Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn

Chương 91: Chân chính đòn sát thủ




"Keng". 

Hắc ảnh trường thương oanh minh mà lên. 

Tại giữa thiên địa. Từng đạo từng đạo thương đạo pháp tăc từ 4 phương 8 hướng tụ hội tới trên tay Càn Khôn trường thương. 

Thần. Đã có thể điều động lực lượng đại đạo. Dưới Càn Khôn khống chế. Chỉ thấy từng đạo thương đạo pháp tắc kia xen kẽ lẫn nhau hòa vào Chân Mệnh bên trên trường thương. 

Tại sau lưng hắn. Hư ảnh Chiến Thần che lấp thiên địa kia ngày càng ngưng thực. Tựa hồ như là một tôn chân chính Thần Đế bễ nghễ thiên địa một dạng. 

Rốt cuộc. Càn Khôn động. 

Chỉ thấy trong tay hắn trường thương nhấc lên. Sau lưng hắn hư ảnh Chiến Thần kia cũng đồng dạng đưa lên chiến thương. 

Sau đó toàn lực một kích đâm xuống. 

Một thương này nặng nề mà uy vũ. Một thương này cũng không phải đơn giản như vậy. Nó đâm xuống, tựa hồ như là mang theo cả bầu trời sụp xuống. 

Tại thời khắc này. Toàn bộ Thiên Địa tối sầm lại.

"Rắc". 

Thanh âm vỡ nát liên tiếp vang lên. Cũng không phải cái gì vỡ nát. Mà là không gian cũng chịu không nổi lực lượng như vậy. Giống như mặt kính vỡ nát đi ra.

"Má ơi".  Có cường giả từ xa quan sát không khỏi run rẩy ôm đầu. Dù sao tràng diện quá mức khủng bố. Bọn hắn cái này phàm nhân có chút chịu không nổi.

Một thương này Càn Khôn đã tính toán đủ. Hắn khí cơ khóa chặt lấy Doanh Thiên. 

Cho dù là Doanh Thiên có tránh đi đâu. Có nhanh cỡ nào cũng đều tránh không khỏi một thương này. Tất nhiên đây là hắn tin tưởng như vậy. 

Rốt cuộc. Không gặp chút nào cản trở. Một thương kia trực tiếp đánh thẳng lên người Doanh Thiên. Sau đó tiếp tục hướng mặt đất xuyên tới. 

"Oanhhh". 

Tại dưới khủng bố như vậy lực trùng kích. Bên dưới đại địa trực tiếp bị đánh xuyên. 

Nhật Nguyệt Thần Giáo toàn bộ trận pháp bị uy lực một kích này đánh cho tan rã. Hơn trăm tòa sơn phong bao gồm Nhật Nguyệt Sơn bị đánh cho nổ. 

Không những thế. Toàn bộ Nhật Nguyệt Giới đều bị đánh xuyên. 

Nếu là lúc này có cường giả ở trong tinh không quan sát liền sẽ nhìn thấy một đạo thần lực đánh thủng Nhật Nguyệt Giới. 

Mặt bên kia Nhật Nguyệt Giới chính là một tòa to lớn đại giáo. 

Chỉ là giờ này hết thảy đều tan thành mây khói. Người ta chỉ thấy từ dưới mặt đất một cỗ khủng bố thần lực đem tòa đại giáo này thổi tung. 

Một lúc lâu sau. Toàn bộ thiên địa trở nên im ắng. 

Không ai nói gì. Người chứng kiến đều bị dọa sợ. 

Lúc này một vị Thần đang bị găm ở nơi đó thầm than:"Chân Thần cùng Thiên Thần. Chênh lệnh lớn như vậy sao". Vị thần này là một cái tân tấn Chân Thần. 

Hắn luôn tin tưởng cho dù gặp phải Thiên Thần. Hắn đều có thể an toàn rút lui. 

Nhưng là hôm nay hắn mới biết. Thần Cảnh cấp độ ở giữa. Càng về sau chênh lệch càng khủng bố. 

Khói bụi tán đi. Để lộ ra một cái đường kính trăm dặm khổng lồ hố sâu. 

Doanh Thiên thân ảnh không thấy. 

Lúc này. Càn Khôn vẫn như cũ cảnh giác. Hắn cũng không nắm chắc đã đem Doanh Thiên gạt bỏ hay chưa. Bởi vì hắn trực giác vẫn chưa tin tưởng. Dù sao dường như quá dễ dàng. 

"Thất vọng,  một chiêu này ngươi lãnh hội không đến một phần trăm".  Một cái thanh âm bình thản vang lên. 

Rốt cuộc. Tại chỗ trước đó Doanh Thiên đứng. Không gian trở nên vặn vẹo. Sau đó giống như kính một dạng tầng tầng lớp lớp mở ra. 

Sau đó một cái thân ảnh bước ra. Chính là Doanh Thiên. 

Giờ phút này hắn hoàn hảo vô sự. Liền một hạt bụi cũng không nhiễm. 

Nhìn thấy Doanh Thiên. Bên dưới Chư Thần đều giật mình kinh hãi. 

"Như vậy đều không chết,  hắn còn là người sao".  Một vị Thần kinh hãi. 

"Hắn tu vi rốt cuộc đạt tới cái trình độ gì". 

Lúc này. Càn Khôn con mắt cũng là co rụt lại. 

Hắn quả thực nghĩ không thấu. Doanh Thiên vậy mà tránh thoát được hắn một thương này. Dù sao hắn đã khóa chặt Doanh Thiên trước đó. 

Thực ra cũng không có gì lạ. 

Tại một thương kia đánh tới. 

Doanh Thiên chính là vận dụng một chút thủ đoạn không gian. Đem ngàn vạn lớp không gian chồng chất lên nhau. Đem lực công kích chuyển dời không đến hắn. 

Cho dù Doanh Thiên lấy thân thể trực tiếp đỡ một đòn này cũng đừng hòng gây nên một vết xước. 

Chỉ là Doanh Thiên là không muốn bẩn y phục mà thôi. 

"Một chiêu này. Ngươi lĩnh hội không ra làm sao cả. Đáng thất vọng".  Doanh Thiên không mặn không nhạt mỉm cười nói. 

Cái này để Càn Khôn trong lòng trầm xuống. 

Quả thật đối với "Thương Huyết Thiên Đồ" một chiêu này. Càn Khôn cũng là lĩnh ngộ chưa tới 1% ảo diệu. 

Chân chính "Thương Huyết Thiên Đồ".  Nào chỉ là đánh xuyên một tòa thế giới. Mà là có thể đánh xuyên hàng trăm tòa Thiên Vực.

"Ngươi đến cùng là ai".  Càn Khôn trầm giọng. 

"Doanh Thiên".  Doanh Thiên bình thản đáp:"Đến phiên ta. Cho ngươi nhìn một chút. Cái gì gọi là Thương Đạo". 

Doanh Thiên một tay đưa ra. 

Sau đó trong thân thể hắn tuôn ra từng đầu thâm ảo đại đạo pháp tắc. Toàn bộ đều là Thương Đạo. Mà lại là cực kỳ chí cao Thương Đạo. 

Sau đó. Những pháp tắc này chính là hội tụ một chỗ tại bàn tay Doanh Thiên. Hóa thành một cây thường thương. 

Trường thương này hoàn toàn là do Thương Đạo pháp tắc ngưng tụ thành. Trên thân nổi lên từng đạo phù văn thâm sâu huyền ảo. 

Cho dù là tất cả Chư Thần ở đây đều nhìn không hiểu những này phù văn.

Càn Khôn kinh hãi. Cho dù là hắn cả đời chìm trong Thương Đạo. Nhưng là đại đạo hắn tìm hiểu được. Cùng với trong tay Doanh Thiên Thương Đạo. Chính là một trời một vực. 

Nếu nói hắn Thương Đạo giống như một đưa trẻ cầm thương đùa nghịch. Thì Doanh Thiên Thương Đạo lại chính là một tôn vô địch chiến tướng. Thiên hạ vô song. Cái này chênh lệch không thể dùng từ ngữ để hình dung. 

"Một chiêu này,  ta cũng vừa nghĩ ra gọi là "Thương Thần Doanh Thiên" đi".  Doanh Thiên mỉm cười nói ra. 

Quả thực. Một chiêu này Doanh Thiên là vừa tùy tiện nghĩ ra mà thôi. Cũng không tính là cái gì lợi hại chiêu thức. 

Một thương đâm ra. 

Toàn bộ thiên địa giống như đều chịu ảnh hưởng mà run lên. 

Bất kỳ ai đều cảm thấy một thương kia giống như xuyên qua mình cổ họng. 

Mỗi môt cọng cỏ. Mỗi một viên đá. Đều bị đại đạo pháp tắc cho ảnh hưởng mà run lên. 

"Giết".  Càn Khôn gầm lên. 

Trong tay hắn trường thương cũng điên cuồng đánh ra. Muốn ngăn lại Doanh Thiên một kích kia. 

"Canh". 

Song thương chạm nhau. Vô số tinh hỏa giống như núi lửa phun trào mà ra. Lực lượng cường đại hướng 4 phương tám hướng tàn phá bừa bãi mà đi. 

"Rắcccccccc".  

Không có dấu hiệu báo trước. Trường thương của Càn Khôn xuất hiện từng đạo vết nứt. Chân Mệnh của hắn lúc này vết nứt cũng càng dày đặc hơn. 

Hiển nhiên là chịu không nổi Doanh Thiên lực lượng. 

Rốt cuộc. Trong tay Càn Khôn trường thương hoàn toàn vỡ vụn. Hóa thành trăm mảnh mà rơi vãi khắp nơi. 

Chân Mệnh của hắn lúc này hoàn toàn ảm đạm đi xuống. Tựa hồ lúc nào cũng có thể vỡ nát một dạng.

Bản thân hắn cũng bị lực lượng trùng kích đánh cho bay xa mấy trăm dặm. Va đổ hàng loạt tòa đại sơn. 

Lúc này. Càn Khôn chính là thần huyết nhuộm đỏ toàn thân. Vô cùng chật vật. 

Hắn rất vất vả mới có thể đứng lên. Nhưng là hắn vừa mới đứng lên. Doanh Thiên đã là tại trước mặt hắn mỉm cười. 

Nụ cười kia để cho Càn Khôn không khỏi run lên.

Doanh Thiên chậm rãi nói:"Sai lầm lớn nhất của ngươi. Chính là nhắm tới ta bên cạnh người". 

Hiển nhiên. Doanh Thiên chính là một cái cực kỳ bao che khuyết điểm người. 

Đụng tới hắn bên cạnh người. Tất phải vì thế mà trả một cái cực kỳ lớn đại giới. 

Lúc trước Doanh Thiên nói nếu Càn Khôn thả ngươi sẽ tha cho hắn là vì hắn trước đó là cứu bọn họ đi. Đáng giá để tha cho hắn một mạng. 

Nhưng là Càn Khôn lại không biết quý trọng cơ hội này. Một mực muốn chết. Doanh Thiên liền thành toàn hắn. 

"Nói đi. Ngươi muốn chết thế nào? ". Doanh Thiên mỉm cười.

Nhưng là Càn Khôn trong con mắt lóe lên vẻ điên cuồng. Hắn ngửa mặt lên trời cười lớn:"Ta còn chưa có muốn chết".

Ngay sau đó. Biến cố xảy ra. 

Chỉ thấy Càn Khôn toàn thân nổi lên từng đạo đen ngòm hoa văn. 

Những hoa văn này chuyển động giống như sinh vật sống vậy. Trong chớp mắt đem toàn bộ thân thể Càn Khôn bao phủ lấy.

Đối mặt cái này tình huống. Doanh Thiên cũng không có đi ngăn cản. Hắn chỉ yên lặng nhìn một màn này. 

Sau đó. Trên thân Càn Khôn mọc ra từng đầu xúc tu. Trong chốc lát chính là mọc ra tới hàng vạn cái. Trùm kín khắp thân thể của hắn.

Từng đầu xúc tu này cũng không phải là huyết nhục. Mà là do huyết dịch đen ngòm cấu thành. 

Những xúc tu này chính là xuyên xuống mặt đất. Hương 4 phương 8 hướng lan đi. 

Tất nhiên cũng có vài trăm cái hướng Doanh Thiên lao tới. Nhưng là chưa có đến gần liền bốc cháy. Giống như là xung quanh Doanh Thiên có một màn lửa vô hình vậy. 

Một lát sau. Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên. 

Chỉ thấy Chư Thần bị đinh trên mặt đất kia lúc này bị những xúc tu này xuyên qua thân thể. Những cái xúc tu này lập tức hút đi bọn hắn thần lực, thần huyết, tinh khí. Toàn bộ sự sống của bọn hắn chính là bị hút đi. 

Trong chốc lát liền đã có mấy vị Thần bị hút thành thây khô. 

"Thiết Thần, mau cứu chúng ta".  Rốt cuộc một vị Thần không cam lòng hướng Thiết Thần hét lên. 

Bọn hắn nghĩ dù sao Thiết Thần cũng là đồng môn. Cho nên nhất định sẽ cứu. 

Nhưng là Thiết Thần cũng lắc đầu. 

"Ta không có cách". 

Không phải hắn không muốn cứu người. Mà quả thật hắn không có năng lực này. Doanh Thiên còn tại đó. Hắn dám cứu sao. Đây là tự tìm đường chết. 

Rốt cuộc kiên trì không nổi. Vị Thần kia cũng đã bị hút khô. Ngay tại trước khi chết. Hăn không cam lòng gào lên:"Thiết Thần. Ngươi nhất định sẽ so chúng ta chết thảm". 

Chỉ một lát sau đó. Toàn bộ Chư Thần đều bị hút chết. 

Sau đó những xúc tu kia là phát triển chóng mặt. Đem toàn bộ những gì nó bắt được hút lấy. 

Từng cái cây. Ngọn cỏ. Viên đá. Bất kì cái gì nó chạm tới đều sẽ bị nó hút đi toàn bộ linh khí. 

Càng ngày càng lan rộng. 

"Không tốt".  Thiết Thần sắc mặt đại biến. Hắn lấy thần lực hét lớn. :"Tất cả mọi người, mau rút lui. Tránh xa khỏi những xúc tu kia. Cường giả liền đem những cái kia yếu kém đệ tử đưa đi". 

Ngay sau đó hắn cũng là thi triển thủ đoạn. Tiếp ứng những cái kia yếu kém đệ tử chạy trốn. 2 vị huynh đệ của hắn cũng vậy. 

Rốt cuộc trải qua một đoạn thời gian. Chỉ thấy Nhật Nguyệt Thần Giáo toàn bộ đều biến thành tử vong chi địa.

Gần vạn tòa đại sơn lãnh địa giờ phút này đều đã biến thành đất chết. Cho dù là dưới mặt đất mấy chục đầu linh mạch đều đã bị hút sạch. 

Không ngừng lại. Nó còn hướng càng xa lan đi. 

Nếu là không có biện pháp ngăn lại. E rằng toàn bộ Nhật Nguyệt Giới đều sẽ bị nó hút sạch. 

Đúng lúc này. Tử Nghiên bay tới hướng Doanh Thiên khẩn cầu nói:"Công Tử. Người mau ra tay. Nếu không toàn bộ nơi này sẽ chết". 

Tử Nghiên lúc này chính là cực kỳ khẩn trương. Nàng đang lo lắng Nhật Nguyệt Giới sẽ bị hủy diệt. Dù sao nơi này là nhà của nàng. 

Doanh Thiên không nói gì. Hắn vung tay lên. Ngay lập tức cường đại hỏa diễm như thủy triều trào ra. Hướng những xúc tu kia bay tới. 

"Phừng".  Trong chốc lát những xúc tu kia chính là bắt lửa. Toàn bộ đều bốc cháy. Những xúc tu này bị cháy đằng sau liền không cách nào hướng bên ngoài tiếp tục lan tới. 

Rốt cuộc. Toàn bộ xúc tu tự cắt đứt những chỗ bị cháy. Sau đó thu về. 

Lúc này. Càn Khôn đã lại long sinh hoạt hổ. Hắn điên cuồng cười nói:"Ta có chết. Cũng liền phải đưa các ngươi một chỗ mai táng". 

Ngay sau đó. Hắn trên tay kết một loạt đạo pháp quyết. 

Rốt cuộc. Nhật Nguyệt Thần Giáo rung chuyển. Không. Toàn bộ Nhật Nguyệt Giới đều rung chuyển.

Mặt đất liên tục nứt toác ra. Từng đạo vết nứt to lớn dài cả ngàn dặm liên tục xuất hiện. 

Sau đó một cỗ hắc ám chi khí từ dưới mặt đất trào lên. 

Cỗ khí tức này cực kỳ tà ác. Tựa như một tôn ác ma địa ngục hơi thở vậy.

"Đây là.... ". Tử Nghiên trong con mắt lộ ra sợ hãi. Nàng nghĩ đến thứ mà nàng nhìn thấy trong Vô Ngục kia. Đến giờ nàng vẫn không khỏi rung động. Dù sao thứ kia quá đáng sợ. 

Sau đó. Từ dưới lòng đất trồi lên vô số tinh thạch màu đỏ như máu. 

Những viên tinh thạch này chính giống với lúc trước Tử Nghiên từ trên Thần Hạm lấy cho Doanh Thiên. 

Lúc này chính là xuất hiện đầy trên đại địa. Số lượng nhiều không kể hết. 

Ngay lập tức. Từ trong huyết thạch này vậy mà chảy ra từng đạo huyết dịch đỏ tươi. Nhưng huyết dịch này số lượng cực kỳ nhiều. Chính là hướng Càn Khôn chảy tới. Sau đó bị Càn Khôn toàn bộ hấp thu. 

"Hắn đây là đang hấp thu lực lượng của Huyết Ma Thạch". Từ xa Thiết Thần con mắt co lại:"Hắn làm thế nào, chẳng lẽ đã từ lâu bố trí sao". Thiết Thần không khỏi suy nghĩ. 

Rốt cuộc. Hấp thu toàn bộ sự sống cùng huyết dịch kia. Càn Khôn thân thể biến đổi. 

Hắn biến thành một cái to lớn quái vật. Toàn thân đỏ như máu. Trên người trải đầy xúc tu. Lại có khí vụ màu đen bao phủ. Để cho người ta một cảm giác quỷ dị kinh khủng. 

"Hắn lúc này. So với 2 vị giáo chủ còn mạnh hơn". Cảm thụ trên người Càn Khôn lực lượng. Thiết Thần giật mình. 

" Gràoooooooo". 

Càn Khôn giờ phút này giống như dã thú gào lên. 

Chỉ riêng hắn phát ra tiếng gào. Liền đem trước mặt hắn đại địa cho san bằng. Tất nhiên đối với Doanh Thiên cũng không có tạo thành cái gì ảnh hưởng. 

Doanh Thiên mỉm cười:"Thú vị. Hi vọng nên sớm tới một chút". Lúc này một câu như thế để cho người nghe cũng không hiểu Doanh Thiên là có ý gì.

Càn Khôn lúc này đã trở nên điên cuồng. Mất đi lý trí. Giờ phút này có lẽ hắn chỉ còn là một cái khát máu quái vật. 

Lấy tốc độ kinh khủng. Càn Khôn xuất hiện trước mặt Doanh Thiên. 

Một tay hóa trảo vồ đi xuống. 

Một trảo này bị Doanh Thiên một tay ngăn lại. 

Nhưng là dưới sức ép khủng bố như vậy. Phương viên vạn dặm đại địa đều bị đánh cho sụp xuống hàng ngàn trượng. Hóa thành một cái khổng lồ thung lũng. 

Tiếp đó Doanh Thiên một cước đá ra. 

Chỉ thấy nặng nề một cước này đem Càn Khôn đá bay. Trên người xúc tu rụng đi không ít. 

Càn Khôn lần nữa đứng lên. Hắn điên cuồng gào thét. Tiếng gào thét chói tai vang xa trăm vạn dặm. Đem những cái kia người nge được thét cho chảy máu tai. 

Rốt cuộc. Từ dưới mặt đất mọc lên một đầu to lớn xúc tu. Ngay sau đó là hàng loạt xúc tu khác mọc lên.

Xúc tu này to lớn tới khoảng 50 người ôm không hêt. Độ dài tới hàng vạn trượng. Trên xúc tu có từng đạo màu đen hoa văn luân chuyển. Cực kỳ quỷ dị. 

Những xúc tu này phân bố khắp Nhật Nguyệt Thần Giáo mà mọc lên. 

"Đó là cái gì". Có người không khỏi sợ hãi hỏi. 

Lúc này ngoại trừ Thiết Thần cùng hắn 2 vị Huynh Đệ và Tử Nghiên. E rằng toàn bộ Nhật Nguyệt Thần Giáo người đều không biết nó là cái gì. 

Chỉ thấy trên đỉnh những xúc tu kia lúc này chính là mọc ra từng cái miệng rộng lớn. 

Những cái miệng này chứa hàng ngàn cái nhọn hoắt răng nhọn chi chít. Trông cực kỳ đáng sợ.