Đúng lúc này, từ xa có một đám ngươi nhanh chóng bay tới.
Chính là đám người Bạch Thần.
Giờ phút này, trông thấy một màn này bọn hắn mấy người chính là không khỏi biến sắc.
Vùng đất này cơ hồ trông giống như một tràng luyện ngục.
Doanh Thiên lạnh lùng đứng đó, khắp nơi đều có thi thể bộ phận rơi vãi. Vài tên còn sống sót kêu lên những tiếng rên rỉ đến rợn người. Mùi máu tanh nồng nặc quanh quẩn trong không gian.
Vài người định lực yếu kém chính là trực tiếp nôn mửa.
Bạch Vũ sắc mặt trắng bệch. Bọn hắn từ xa tới. Không hiểu chuyện gì xảy ra. Nhưng là nhìn vào hiện trường liền biết. Là Doanh Thiên ra tay.
Bạch Thần giờ phút này cũng là tâm thần căng cứng. Doanh Thiên để cho hắn chiếu cố Nguyệt Nhi. Nhưng là trong lúc lơ là để Nguyệt Nhi lạc mất.
Cứ việc hắn là tây vực đệ nhất thiên tài. Định lực rắn chắc. Nhưng là đối mặt Doanh Thiên dạng này tồn tại. Hắn cũng không khỏi run rẩy.
Rốt cuộc. Hít sâu một hơi. Bạch Thần bước tới Doanh Thiên trước mặt cúi đầu thành khẩn nói:"Ta vô năng, không thể làm tốt việc đại nhân giao, xin người thứ tội".
Doanh Thiên nhìn Bạch Thần nhàn nhạt đáp lại:"Không có việc gì, làm tốt lắm". Dừng một chút Doanh Thiên nói tiếp:"Tiếp theo đó các ngươi nên rời khỏi đây đi".
Nghe được Doanh Thiên nói vậy, Bạch Thần đám người không khỏi nghi hoặc. Bọn hắn vất vả đi tới tầng này vậy mà hiện tại Doanh Thiên lại muốn bọn hắn rời đi.
Cứ việc không cam lòng, nhưng là ai dám trái Doanh Thiên lời, dù sao bọn hắn một đường chạy tới tầng này đều thu thập được không ít bảo vật. Cho dù hiện tại rời đi cũng không có gì đáng tiếc.
"Đưa nàng ra giao cho Tuyết Ngạo Linh mấy người bên ngoài". Doanh Thiên chỉ Nguyệt Nhi phân phó cho Bạch Vũ.
Dứt lời hắn liền tiếp tục hướng tầng trên đi lên.
Ngay tại thời điểm hắn đặt chân lên tầng 47. Từng cái âm thanh chiến đấu liên tục vang lên.
Chỉ thấy lúc này một đám người đang vất vả chiến đấu với một làn thú triều.
Thú triều này toàn bộ là Phong Lang. Phong Lang là ma thú cấp thấp. Con trưởng thành bất quá là cấp 4 tương đương Địa Nguyên Cảnh, yế kém còn có cấp 3 và cấp 2.
Mặc dù thực lực yếu kém nhưng là bọn chúng lại đông vô cùng vô tận. Cơ hồ có tới ngàn vạn con.
Con trước bị chém giết con sau lại lao lên. Tựa như không đem đám nhân loại này giết chết liền không dừng.
Lúc này có tới mấy chục vạn con Phong Lang đã bị chém giết. Xác chết chất cao như núi. Nhưng là số lượng vẫn là quá đông.
Bên này đám người cũng đều là chật vật.
Bình thường nếu là toàn thịnh tu vi bọn hắn có lẽ đều không sợ. Bởi vì lên tới tầng này cơ hồ đều là cấp cao nhất thiên tài. Bao gồm Thanh Tiêu, Cuồng Long,.... các loại. Ngay cả Hoàng Thiên Thái Tử Cũng ở bên trong.
Nhưng là hiện tại bọn hắn đều bị áp chế tại Linh Vương sơ kỳ. Không cách nào phát huy chiến lực chân chính.
Tại thời điểm Doanh Thiên xuất hiện, mặc dù đang vất vả chiến đấu. Nhưng là vẫn có người nhận ra.
Bọn hắn thầm mừng sẽ có người giúp sức. Nhưng là nhìn thấy Doanh Thiên cái này Địa Nguyên Cảnh khí tức, rất nhanh liền thất vọng xuống.
Quả thật, nếu là thêm 1 cái thực lực không kém thiên tài liền có thể cùng bọn hắn chia sẻ áp lực. Nhưng là Doanh Thiên dạng này một cái Địa Nguyên Cảnh e rằng không đến nháy mắt liền sẽ bị đàn Phong Lang này ăn đến tinh quang.
Lúc này, bên trái Doanh Thiên có 2 cái thiên tài đang bị rất nhiều Phong Lang quấn lấy. 2 tên này giờ phút này đều đã là nỏ mạnh hết đà. Trên người thương tích chồng chất.
Bọn hắn đang dần đân bị bức lui. Ánh mắt 2 người nhìn về phía Doanh Thiên. Rất nhanh bọn hắn ánh mắt liền trao đổi. Sau đó thầm gật đầu.
2 người này chậm rãi lui về phía Doanh Thiên.
Ngay tại thời điểm đến bên cạnh Doanh Thiên. Trong đó 1 tên lập tức lấy tốc độ nhanh nhất xuất hiện sau lưng Doanh Thiên.
Hắn toàn lực đánh ra một kích vào người Doanh Thiên. Mục đích là muốn đẩy Doanh Thiên vào bầy Phong Lang. Tranh thủ cho bọn hắn vài giây thoát thân.
Nhưng là, làm hắn kinh hãi là. Hăn một kích này giống như đánh lên thiết bản. Âm thanh va chạm nặng nề vang lên.
Hắn chỉ cảm thấy tay mình chết lặng. Giống như là đánh vào một khối thép vậy.
Doanh Thiên mỉm cười túm lấy tay của hắn nhàn nhạt nói:"Để ta giúp ngươi".
Chỉ thấy Doanh Thiên chính là trực tiếp ném đi. Tên kia một chút phản kháng đều không có. Thân thể của hắn bị ném bay vào trong đàn Phong Lang.
Ngay lập tức. Hắn bị Phong Lang bâu kín lại. Từng cái thanh âm nhai nuốt ghê rợn kèm theo đó lá tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Cái này để cho tên còn lại mặt mũi tái nhợt. Hắn không nghĩ tới Doanh Thiên vậy mà mạnh mẽ như vậy. Hắn lập tức quay đầu bỏ chạy.
Nhưng là thân thể của hắn lại không chịu hắn điều khiển. Giờ phút này. Hắn chỉ cảm thấy thân thể của mình nặng nề vô cùng. Muốn nhấc chân lên đều không thể.
Ngay lúc này. Mấy trăm con Phong Lang nhào tới. Đem hắn thân thể xé rách. Rất nhanh tên này liền bạch cốt cũng không còn.
Sau đó. Doanh Thiên một chưởng úp xuống. Chỉ thấy ngàn vạn con Phong Lang trong nháy mắt liền bị hóa thành huyết vụ.
Trong chốc lát, khăp nơi trong không khí bay đầy huyết vụ. Những cái kia đang chiến đấu đều là trợn mắt há mồm nhìn một màn này.
Sau đó bọn hắn ánh mắt lại nhìn về phía Doanh Thiên. Trong con mắt tràn đầy kinh sợ.
Giờ phút này. Doanh Thiên giống như một tôn thần linh vậy.
Bọn hắn không khỏi tin vào mắt mình. bọn hắn chưa bao giờ thấy qua điều gì tương tự. Cái này đánh vỡ bọn hắn thường thức. Từ lúc nào 1 cái Địa Nguyên Cảnh lại khủng bố đến vậy.
Cho đến lúc này. Cũng không có ai tin tưởng Doanh Thiên thật chỉ là Địa Nguyên Cảnh cả.
Thanh Tiêu là người nhanh nhất lấy lại tinh thần. Hắn cúi đầu chắp tay nói:"Tạ đại nhân ra tay giúp đỡ".
Đối với dạng này, Doanh Thiên chỉ là gật đầu mà thôi. Dù sao việc này đối với hăn mà nói chính là tiện tay mà thôi.
Người lo sợ nhất lúc này chính là Cuồng Long cùng mấy cái thiên tài lúc bên ngoài dè bỉu Doanh Thiên.
Bọn hắn tâm thần bất định. Sợ Doanh Thiên tính sổ với bọn hắn.
Nhưng là Doanh Thiên căn bản không có để ý tới những người này.
"Rời đi đi, nơi này không nên ở lâu". Doanh Thiên chỉ để lại 1 câu sau đó liền rời đi.
Nghe được Doanh Thiên lời nói. Thanh Tiêu cũng là trực tiếp chuẩn bị rời tháp.
Lúc này Cuồng Long bèn ngăn hắn lại hỏi:"Người kia đến cùng là ai".
"Không thể nói, khuyên các ngươi tốt nhất không nên tìm hiểu. Chọc tới người đó, ai cũng không cứu được các ngươi, Ta muốn rời tháp". Chỉ vừa dứt câu. Thanh Tiêu liền bị truyền tống ra ngoài. Để lại 1đám thiên tài vẫn đang sợ hãi.
Doanh Thiên nhanh chóng đi qua từng tầng thế giới. Mục đích của hắn là tầng cuối cùng.
Tại từ tầng 60 trở đi. Mỗi một tầng hoàn cảnh đều giống nhau. Chính là đều một mảnh hoang vu khô cằn đại địa một dạng.
Giống như tất cả sự sống của các tầng này đều bị thứ gì đó hút đi. Liền một cọng cỏ. 1 viên đá đều mất đi sinh khí. Hoàn toàn là một dạng tử vong thế giới.
Rất nhanh. Doanh Thiên đi tới tầng thứ 99.
Tầng 99 này lộ ra có chút khác biệt.
Khắp nơi đều có từng cây trụ đá to lớn vô cùng. Mỗi cây trụ đá đều cao xuyên qua tầng mây. Căn bản nhìn không thấy đỉnh.
Tại trên mỗi cột đá lại quấn lấy một sợi thô to vô cùng xích đen.
Xích đen này giống như được làm từ một loại vô thượng thần kim. Vô cùng bền chắc.
Nếu là ngươi lên đủ độ cao nhìn xuống. Ngươi liền sẽ thấy những cây cột đá này có tới gần vạn cây.
Đặc biệt là chúng cũng không phải ngẫu nhiên đặt xuống. Mà là theo một cái phức tạp trình tự. Tạo thành một cái tuyệt thế vô song đại trận.
Trận pháp này giống như là đang trấn áp một cái gì đó vậy.
Doanh Thiên chậm rãi đi tới. Rốt cuộc hắn đi tới trung tâm trận pháp này. Ở đó xuất hiện lấy một cái to lớn tế đàn.
Bên trên tế đàn còn có lấy một cánh cửa đá. Trên cửa đá chạm khắc lấy hoa văn rườm rà.
Doanh Thiên bước lên tế đàn. Hắn đi một vòng quanh tế đàn giống như là xem xét cái gì, sau đó mỉm cười nói 1 mình:"Chuẩn bị cũng quá kỹ lưỡng đi. Đây là giọt nước đều không lọt nha".
Ngay sau đó. Chỉ thấy Doanh Thiên chính là vạch phá ngón tay. Ngay lập tức. Một giọt huyết của hắn rơi xuống chính giữa tế đàn.
Giống như là được dẫn dắt. Cả tòa tế đàn giống như là sống lại. Huyết quang từ tế đàn xông phá thiên khung.
Trên cánh cửa đá kia hoa văn giờ phút này cũng đều sáng rực lên. Sau đó. Chính giữa cánh cửa này vậy mà xuất hiện một cái khe.
Cái khe này vô cùng nhỏ bé. Tựa hồ chỉ có thể nhét vào một trang giấy.
Ngay lúc này. Doanh Thiên đem ra một mảnh giấy vàng. Mảnh giấy này chính là ở Bách Cổ Thương Hội chỗ Bách Cổ Chân Vương hắn đạt được.
Sau đó Doanh Thiên trực tiếp đem mảnh giấy đưa vào cái khe kia.
Tại thời khắc mảnh giấy biến mất trong cái khe này. Cánh cửa đá mới chậm rãi mở ra.
Một cỗ tà ác đến cực điểm khí tức từ bên trong cánh cửa tràn ra. Tựa hồ như bên trong cánh cửa là nơi ở của ác ma vậy.
Cho đến khi cánh cửa hoàn toàn mở ra. Chỉ thấy bên trong là một mảnh đen kịt không gian. Không ai biết bên trong không gian này có đồ vật gì.
Doanh Thiên mỉm cười lặng lẽ bước vào.
Ngay tại thời khắc Doanh Thiên biến mất sau cánh cửa. Một cái khàn khàn thanh âm vang lên bên tai.
"Ngươi trở lại".