Nguyên Thủy Tái Lai

Quyển 1 - Chương 41




Edit: Mimi – Beta: Mimi

*****

Giống đực trong bộ lạc cười cười nhìn đám nhóc con đùa giỡn, bọn họ không cẩn thận và tinh tế như giống cái, nhưng thấy lũ trẻ có hăng hái như vậy, trong lòng cũng rất tự hào.

Nghe nói hai đứa nhỏ giống đực hung hãn vừa thắng trận chính là con của hai giống cái mới tới sinh ra nha ~

Giống cái có thể sinh được những đứa bé khỏe mạnh như vậy… thật khiến người ta phải động lòng mà ~~

Bên cạnh đống lửa trại, không ít những đốm sáng hồng nhạt lập lòe.

Black và White vốn đã rất được hoan nghênh, nay lại bởi vì hai đứa nhỏ mà càng được hoan nghênh hơn nữa.

Có điều, phương thức biểu hiện tình cảm của đám thú nhân cực kỳ trực tiếp: tặng thịt!

Do đó, không bao lâu sau, Black và White phát hiện trước mặt mình đã bày đầy những thịt là thịt. Thế nhưng thức ăn tối nay Carat chuẩn bị phần lớn đều là gà, cho nên trước mặt Black và White trăm phần trăm cũng là thịt gà.

Nhìn thi thể của một con “Kantus” chết không nhắm mắt, hai tên nhóc to đầu bỗng nhiên tái mặt.

“Gầm –” Một tiếng sư tử rống bất chợt truyền đến từ bên cạnh, cả đám giống đực vốn còn đang không ngừng đi tới chỗ Black và White, vừa nghe được âm thanh này đều quyết đoán dừng bước và lui ngược trở về.

“Là Andy!”

“Andy nhìn trúng giống cái mới tới sao?”

“Đáng giận — hắn được nhiều giống cái yêu thích như vậy rồi, vì cái méo gì còn không chừa cho chúng ta hai người chứ!”

Andy mà mọi người vừa nhắc tới là một thú nhân sư tử cường tráng trẻ tuổi, nhân vật có sức mạnh ngang ngửa với thủ lĩnh và cũng là giống đực được hoan nghênh thứ hai trong bộ lạc. Hắn gia nhập bộ lạc một mình, luôn thích độc lai độc vãng, bởi vì thời điểm mới tới được Sita chăm sóc một thời gian, cho nên toàn bộ thành viên bộ lạc đều gán ghép hắn với cô ấy.

“Chẳng phải gần đây hắn luôn ở chỗ Sita sao? Tôi còn tưởng bọn họ là một đôi chứ!”

“Không có đâu! Chẳng phải vẫn có những giống cái khác ở chung đấy à? Nghe nói vì thân thể hắn không thoải mái nên mới sang ở nhờ thôi…”

“Nhìn hắn có chỗ nào không thoải mái hả! Hôm nay một mình hắn cắn chết ba con Wildebeest(*) đấy nhé!”

(*) Wildebeest: là cái con gần giống con ngựa và có sừng, đã chú thích ở chương trước rồi đó

Nhóm giống đực bàn tán vô cùng sôi nổi, mãi đến khi con sư tử cường hãn tên là Andy kia há miệng ra một lần nữa. Ngay tại khoảnh khắc đó, mọi âm thanh nghị luận im bặt ngay lập tức.

Nhưng chẳng qua Andy chỉ ngáp một cái thôi mà.

Vung móng vuốt lên, hắn đem tất cả thịt gà những người khác đưa tới gạt qua một bên, sau đó nằm dài bên cạnh Black.

Một lát sau, hắn lại làm bộ như lơ đễnh, dùng móng vuốt móc ra một nhánh cây, bên trên nhánh cây ấy lủng lẳng đầy những quả tròn chín mọng bé bằng đầu ngón tay.

Mạnh Cửu Chiêu liếc mắt một cái liền nhận ra đó là loại trái cây cậu đã ăn hơn nửa năm ròng — cũng chính là loại quả mà Louis tìm phát hiện ngày trước. Từ sau khi động đất xảy ra, bọn họ đã không còn bắt gặp loại trái cây này nữa, không ngờ hôm nay lại có thể nhìn thấy nó.

Về lý thuyết, đối với một loại thức ăn đã ăn quá lâu mọi người sẽ nảy sinh cảm giác chán ngán, thế nhưng, nghĩ tới thứ quả chín mọng bên trong ẩn chứa cả muối và đường này, Mạnh Cửu Chiêu có chút không nhịn được mà rục rịch bàn tay bé nhỏ.

Andy giật giật lỗ tai.

Hắn thuận thế nằm ngửa trên nền đất ngay trước mặt Mạnh Cửu Chiêu, ngáp dài một cái, rồi chuyển sang liếm liếm móng vuốt cùng với lông mao, đến khi toàn thân trên dưới không còn một hạt bụi mới trưng đôi mắt sáng ngời mà nhìn cậu.

“Hắn muốn làm gì đây.” Black khó hiểu.

Trên cơ bản, khủng long và động vật có vú là hai giống loài hoàn toàn khác nhau, với Black, vượt qua giới hạn về chủng tộc để lý giải ngôn ngữ cơ thể đối phương vẫn là rất khó.

“Tôi nghĩ, có lẽ hắn đang nói mình đã sạch sẽ lắm rồi, có thể ôm bé con một cái.” Ames dùng vẻ mặt cứng ngắc đáp lời.

Đưa một con thỏ con cho sư tử ôm ấp ấy à, nghe qua cũng thật là tàn nhẫn.

Đáy mắt thú nhân sư tử nọ có chút thấp thỏm lại thêm vài phần bất an, hắn giật giật lỗ tai, thật cẩn thận đem chùm quả mọng trước ngực đẩy ra ngoài, cứ thế đong đưa vài cái.

Dựa thân thể mềm mại vào tấm lưng của Black, Mạnh Cửu Chiêu nhìn dã thú này không chớp mắt.

Đối phương thật là đẹp.

Ở vào niên đại cậu từng sinh sống, loại sinh vật đẹp đẽ mang trong mình huyết thống của giống mèo khổng lồ này đã biến mất hoàn toàn.

Cậu cẩn thận vươn tay sờ sờ móng vuốt sắc nhọn của con mèo lớn. Mà bên kia, Andy cảm nhận được bàn tay bé nhỏ của Mạnh Cửu Chiêu quờ tới, cũng lật ngửa móng vuốt lên để lộ phần đệm thịt bên dưới ra.

Bởi vì sinh sống ở nơi hoang dã, thịt đệm dưới các chi của hắn không hề mềm mại, song lại ấm áp vô cùng.

Mạnh Cửu Chiêu dần dần lớn gan hơn, sờ sờ lên bộ lông của con mèo bự. Thô ráp và khô ráo, hơn nữa còn rất mượt mà.

Cuối cùng cậu yên tâm, dùng bàn tay nhỏ bé của mình vặt từng quả mọng ở ngay trước mắt con sư tử.

Quả mọng lần này còn ngon hơn so lúc xưa, đường nhiều muối ít, ăn vào hương vị thiên về ngòn ngọt man mát, cực kỳ dễ ăn.

“A!” Mạnh Cửu Chiêu vặt thêm mấy quả rồi ra hiệu cho Black há miệng, sau đó lặp lại hành động đút cho White vài trái.

“Louis! Louis!” Không đợi cậu gọi đến tiếng thứ ba, Louis đã vội vàng nhảy khỏi cánh tay White, còn chưa đứng vững nó đã há miệng rướn mỏ về phía Mạnh Cửu Chiêu đang ở cách đó một quãng khá xa.

“Chiêm chiếp ~” Ăn xong trái cây, Louis phát ra mấy tiếng giống như lời cảm tạ.

Thời điểm phát hiện trên nhánh cây chẳng còn sót lại được mấy trái, Mạnh Cửu Chiêu mới có chút ngượng ngùng, vì thế, cậu hái nốt những trái cuối cùng bỏ vào trong miệng Andy.

Một con sư tử dùng hàm răng thật lớn để nhai mấy viên trái cây bé nhỏ như vậy – đúng là có chút khôi hài. Hắn nhìn Mạnh Cửu Chiêu ở bên cạnh mà đôi mắt tựa như phát sáng.

Louis quan sát hành động của anh em mình, sau đó lặng lẽ nhảy đến bên cạnh Andy, ngậm một miếng thịt gà rồi để vào trước mũi hắn.

“Ọe —-” một tiếng, con gà con Louis bị Andy nôn cho ướt sũng.

“Chiếp!!!” Ánh mắt phát sáng long lanh nhìn tôi đâu hả?! Louis kêu thảm một tiếng, vỗ cánh nhảy ra ngoài. Được Black ưa sạch sẽ chăm sóc vô cùng cẩn thận, từ khi sinh ra Louis vẫn luôn là một thú non bóng bẩy, nó chưa bao giờ cảm thấy mình lại khó coi đến thế này!

“Quên nói cho các cậu biết, gần đây Andy không chịu được mùi thịt, hắn cứ ngửi thấy mùi thịt là buồn nôn, huống chi còn là thịt do Carat làm –” Sita vội vàng chạy tới, lấy một miếng da thú sạch sẽ đưa cho Black, sau đó đỡ Andy đến một chỗ kín gió cho hắn uống chút nước ấm.

Phòng chừng chỉ có nữ tráng sĩ tộc voi ma mút mới có thể dìu một con sư tử thành niên chạy qua chạy lại, còn có khả năng ôm lấy thân thể hắn để hắn từ từ liếm nước — Mạnh Cửu Chiêu kính nể cực kỳ.

Andy suy yếu biến lại thành người, tự cầm lấy tô nước uống, sau đó bảo Sita đi xem Louis.

Lúc này Mạnh Cửu Chiêu mới nhận ra, hắn chính là con sư tử lắc lắc hai quả trứng giữa chân mà dẫn đầu đi ra khỏi hang ổ của Sita vào buổi sáng.

“Rốt cược hắn đã ăn phải cái gì vậy, đã sắp một tháng rồi. Sư tử không ăn thịt thì đâu có được?” Sita nhanh chân lẹ tay chạy về chỗ Black, sau đó túm con gà nhỏ Louis còn đang nhảy tới nhảy lui lên, dùng một miếng da thú sạch sẽ chà chà sát sát biến nó thành một cục bông xù, “Ngoại trừ thủ lĩnh, Andy là giống đực cường tráng nhất trong bộ lạc, trên người đâu đâu cũng là cơ bắp rắn chắc, nhưng mà hiện tại – xem đi, hắn đã gầy đến mức chỉ còn da bọc xương rồi…”

Nghe Sita nói, mọi người không khỏi chuyển dời tầm mắt về phía Andy: đây là ‘da bọc xương’ trong miệng Sita đó, rõ ràng là cơ bắp vô cùng cân xứng có được không?

Nhớ lại một chút về những cư dân của bộ lạc Awash đã gặp trong mấy ngày qua, lại nghĩ tới người ở đây, bất kể là nam hay nữ đều có cơ bắp phát triển vô cùng, Mạnh Cửu Chiêu thầm nhủ: Được rồi, nếu tiêu chuẩn là như vậy, cũng khó trách dáng người của Ames và bọn Black lại được người khác nhìn với ánh mắt chan chứa cảm thông.

Mạnh Cửu Chiêu bày tỏ: Andy, ngoại trừ cơ bắp vạm vỡ ra, thời điểm biến thân anh còn rất đẹp trai nữa, thật tuyệt.

Sita là giống cái cực kỳ tỉ mỉ, sau khi lau chùi cẩn thận cho Louis còn ghé mũi ngửi ngửi một phen, “Louis bảo bối, hiện tại nhóc đang mang trên mình mùi hương của con sư tử hùng tráng nhất vùng này đó! Nhóc có thể ưỡn ngực mà bước đi rồi!”

“Chiếp!” Louis rất không thích mà mổ mổ ngón tay cô thay cho câu trả lời.

“Được rồi, được rồi! Xem ra nhóc con không thích, để cô đi chuẩn bị cho nhóc một chậu nước tắm ấm áp nhé!”

Sita gọi một giống cái khác cùng trở về hang ổ của mình để nhóm lửa đun một nồi nước.

Đúng vậy, một nồi nước, chính xác là cô dùng cái nồi Carat vừa luộc thịt gà để đun nước.

“Cô ấy muốn làm gì thế?” Chưa từng biết đến cái gọi là nước tắm ấm, Black nghe vậy thì thoáng nhíu mày.

“Tôi… tôi cũng không biết…” Con thỏ quê mùa từ khi sinh ra đến giờ vẫn chưa bao giờ tắm – Ames lúc này cũng không phiên dịch được ý nghĩa của cụm từ này.

Vì thế, khi bọn họ nhìn thấy Sita muốn thả Louis vào nồi nước nóng thì đồng loạt nhảy dựng lên!

“A? Các cậu làm sao vậy? Tôi muốn làm cái gì á? Tôi chỉ muốn tắm rửa cho Louis thôi mà! Trời ạ! Các cậu không biết tắm nước ấm là cái gì sao?”

Vì thế, ánh mắt của một đám giống cái dành cho Black và Ames cũng trở nên vô cùng kỳ diệu.

“Chúng tôi sẽ đun một nồi nước nữa, mọi người cùng nhau tắm nước ấm đi (ˉ(∞)ˉ)” Không biết ai đã đưa ra đề nghị này, nhưng đám giống cái như đàn ông kia đều rất ưa sạch sẽ, vì thế mọi người lập tức đồng ý luôn.



Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Màn kích nhỏ đền từ khi khu rỗng não  ⊙ ω ⊙  (by A Tu Tu & Lương – rỗng não cấp độ cao):

Mạnh Cửu Chiêu: TAT cho dù khúc gỗ có tiểu JJ, tôi cũng không muốn nói chuyện yêu đương cùng một đám nữ tráng sĩ!

Louis: Chiếp! Chiếp! Chiếp Chiếp Chiếp! (Nhìn tôi này! Nhìn tôi này! Tôi có JJ đó, nói chuyện yêu đương với tôi đi!)

【  trọng điểm căn bản không phải ở vấn đề tiểu jj mà!  】

Lương -_-||: tóm lại, đám giống cái không cần tranh giành nữa, con non giống đực này đã có ‘kê’ dành cho mình rồi…

Tác giả: quá ‘Kê (*)’ hữu, miễn giải thích ^ω^

 (*) Kê đồng âm với cơ trong cơ hữu, cơ tình:v

/Mi/ Bạn bị cuồng Andy:v Tự nhiên cảm thấy tất cả sư tử ở trong sở thú đều thặc đáng yêu~~~