Nguyên Thủy Thời Đại

Chương 134: Cứu chữa




Trên bàn tay trái của hắn, lúc này đã sưng tấy lên, đỏ mọng còn có một chút thâm tím. Epx khẽ nâng bàn tay trái của Minh Vũ lên sắc mặt không khỏi tái nhợt nhỏ giọng nói

“ Vũ bị thương!”

Melly cũng phát hiện điều bất thường, cũng nhanh chóng tới gần quan sát.

“ có khi nào Vũ bị tà thần ….” Nói tới đây Melly im bặt miệng lại. vì nàng biết cái bộ lạc này không có tà thần, chỉ có tổ tiên. Mà tổ tiên sẽ không hại tộc nhân của mình.

“ Vũ bị thương! Nhưng không biết cái gì làm ra!” Epx có kinh nghiệm hơn Melly trong việc này.

Tin tức Minh Vũ bị bệnh ngay lập tức truyền khắp bộ lạc, không ít người muốn đếm xem Minh Vũ bị bệnh như thế nào, nhưng đều bị ngăn ở ngoài.

May cũng vội vào bên trong, quan sát thất Minh Vũ thảm trạng nàng cũng không khỏi lo lắng.

“ May! Biết tạo sao thủ lĩnh bị thương không?” Melly chỉ về bàn tay Minh Vũ.

May ngờ ngợ một hơi rồi mới nói ra:

“ Ta không biết! ban trưa khi ta gặp thủ lĩnh thì thấy thủ lĩnh đang băng bó vết thương, dường như là bị con gì cắn!”

“ Bị cắn!” cả hai Epx cùng Melly đồng thanh hỏi.

“ không biết! ta không biết! hỏi đám thợ săn! Ta thấy bọn họ mang nhiều thứ về!”

Có tin tức của May, rất nhanh bộ lạc đã điều tra đâu là nguyên nhân.

Thật ra đây chỉ là một vết thương bình thường thôi, chỉ cần băng bó tốt trong 1 2 ngày sẽ kéo da, 5 6 ngày sau sẽ lành hẳn.

Nhưng viết thương là do heo rừng gây ra. Đây là một loại động vật cực kỳ ăn tạp, chúng có thể ăn bất cứ thứ gì kể cá xác thối. như thế trong hàm răng của nó ẩn chứa biết bao vi khuẩn độc hại.

Minh Vũ cũng quá tự tin thế nên tự mình xử lý vết thương, không có rửa sạch, vì hắn tin tưởng chất gây tê có khả năng sát trùng. Nhưng thật không may cho hắn.

Không lâu sau thì mấy thành viên chủ chốt vọt vào bên trong. Nhìn thảm cảnh của thủ lĩnh ai cũng thể hiện nỗi lo lắng.

“ có cách nào cứu thủ lĩnh không?” Klu hỏi.

Cả Exp cùng Melly đều lắc đầu.

Cả một đám trầm mặc.

“ có! Ta có cách!” bên ngoài nhà Chok lớn tiếng nói.

“ Chok vào đây!” Klu có chút gấp.

“ Ta! Ta! Lúc trước bộ lạc ta thường bị thú tấn công, bị như thế này cũng rất nhiều lần! bản thân ta cũng bị!” Chok chỉ lên vết sẹo lớn trên tay.

“ đây là vết thương do một con Sư Tử!” hắn giải thích.

“ Bên trong vết thương, thịt bị thối rửa, máu cũng bị hư, chỉ cần lấy hết những thứ đó ra, thủ lịnh sẽ khỏe lại!” Chok thật thà nói.

“ ở Vùng đầm lầy có mọc một loại cỏ, chỉ cần ăn loại cỏ kia, thì thịt mất sẽ đầy lại, với lại cây yahyah nhai rồi đắp lên vết thương sẽ mau lành hơn.!”

Nghe Chok nói như thế, mọi người dường như bắt lấy được một cơ hội lớn, ngay lập tức trong đêm, Klu, Chok và 10 người thợ săn tài giỏi nhất dùng trâu thẳng tiếng đến vùng đồng cỏ.

Còn bên trong bộ lạc Minh Vũ cũng được sơ cứu, đó chính là hút máu đồng thời cạo sạch vết thương. Cũng rất may thuốc gây tê có khả năng cầm máu rất tốt, nếu không, Minh Vũ đã mất cả lít máu.

Đếm sáng ngày hôm sau, Minh Vũ tỉnh dậy, kế bên hắn là Epx và Melly đang chăm nom từng chút cho hắn.

“ Vũ! tĩnh!” Melly mở đôi mắt méo thật to của mình ra.

“ tốt! ta tỉnh! Ta bị sao thế này!”

Hắn mở mắt to ra nhỉn thấy toàn thân mình bị lột trần như nhộng, cái tiểu huynh đệ buổi sáng ngẩn cao đầu quang sát mọi thứ. Hắn liền xấu hổ muốn tìm cái thứ gì để che lại, thế nhưng trên giừng chẳng có thứ gì cả.

Melly dường như chẳng quan tâm đến cái thứ con con kia, nàng ngồi xuống bên cạnh hắn, đưa cho hắn một cốc nước ấm nói

“ ngươi bị heo cắn! bị thương! Bị sốt! Klu và Chok đã đi về vùng đồng cỏ tìm cỏ chửa bệnh cho ngươi!”

Min Vũ tạm thời gạt bỏ xấu hổ hỏi ngược lại:

“ Bọn họ đi đồng cỏ, đi được bao lâu rồi?”

“ mười người!” mang theo 9 con trâu và 1 con hươu!” Melly nhàn nhạt nói, xem đó là chuyện bình thường.

Nhưng trong lòng Minh Vũ âm thầm rỉ máu.

“ hi vọng bọn họ không có chuyện gì! 9 con trâu a! đó là gia sản của bộ lạc à, nếu như bộ lạc tổn thất số lậu kia, thì ắn sẽ hộc máu mất!”

“ cho ta một bộ quần áo?”

“ không! Ngươi đang sốt! phải cởi quần áo, như vậy mới nhanh khỏi!” Epx cắt đứt lời hắn, đồng thời mang vào một chén canh cá.

Minh Vũ đỏ mặt, quả thật là trời hại không chết, chính mình hại mình mới chết.

Cái này cũng không trách được Epx, cái này đều là do Minh Vũ dạy các nàng, cách chữa bệnh nóng sốt.

Minh Vũ dùng hai cái đùi che lấy tiểu huynh đệ đang giương cao đầu nắm mỹ nhân, tỏ ra chẳng có chuyện gì, liên nhận lấy chén canh của Epx mà uống.

“ ta không sao! Ta đã qua khỏi, chỉ cần ôn dưỡng vài ngày là tốt!”

“ không! Ngươi chưa ăn cỏ chửa bệnh! Ăn cỏ kia mới khỏi!” Melly không cho là đúng, hung hăn trừng mắt, đồng thời chỉ về vết thương trên bàn tay trái.

Minh Vũ cũng nhìn về bàn tay trái của Mình, vết thương sưng tấy lên, đỏ tím một màu.

“ vết thương bị nhiễm trùng rồi!” hắn thầm than.

Quả thật nếu tại thời hiện đại vết thương như thế này chẳng cần lo lắng chỉ cần ra ngoài bệnh viện chích ngừa một mũi thuốc là xong, nhưng tại nơi này thì khác, ngay cả chất tẩy rửa khử trùng cũng không có, huống chi là thuốc ngừa.

Minh Vũ trầm ngâm cố nhớ lại cách xử lý vết thương bị nhiễm trùng.

Vết thương bị nhiễm trùng sẽ cực kỳ nguy hiểm nếu không xử lý tốt, nó có khả năng gây hoại tử, hoặc tệ hơn là nhiễm trùng máu. Dẫn đến cái chết là chuyện hiễn nhiên.

“ mau chuẩn bị cho ta muối tinh và nước ấm!” Minh Vũ nhanh chóng phân phó.

Cách sát khuẩn một cách dễ dàng nhất và hiệu quả nhất trong lúc này đó mà muối cùng nước ấm, tuy dễ dàng, nhưng nỗi thống khổ mà chúng mang lại thì khó có ai mà chịu nổi. nhưng thà đau còn hơn bị chết.

Rất nhanh nước ấm, muối cùng băng gạt đã được mang vào. Vì tính chất an toàn tuyệt đối, Minh Vũ cho trụng băng vải bên trong nước sôi rồi mới sử dụng.

Minh Vũ nhìn đống muối tinh trước mặt, nội tâm không nhịn được run lên mấy cái. Cái cảm giác khi cho muối sát vào vết thương, thật làm cho người ta kêu cha gọi mẹ.

Hắn hít thật sâu lấy lại tinh thần, tay phải cho vào trong nước kiểm tra độ nóng, nước lúc này khá là nóng, ít nhất cũng 60 độ. Sau đó hắn liền cho vào một chén muối tinh vào rồi khuấy đều.

Tiếp đó Minh Vũ dùng một tấm vải lớn nhét vào miệng rồi cho bàn tay trái vào cái nồi nước muối kia.

Một cảm giác đau đớn khủng khiếp truyền vào bàn tay hắn, hắn trợn mắt thật to, muốn hét thật lớn, thế nhưng có một tấm vải nhét kín miệng hắn làm cho âm thanh hắn phát ra có mấy phần nghẹn lại.

Minh Vũ cắn chặc hàm răng, từng giọt mồ hôi chảy xuống lăn dài qua hai bên thái dương. Cả người hắn rung lên bần bật. Tuy cực kỳ đau đớn, nhưng hắn cũng phải tiếp tục xử lý vết thương cho bản thân.

Vết thương đỏ bầm sau khi bị cho vào nước muối có cảm giác nó đang teo lại, các tê bào bên trong đó đang chết dần, chuyển sang màu tai tái.

Minh Vũ dùng tay phải nắm thật chặt trên khuỷa tay, dùng sức khéo thẳng xuống cho máu bầm ứ dọng bên trong chảy ra.

Từng dòng máu đen chảy từ trong vết thương chảy ra, Minh Vũ làm 5 6 lần như thế, cuối cùng máu từ bên trong vết thương chảy ra cũng có máu màu đỏ tươi. Thì hắn mới dừng lại. lau khô vết thương rồi bôi lên thuốc tê pha loãng để cầm máu.

Lần này hắn cũng không có dại mà băng bó vế thương. Vì đây là vết thương hở, tốt nhất để nó ra ngoài không khí, như vậy vết thương sẽ nhanh khô hơn và chóng lành hơn. Nếu như ủ vết thương thì có nguy cơ các mô thịt sẽ bị hoại tử.

Khi làm xong tất cả thì cũng đã đến giửa trưa., lúc này hắn nào còn tâm trạng ăn uống gì cả, một mực nằm như cho chết trong phòng. Cũng may là mấy cái tộc nhân vẫn còn rất tốt với hắn, Kori đi tuần tra trở về mang cho hắn một ít quả dại màu tím, ăn vào có vị chua rất là hợp khẩu vị hắn lúc này.

Mà Minh Vũ lúc này đang lo lắng cho đám người Klu, đáng mẽ Minh Vũ đã cho người gọi đám người kia về, thế nhưng Melly bảo rằng ngoài vùng đầm lầy vùng đồng cỏ, có một loại cỏ ăn vào để cho vết thương chóng lành. Rồi còn mọc thịt ra nữa.

Tuy vết thương của hắn lúc này đã xử lỳ tốt, nhưng nếu đúng như lời Chok nói, vậy thì bộ lạc về sau sẽ có thêm hai loại cây trồng cho bộ lạc, ít nhất công dụng của chúng là chửa lành vết thương.