Tinh Giải Hàn cùng Nguyệt Nhi một kích chọi cứng về sau, khói bụi dần dần tán đi.
Chỉ thấy Tinh Giải Hàn ở đó quỳ một chân, trên miệng nàng trào máu, trên thân cũng là đầy vết thương, bộ dáng chật vật khỏi nói.
Về phần Nguyệt Nhi, mặc dù cũng là bị thương, thế nhưng là không có giống Tinh Giải Hàn thương nặng như vậy. Hơn nữa nàng thân hình vẫn là đứng thẳng lên.
Thế nhưng là trạng thái của nàng lúc này có chút không đúng. Bởi bì ánh mắt của nàng lúc này rất vô hồn, đây là do lực lượng tịch diệt trong cơ thể ảnh hưởng.
Doanh Thiên cũng nhận ra điều này, thế nhưng hắn vẫn bình thản ngồi đó. Hắn muốn Nguyệt Nhi tự mình khống chế cỗ lực lượng kia.
Chỉ thấy Nguyệt Nhi vậy mà chậm chậm vung kiếm lên, một kiếm chém về phía đỉnh đầu Tinh Giải Hàn, rõ ràng là muốn lấy mạng nàng.
Nhưng là ngay lúc đó, Tuệ Tĩnh xuất thủ ngăn cản, nàng chỉ là vận dụng linh lực ngăn lại một kiếm kia, sau đó ánh mắt nhìn qua Doanh Thiên nói:”Các hạ vẫn nên là khuyên nàng thu tay lại, Tinh Nhi thân phận không dễ chọc, tin tưởng các hạ không muốn đắc tội thần linh đi”.
“Thần Linh nha, thật làm cho người sợ hãi”. Doanh Thiên sờ sờ cằm nhàn nhạt cười nói:” Nha đầu, trở về đi”.
Nguyệt Nhi lạnh lùng thu kiếm về, sau đó từ trên thân Tinh Giải Hàn đoạt về trùm quả kia. Mang về cho Doanh Thiên.
“Trả Xích Hương Quả cho ta”. Mặc dù bị thương, Tinh Giải Hàn vẫn là cố chấp.
Thế nhưng là Nguyệt Nhi k có để ý nàng.
Nhận lấy Xích Hương Quả, Doanh Thiên đưa ngón tay ấn lên mi tâm của Nguyệt Nhi, ngay sau đó, ánh mắt Nguyệt Nhi trở lại bình thường.
“Nha đầu, vẫn nên là luyện thêm Tĩnh Tâm Kinh đi”. Doanh Thiên khuyên bảo.
“Vâng”. Nguyệt Nhi cười nhí nhảnh đáp, so với bây giờ bộ dáng đáng yêu thì ban nãy khác hẳn một cái nha đầu đằng đằng sát khí. Để cho người ngoài hiểu không nổi.
Ngay lúc đó, Tinh Giải Hàn hướng 3 người Tuệ Tĩnh truyền âm nói:”Xích Hương Quả bên trong chất chưa Thế giới pháp tăc, thần cũng thèm muốn, nếu mọi người cùng đoạt lại đều có phần”.
Nghe được Tinh Giải Hàn truyên âm, Tuệ Tĩnh Công Chúa, Hoàng Thiên Thái Tử, Vũ Văn Thượng Thanh trong lòng đều giật mình kinh hãi.
Bọn hắn là biết qua quả này, trong một số sách cổ đều viết qua, trong sách cổ gọi nó là Hồng DIệp quả, mặc dù cực kỳ hiếm có, thế nhưng là không ai biết được nó tác dụng.
Cũng có rất nhiều cổ lão tiên hiền kỹ càng tra xét qua, thế nhưng là đều không biết nó có ảo diệu gì bên trong.
“Tinh Nhi, lời muội nói là thật đi”. Vũ Văn Thương Thanh truyền âm đáp lời.
“Cái này có thật hay không, dù sao từ xưa đến nay đâu có ai biết”. Hoàng Thiên Thái Tử cũng hoài nghi.
Tuệ Tĩnh Công Chúa thì im lặng suy tư.
“Ta đảm bảo là thật”, Tinh Giải Hàn chắc nịch nói:”Đây là chính Gia gia nói cho ta biết, các ngươi hẳn không nghi ngờ gia gia ta đi”.
Nghe được Tinh Giải Hàn nhắc đến gia gia nàng, 3 người đều không khỏi nổi lên kính ý. Gia Gia Tinh Giải Hàn là một cái vô cùng cường đại thần linh. Hắn cũng được biết đến là vị thần cổ lão nhất Cực Huyền Giới.
Cuối cùng bàn bạc một phen, bọn hắn vẫn là quyết định tranh đoạt một lần.
Vũ Văn Thương Thanh đứng ra quát:”Hừ, nha đầu kia, tuổi còn nhỏ liền đã tu luyện ma công, làm điều ác, nhất định phải chịu Vạn Lý Thành trừng phạt”.
“Ma Công?”. Doanh Thiên cười lạnh.
“Chẳng lẽ không phải”. Vũ Văn Thượng Thanh nói lớn.:”Vừa rồi nha đầu kia thi triển công pháp, huyết vụ dày đặc, rõ ràng là hấp thu khí huyết người khác mà luyện ma công”.
Hoàng Thiên Thái Tử cũng tiếp thêm một câu:”Chắc hẳn mọi người đều biết, gần đây bên ngoài Vạn Lý Thành có mấy cái thôn trang bị người ta giết trong một đêm, hơn nữa... huyết khí đều bị hút sạch”.
Quả nhiên, nghe đến đây rất nhiều người đều là sôi trào lên.
“Quả thật, vừa rồi rất nhiều màu đỏ khí vụ đi”.
“Còn nữa, lúc đó nha đầu kia liền giống như là nhập ma đi”.
“Ta cũng nghe đồn mấy ngày gần đây có rất nhiều thôn trang bị người giết sạch, khí huyết bị hút hết, không lẽ là đều do nha đầu này làm đi”.
“....”
Nghe được nhiều người bàn tán, Nguyệt Nhi liền một bộ tức giận quát lớn, “các ngươi mấy cái người này, đánh không lại liền vu oan giá hoạ, thật không biết liêm sỉ”.
“Hừ,liêm sỉ sao có thể cùng ngươi cái này tiểu ma đầu so sánh”. Vũ Văn Thượng Thanh cười lạnh.
“Không cần nói nhiều, trực tiếp bắt về giao cho Vạn Lý Thành chấp pháp đường xử lý”. Vũ Văn Thượng Thanh quát.:”Tên kia cùng nha đầu này liên quan, chắc chắn là đồng đảng”. Hắn chỉ Doanh Thiên lạnh lùng nói.
Ngay sau đó hắn vận chuyển công pháp, muốn trực tiếp đem Doanh Thiên cũng Nguyệt Nhi bắt về.
Lại nói mặc dù vừa rồi Nguyệt Nhi bộc phát chiến lực, thế nhưng hiện tại rõ ràng suy yếu.còn về Doanh Thiên một cái Linh Động cảnh, hắn không để trong mắt.
Vũ Văn Thương Thanh rất tự tin vào chiến lực của mình, hắn đã là Linh Tôn đỉnh phong, chỉ kém một bước liền có thể đạt tới Linh Hoàng cảnh giới. Hắn không tin một cái Linh Động cảnh cùng 1 cái Thiên Sư có thể gây nên bọt nước gì.
Nhưng là ngay tại hắn muốn động thủ. Một cái thanh âm vang lên:”Dừng tay”.
Ngay sau đó là một người xuất hiện, người này vậy mà từ lúc nào xuất hiện ở đó, liền không có ai biết. Chỉ có Doanh Thiên biết mà thôi.
Người tới không ai khác, là Thanh Tiêu.
Thanh Tiêu xuất hiện sau đó, trực tiếp gây nên chấn động.
“Nhìn, đó là Thanh Tiêu Thiếu Chủ”.
“Thanh Tiêu Thiếu Chủ vậy mà cũng đến”.
“Oa, đẹp trai quá”. Có mấy cô nương gào lên.
Thì ra Thanh Tiêu chính là Bách Cổ Thương hội thiếu chủ, cũng là truyền nhân của Bách Cổ Lâu. Hơn nữa hắn trên Anh Hùng Bảng liền xếp thứ 2.
Trông thấy Thanh Tiêu, Vũ Văn Thượng Thanh nhíu mày nói:”Thanh Tiêu, đây là chuyện của chúng ta, ngươi không nên nhúng tay vào”.
“Thật xin lỗi”. Thanh Tiêu nhẹ nhàng cười nói:”Doanh Công Tử là chúng ta Bách Cổ Lâu khách quý, sẽ không để ngươi đối Công Tử ra tay”.
“Khách Quý??”. Vũ Văn Thượng Thanh nhíu mày, hắn lạnh lùng nghĩ:”Tại sao ta không biết gì”.
Xung quanh nhiều người cũng rất hoài nghi.
“Tên này đến cùng là ai, vậy mà là Bách Cổ Thương Hội khách quý”.
“Hắn hẳn phải có thân phận bí mật nào đó”.
“...”
“Hơn nữa ta hương mọi người đảm bảo, tiểu cô nương này tuyệt đối không phải cái gì tu ma công, mong mọi người tin tưởng ta”. Thanh Tiêu chắp tay hướng xung quanh mọi người nói:”hơn nữa ở đây tàn phá đều do Bách Cổ Thương Hội đứng ra đền bù gấp mười lần”.
Lại nói, Thanh Tiêu quả thực danh khi rất lớn, mọi người đều đối với hắn có một loại kì lạ tín nhiệm.
“Nếu Thanh Tiêu Thiếu Chủ đã bảo đảm, hắn là sẽ không phải đi”.
“Ta tin tưởng Thiếu Chủ”.
“.....”
Thanh Tiêu hướng Doanh Thiên một cái thủ thế nói:”Mời Công Tử một chuyến hồi Bách Cổ Lâu, nhà ta lão đầu muốn gặp công tử”.
“Ồ, tốt”. Doanh Thiên cười đáp.
Ngay tại Thanh Tiêu cùng Doanh Thiên muốn đi. Thì Vũ Văn Thương Thanh lần nữa lên tiếng.
“Chậm đã”.
“Có chuyện gì”. Thanh Tiêu hỏi.
“Phải để Xích Hương Quả lại”. Tinh Giải Hàn nói ra.
Doanh Thiên cười cười móc ra Xích Hương Quả, hắn nhẹ nhàng vặt lấy một quả thản nhiên cho vào miệng.
“Ân, chính là hương vị này”. Doanh Thiên mỉm cười hưởng thụ.
Sau đó hắn là trực tiếp nhét toàn bộ còn lại mấy quả cho Nguyệt Nhi nói:”Ăn hết đi”.
Nguyệt Nhi nghĩ cũng không nghĩ trực tiếp cho hết vào miệng nhai nhồm nhoàm.
Trông thấy cảnh này, Tinh Giải Hàn cũng Vũ Văn Thương Thanh đều có chút nổi điên.
Vũ Văn Thương Thanh trực tiếp động thủ, hắn vậy mà đem ra một cái cung tên. Toàn lực bắn thẳng về phía Nguyệt Nhi.
Chỉ thấy tên này bay với một cái khủng bố tốc độ, mang theo tiếng rít kinh hoàng cùng linh lực hủy diệt nhằm thẳng Nguyệt Nhi.
Nhưng là.
Một cánh tay vậy mà nhẹ nhàng bắt lấy mũi tên. Là Thanh Tiêu xuất thủ, ngay sau đó một cỗ đế uy bùng nổ.
Trên người Thanh Tiêu đế uy cuồn cuộn trào ra, đem xung quanh người đều doạ hết hồn.
Oanh.... giống như là bị trong kích.
Vũ Văn Thượng Thanh người bay ngược ra sau, đụng ra một cái hố lớn.
Chỉ thấy hắn nằm yên đó, máu me đầy người, không biết sống chết.
Hoàng Thiên Thái Tử lúc này mồ hôi lanh toát, hắn giật mình nín thở:”Linh Đế”.
Hắn không nghĩ tới, bọn hắn mấy cái này trên Anh Hùng Bảng đều là Linh Tôn cảnh giới, thế nhưng là Thanh Tiêu vậy mà vượt trước bọn hắn 2 cái cảnh giới, trở thành Linh Đế.
Hắn cũng âm thầm may mắn, bởi vì hắn rất tiết chế, nếu không e rằng người nằm kia đã là hắn.
Về phần Tinh Giải Hàn cùng Tuệ Tĩnh Công Chúa cũng im lặng, bọn hắn không giám làm gì. Đừng nói 1 cái Vũ Văn Thượng Thanh. Cho dù bọn hắn 3 cái này Linh Tôn xông lên cũng tuyệt đối tiếp không nổi Thanh Tiêu một chiêu.
Doanh Thiên mỉm cười chỉ chỉ Vũ Văn Thượng Thanh cùng Tinh Giải Hàn nói:”Các ngươi 2 người liền hảo hảo hưởng thụ vài ngày, mạng các ngươi ta nhất định lấy”.
Nghe được Doanh Thiên lời nói, Tinh Giải Hàn sắc mặt rất khó coi, thế nhưng là nhìn Doanh Thiên nụ cười kia, nàng lại có một cỗ hết hồn hết vía sợ hãi.
Sau đó, Doanh Thiên cùng Nguyệt Nhi theo Thanh Tiêu rời đi.
Tinh Giải Hàn hướng Tuệ Tĩnh nói:”Muội trở về nói với Gia Gia”. Ngay sau đó lập tức rời đi.
Vũ Văn Thượng Thanh cũng được người đưa về.
Hoàng Thiên Thái Tử nói với Tuệ Tĩnh Công Chúa:”Công Chúa, chuyện này càng ngày càng phức tạp, có lẽ sẽ xảy ra biến cố lớn, chúng ta k nên nhúng tay vào làm gì”.
Tuệ Tĩnh trầm mặc một lát r nói:”Thái Tử nói đúng, người tên Doanh Thiên kia rất thần bí. Hắn cho ta cảm giác rất kỳ lạ, mặc dù ta cùng Tinh Nhi quan hệ rất tốt, thế nhưng là liên quan cái kia Xích Hương Quả, vẫn là nên trở về báo lại, không cẩn thận liền dẫn đến thần chiến”.
P/s: Việt nam vô địch:v