Doanh Thiên lúc này lăng không đứng lên.
Hắn rời khỏi Nhật Nguyệt Sơn. Xuất hiện phía trên Nhật Nguyệt Sơn.
Hắn xuất hiện. Lập tức khiến cho chư thần chú ý tới.
Giờ phút này chư thần đều là hãi nhiên. Bởi vì hiển nhiên bọn hắn đều cảm nhận được cỗ hồn lực khủng bố kia trên người Doanh Thiên.
Cái này để cho chư thần đều giật mình.
Tại trước đó Doanh Thiên lộ ra ngoài bất quá chỉ là một tên tiểu tử bình thường mà thôi. Không có ai nghĩ tới, hắn vậy mà cũng là thần. Hơn nữa còn là Thần tu hồn lực.
Xem xét qua. Bọn hắn đều xác nhận. Doanh Thiên mạnh mẽ hơn bất kỳ ai có mặt tại đây.
Lúc này. Một vị Thần dáng dấp trung niên đứng ra nói chuyện:"Vị đạo hữu này. Ngươi đem Nhật Nguyệt Sơn vây lại là có ý gì".
Bởi vì Doanh Thiên hồn lực cực kỳ cường đại. Lại thêm che khuất phía dưới. Cho dù là ở đây chư thần đều bị cỗ hồn lực này che lại cảm nhận. Cho nên đối với tình huống bên dưới Nhật Nguyệt Sơn đều là không rõ. Không hay biết rằng bên dưới chính là đang xảy ra một tràng đại chiến.
Doanh Thiên mỉm cười nói ra:"Không có gì, chỉ là giải quyết chút phiền phức mà thôi".
Nghe Doanh Thiên nói vậy. Nhưng là cũng không có ai tin tưởng. Bọn hắn mới thật không tin cái gì chút phiền phức.
Dù bọn hắn không biết tình huống. Nhưng là có thể đoán được. Đám trưởng lão bị vây bên dưới cơ hồ là đang bị giam cầm.
"Đạo hữu. Ngươi ở trong Nhật Nguyệt Thần Giáo xuất thủ giam cầm người của giáo chúng ta. Có hay không hơi quá đáng. Vẫn là nên thả bọn hắn ra trước. Sau đó lại nói". Một vị Chân Thần đứng ra nói.
Doanh Thiên mỉm cười đáp:"Các ngươi nếu biết bọn hắn tình huống không tốt thì cũng nên tự nhận về mình trách nhiệm. Bởi vì chính các ngươi là đẩy bọn hắn tới".
Nghe Doanh Thiên nói vậy liền làm chư thần đều im lặng. Bởi vì quả thật chính là bọn hắn cử tới đám người kia muốn Tử Nghiên giao ra bí pháp.
Đổi lại là bọn hắn. Nếu như có phàm nhân tới tận cửa đòi đồ thì bọn hắn lập tức đánh giết. Dù sao đối với Thần mà nói, phàm nhân bất quá chỉ là sâu kiến mà thôi. Không có cái gì đáng để bận tâm.
"Hiểu lầm. Hết thảy là hiểu lầm mà thôi. Đạo hữu trước tiên đem bọn hắn thả. Có gì lại từ từ nói". Vị kia Chân Thần tiếp tục mềm.
Nhưng là Doanh Thiên cười lắc đầu nói:"Các ngươi muốn gây liền gây. Không gây nổi liền muốn rút. Thiên hạ làm gì có chuyện dễ dàng như vậy đâu".
Lúc này. Một vị dáng dấp đại hán Thần Linh đứng ra nói lớn:"Rốt cuộc ngươi muốn thế nào mới thả người".
"Không muốn thế nào cả. Thứ ta muốn các ngươi không có, cũng không có nổi". Doanh Thiên nhàn nhạt đáp. Trong lời nói tràn đầy sự khinh thường.
Nghe được Doanh Thiên khinh bỉ. Cái này lập tức để cho một số Thần Linh ở đây đều tức giận.
Dù sao ở đây vẫn là trên địa bàn của bọn hắn. Lại người đông thế mạnh. Cho nên Doanh Thiên có cường đại hơn đi nữa. Bọn hắn cũng không sợ.
Mặc dù Doanh Thiên trên người Thiên Nguyên Cảnh khí tức kia cực kỳ rõ rệt. Nhưng là giờ này ai cũng biết Doanh Thiên có Thần thực lực.
Mặc dù không ai nhìn thấu hắn thực lực. Nhưng là dựa vào suy đoán. Bọn hắn cũng không cho rằng một mình Doanh Thiên có thể cùng một đám mấy chục vị Thần ở đây đối kháng.
"Hừ. Ngươi chớ có càn rỡ. Đây cũng không phải địa phương ngươi có thể". Một vị Thần Linh quát lên.
"Thiên địa này còn không có địa phương có thể ngăn ta càn rỡ đâu". Đối với vị Thần kia quát. Doanh Thiên chỉ là lạnh nhạt nói.
Thấy vậy. Vị thần này xuất thủ. Hắn muốn thăm dò một chút Doanh Thiên thực lực.
Chỉ thấy hắn thần lực tập trung lên lòng bàn tay. Sau đó đánh ra một chưởng.
Một chưởng này điều động thiên địa linh khí ngưng tụ ra một cái to lớn hơn mười dặm thần ấn. Hướng Doanh Thiên nhấn tới.
Thần Linh xuất thủ. Cùng phàm nhân chính là cách biệt một trời một vực.
Nếu là Thông Thần Cảnh cường giả có thể một chưởng đánh sập mười vạn dặm đại địa.
Thì Thần Linh một chưởng có thể đem một cái tiểu thế giới đánh nổ. Chỉ xét riêng về lực lượng đã là chênh lệch cực kỳ khổng lồ.
Cũng may là. Tại trong chiến đấu. Bất kể là ai đều muốn đem lực lượng khống chế tập trung lại. Vừa có thể giảm thiệt hại đối với xung quanh. Lại vừa có thêt gia tăng lực công kích.
Nếu không. Vạn cổ đến nay xảy ra chiến tranh. E rằng Thần Giới đều bị đánh cho tan thành mây khói.
Thần ấn to lớn hơn mười dặm kia trong nháy mắt chụp tới Doanh Thiên.
Nhưng là tại thời điểm sắp chạm tới. Liền bị Doanh Thiên hồn lực xoắn nát.
Doanh Thiên hiện tại sau khi trùng sinh. Nếu xét về lực lượng bản thân chính là cùng thời kỳ đỉnh phong kém xa tít tắp. Nhưng là nếu xét về hồn lực. Chính là có thể đạt tới lúc đỉnh phong khoảng 1%.
Đừng nhìn 1% này ít ỏi. Chỉ cần dựa vào 1% hồn lực này. Doanh Thiên vẫn là có thể quét sạch Thần Giới.
Trông thấy đòn công kích của mình bị dễ dàng hóa giải. Cái này để vị Thần Linh kia có chút ngạc nhiên. Mặc dù vừa rồi hắn tùy tiện xuất thủ. Nhưng là bất kỳ ai ở đây đều không thể dễ dàng hóa giải như vậy.
"Có đi liền có lại. Tiếp ta một chiêu". Doanh Thiên cười nói.
Sau đó Doanh Thiên hồn lực ngưng tụ. Lập tức, một cái hư ảnh khổng lồ quái vật hiển hiện trên không trung.
Đầu hư ảnh quái vật này to lớn vô cùng. Nó giống như long nhưng lại không phải long. Chiều dài đạt tới mấy trăm dặm. Thân nó trơn láng, không có vảy. 4 chân như rồng.
Đặc biệt. Trên cái đầu kia có một chiếc sừng. Đầu quái vật này chỉ có một con mắt rất lớn. Nhìn vào vô cùng quái dị.
Lúc này đầu quái vật này con mắt chính là nhắm nghiền lại.
Trông thấy hư ảnh quái vật này. Để cho chư thần ở đây đều không khỏi cảm thấy lạnh gáy.
"Đây là cái gì quái vật". Một vị thần linh không biết hỏi lên.
Nhưng là cũng không có ai đáp lời hắn. Bọn hắn dù sao cũng chưa từng thấy quá dạng này quái vật. Cho nên không biết là chuyện thường.
Lúc này. Một vị khá già nua Thần Linh đoán:"Ta từng xem qua một cái cổ lão điển tích. Thấy qua. Cái này gọi là Hoang".
"Hoang sao? ". Chư Thần đối với cái tên này đều là bất ngờ. Dù sao bọn hắn nge cũng chưa từng nghe qua.
Trên thực tế. Hoang chính là một loại Thái Sơ sinh linh. Thực lực của nó vô cùng cường đại. Nó mạnh nhất chính là công kích bằng hồn lực từ con mắt của nó.
Doanh Thiên năm xưa chính là đã gặp qua Hoang. Còn động thủ với nó. Tiếc là nó chạy mất. Về sau, Doanh Thiên chính là cảm thấy hứng thú cho nên phỏng chế lại chiêu thức của Hoang.
Lúc này, con mắt trên đầu Hoang chậm rãi mở ra. Mở ra vô cùng chậm.
Nhưng là, tại thời điểm nó hé mở. Đủ để làm cho Chư Thần ở đây đều thấy run rẩy.
Một cỗ chấn nhiếp tâm thần khí tức mở ra đem toàn bộ Nhật Nguyệt Thần Giáo cho bao phủ.
Lúc này. Con mắt kia giống như một cánh cửa đang chậm rãi mở ra. Cánh cửa kia lại giống như là dẫn đến tử vong một dạng.
Một cỗ tử vong chi khí theo con mắt tràn ra. Cỗ tử vong này mang theo thương cổ khí tức. Tựa hồ như nó từ quá khứ vượt qua hàng tỉ năm đi tới.
Lúc này. Lấy nó làm trung tâm. Thiên địa linh khí đều bị nó hấp thu. Bên dưới đại địa cây cỏ đất đá đều bị nó toàn bộ hấp thụ. Rất nhanh chóng phương viên ngàn dặm đại địa đều biến thành một vùng tử địa.
Cũng may có thần linh ra tay tiếp ứng toàn bộ thần giáo đệ tử chạy ra ngoài ảnh hưởng phạm vi. Nếu không bọn hắn đều bị hút thành xác khô.
Rốt cuộc. Con mắt kia hoàn toàn mở ra. Sau đó một tia thần quang u ám từ con mắt này chiếu thẳng tới vị Thần Linh kia.
Vị Thần Linh kia lúc này kinh hãi vô cùng. Bởi vì hắn cảm thấy khí tức tử vong vô cùng đáng sợ.
Vị Thần Linh này hiện tại chính là đem một thân thần lực toàn bộ điều động. Tế ra hơn mười kiện bảo vật. Toàn bộ đều muốn đi ngăn cản một chiêu này của Doanh Thiên.
Tiếc là hết thảy cố gắng đều không làm nên cái gì. Tia thần quang u ám kia không chút cản trở chiếu xuyên qua hắn.
Hơn mười kiện bảo vật trong nháy mắt tan ra. Toàn bộ lực lượng bị phân giải. Thần lực của hắn dưới tia thần quang u ám này toàn bộ lộ ra không có ý nghĩa.
Rốt cuộc. Hắn chỉ kịp hét thảm một tiếng. Sau đó chính là cái gì cũng không còn.
Dưới tia thần quang kia. Hắn liền hóa thành cát bụi theo gió bay đi.
Trông thấy cảnh này. Chư Thần ở đây đều không khỏi kinh hãi. Không tiếp nổi một chiêu. Chỉ một chiêu. Một vị thần cứ như vậy vẫn lạc.
Chư Thần hay là còn đỡ.
Từ xa quan sát những cái kia giáo chúng đệ tử giờ phút này đều tái mét mặt mũi.
Bởi vì Nhật Nguyệt Thần Giáo hôm nay chính thức xảy ra đại biến. Dù sao cũng là thần. Lại bị đánh giết trên chính mình địa bàn, trước mặt những người khác.
Cái này quả thực khiến Nhật Nguyệt Thần Giáo muốn ném mặt.
Lập tức. Vô số kèn trống hiệu lệnh vang lên khắp nơi. Toàn bộ Nhật Nguyệt Thần Giáo tiến vào trạng thái chiến tranh.
Từng tòa đại sơn trên đỉnh lúc này dâng lên ngập trời quang mang. Rốt cuộc chỉ vài cái hơi thở. Nhật Nguyệt Thần Giáo đại trận hộ giáo toàn bộ được triển khai.
Sau đó từng cỗ kinh khủng lực lượng tập trung lại. Khóa chặt lấy Doanh Thiên. Bất cứ lúc nào cũng có thể đem hắn đánh giết.
Dù sao trận pháp hộ giáo của Nhật Nguyệt Thần Giáo cũng không thể coi thường. Đây là tiêu tốn tài nguyên khổng lồ cùng Chư Thần tự tay gia trì. Tuyệt đối có được đồ thần uy lực.
Đối mặt sát cơ khóa chặt mình kia. Doanh Thiên cũng là bình thản. Hắn nói:"Bây giờ các ngươi là muốn lên một lượt. Hay là tiếp tục từng cái đây".
Câu này đi ra khiến cho Chư Thần cũng không khỏi trả lời. Doanh Thiên mạnh mẽ quá mức. Nếu là đơn đả độc đấu. E rằng cũng không có ai qua nổi hắn một chiêu.
"Có lẽ. Chỉ có Đại Thái Thượng Trưởng Lão mới có thể đấu lại hắn". Một vị Chân Thần nói ra.
Nhắc đến Đại Thái Thượng Trưởng Lão. Ở đây Chư Thần đều không khỏi gật đầu.
Dù sao Đại Thái Thượng Trưởng Lão tu vi cực kỳ cường hoành. Chỉ kém 2 vị giáo chủ.
"Nếu Đại Thái Thượng Trưởng Lão ra tay. Có lẽ có thể đánh bại hắn đi". Một vị Thần nhận định.
Bỗng nhiên lúc này. Bên dưới Nhật Nguyệt Sơn hồn lực bao phủ tiêu tán. Để lộ ra bên dưới tình huống.
Lúc này một cái cảnh tượng để người ta kinh hãi.
Tử Nghiên hiện tại khắp người vết thương chồng chất. Cả người nàng nhuộm đỏ huyết dịch. Thậm chí nàng một cánh tay cũng bị chém đứt lìa.
Lúc này nàng cũng không còn giống Thánh Nữ hiền lành kia. Mà giống như một tôn Huyết Ma Yêu Nữ hơn.
Xung quanh nàng hiện tại cũng không có một người sống. Toàn bộ là mấy chục cỗ thi thể. Có chân tay đứt lìa. Có đầu lâu lăn lóc. Cũng có bị chặt thành ngàn mảnh vụn.
Toàn bộ tràng diện đều lộ ra cực kỳ huyết tinh.
Tử Nghiên lúc này cũng hoàn toàn kiệt sức. Có thể nói là nguy hiểm. Bởi vì nàng trên người thương thế cực kỳ nghiêm trọng. Nếu là không lập tức cứu chữa liền sẽ vì đó mà bỏ mạng.
Lúc này nàng chính là một tay chống lên cây đao kia. Đôi mắt của nàng có chút vô thần.
Mặc dù vẫn còn tỉnh táo. Nhưng là nàng nội tâm vẫn còn chưa quen thuộc. Dù sao nàng hay là chưa từng giết người. Nhưng là hiện tại trạng diện huyết tinh này lại là chính nàng gây nên. Hơn nữa còn có người nàng quen thuộc bên trong.
Cái này để nội tâm nàng có chút đau khổ.
Giờ phút này. Ở thật xa quan sát kia. Từng cái đệ tử thần giáo vì đó mà điên cuồng:"Đó là Thánh Nữ. Nàng làm sao trở nên như thế, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra".
"Nàng sẽ làm sao lại giết hết trưởng lão bọn hắn. Ta không tin a".
Giờ phút này vô số người vì đó mà than. Bởi vì bọn hắn chưa từng nghĩ sẽ có một ngày trông thấy chính mình ái mộ người trong bộ dạng như vậy.
Đừng nói bọn hắn đám đệ tử này. Cho dù là chư vị trưởng lão khác cùng Chư Thần đều không thể tưởng tượng.
Một vị Thần giận dữ gầm lên:"Tử Nghiên. Ngươi thân là Thánh Nữ mà lại dám ra tay đồ sát bản giáo người. Tội nhất định không thể tha".
Nói đoạn. Vị thần này rút kiếm chém tới. Hắn muốn chém giết Tử Nghiên thanh lý môn hộ.
Nhưng là một kiếm này của hắn lập tức bị Doanh Thiên cản lại.
"Nàng là người của ta. Ta không cho phép. Thiên địa này ai cũng không giết được nàng". Doanh Thiên nhàn nhạt nói ra.