi nhọn kia cực kỳ kinh người, không một chút nào bỏ sót, mũi nhọn kia đã xuyên thủng cuống họng của nó.

Máu tươi bắn tung téo lên tấm chắn, lẫn như người đâm ngọn giáo

“ rống Rống!”cả trăm người gầm thét, khí thế chiến đấu ngút trời.

Orc thân hình đồ sộ xông lên trước tiên, thân hình hắn to lơn như một con gấu, bất chấp những con sói có moc vuốc sắc bén, trên tay hắn là hai thanh rìu đồng lớn xông thẳng vào trận địa.

“ Âm!” Orc cùng một con sói húc vào nhau, thân hình cả hai bị dội ngược, lực phản chấn rất mạnh, nhưng Orc mạnh hơn, hắn liền vung một cái bùa đồng, lưỡi bùa xoay tròn cắm thẳng vào đầus con sói kia, óc cùng máu trươi văng tung tóe. Cả người Orc dường dính đầy máu tươi.

Không dừng lại một chút, Orc ầm ầm không lên, hay tay không ngừng vung búa xem loạn xạ, những con sói chạm trán với Orc đều phải chịu một cái chết cực kỳ thảm.

Phía bên kia bờ suối bầy sói cảm nhận được nguy hiểm cận kề, chúng không dám chiến đấu nữa co đầu cụp đuôi bỏ chạy, bỏ lại đồng loại của mình.

Số còn lại đang chiến đấu thì số phận đã không thoát được, bọn chúng chắc chắc phải chết. bầy sói lúc này mới ý thức được sợ hãi, bọn chúng bắt đầu chạy trốn, số sói dưới suối nhanh chóng xuôi theo dòn nước mà trôi đi.

Thế nhưng là sao thoát được những tay cung thủ Đại Việt cho được.

Chiến đầu gần như đến đến hồi kết, máu tươi vung vẫy khắp bờ suối, máu tươi loang lỗ trên dòn nước, xác sói nổi lềnh bền, trên bờ xác sói chấc thành đống, cảnh tượng khát máu không thể nào tưởng tượng được.