Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn

Chương 313: Có vấn đề




Ở thời điểm này, vị này cổ lão tồn tại ngay lập tức muốn dò xét xung quanh, xem xem là ai dẫn động Thần Đỉnh.

Hắn ánh mắt phát ra đáng sợ quang mang, tựa hồ như có thể nhìn thấu Cửu Thiên Thập Địa một dạng.

Hắn đưa mắt nhìn thật kỹ khắp nơi, dò xét toàn bộ Quang Minh đại lục, mỗi một tấc đất, viên đá, cây cỏ đều không bỏ qua.

Thế nhưng là, tại hắn dò xét kỹ càng như thế, lại không không thu được bất cứ cái gì, cũng không phát hiện ra ai khả nghi.

....

Lục Ly ánh mắt chuyển động, nhỏ giọng nói ra:"Trên Quang Minh Đỉnh vị Quang Quân kia vừa mới dò xét tới".

"Mặc kệ hắn". Phong Lâm mỉm cười mà đáp.

Quang Minh đại lục bên trên, có rất nhiều thành trì có sinh linh sinh sống.

Ở nơi này cũng có các thế lực khác đặt cứ điểm, phát triển các loại giao dịch tài nguyên hoặc đồ vật.

Đương nhiên, có thể được Minh Giáo cho phép đặt cứ điểm ở trên Quang Minh đại lục, mỗi một cái thế lực đều là lớn mạnh vô cùng, đa số đều là thuộc về Thánh Tộc các thế lực khác, hoặc là các đại tộ lớn mạnh. Không phải nhưng tiểu tông môn, thế lực nhỏ kia có thể tiến vào.

Quang Minh đại lục thành trì có phân chia làm bốn cấp, gọi là Thánh Thành, Chủ Thành, Đại Thành và Tiểu Thành.

Trong đó Thánh Thành vẻn vẹn chỉ có mười tám tòa. Mỗi một tòa đều do Minh Giáo cường giả trực tiếp quản lý giám sát. Thánh Thành diện tích, chí ít có tới hơn 20 tỉ dặm vuông.

Ngoài ra, còn có ba ngàn sáu trăm bốn mươi tám tòa Chủ Thành. Mỗi một tòa có 8 tỉ dặm vuông.

Bảy vạn ba trăm tòa Đại Thành, một tòa rộng 1 tỉ dặm.

Về phần những thành trì nhỏ hơn 1 tỉ dặm, đều là Tiểu Thành. Tiểu Thành số lượng, có tới mười mấy vạn.

Lục Ly tính toán một hồi, sau đó nhỏ nhẹ hướng Doanh Thiên nói ra:"Công Tử, cách chúng ta gần nhất là Ngọc Thánh Thành. Thánh Quang Thành chúng ta có sản nghiệp ở đó, nếu người không vội, vậy thì đến nghỉ ngơi".

Lục Ly thế lực, chính là đến từ Thánh Quang Thành.

Thánh Quang Thành tại Quang Giới, cũng là một cái khổng lồ Thánh Tộc thế lực, xét về địa vị, chính là cùng Minh Giáo bình khởi bình tọa, tại Thánh Tộc thế lực xếp hạng thứ 5. So ra thấp hơn Minh Giáo hai điểm.

Cho nên, việc Thánh Quang Thành có được sản nghiệp tại Quang Minh đại lục là điều hiển nhiên.

Doanh Thiên từ đầu đến cuối cũng không nói cái gì, tựa hồ như hắn đang suy nghĩ gì đó. Nghe được Lục Ly nói như vậy, hắn cũng là gật đầu đáp:"Cũng tốt, ta muốn nghỉ ngơi một chút".

Rốt cuộc, ba người khởi hành, hướng về Ngọc Thánh Thành.

Ngọc Thánh Thành cách địa phương cũng không xa, chỉ có mấy trăm vạn dặm mà thôi. Ba người đi chậm, cũng chỉ vài hơi thở là tới.

Tiến đến Ngọc Thánh Thành trước đại môn, liền sẽ ngay lập tức hiểu được vì sao tòa thành trì này lại lấy Ngọc Thánh hai chữ làm tên.

Bởi vì, toàn bộ tường thành, đều là lấy Thánh Ngọc dựng lên. Thử nghĩ một chút, tòa này Ngọc Thánh Thành diện tích chừng 20 tỉ dặm vuông, nói như vậy chu vi của nó dài tới 80 tỉ dặm, độ dày tường thành ngược lại chỉ có 1 ngàn dặm mà thôi.

Thế nhưng là, 80 tỉ dặm chiều dài của tường thành, lại đều là lấy Thánh Ngọc mà đúc thành, thử nghĩ một chút, đây là cỡ nào khổng lồ số lượng.

Thánh Ngọc cũng không phải là phàm phẩm, toàn bộ tường thành bằng ngọc chất nổi lên vô số đạo trận pháp minh văn, vô cùng vững chắc.

Coi như là, Chân Tôn, Chân Hoàng tới công phá, đều không thể phá vỡ mà vào.

Hơn nữa, nơi này an ninh vô cùng tốt.

Có thể thấy được, bên trên tường thành từng tốp từng tốp mấy ngàn đại quân di chuyển canh giữ. Yếu nhất đều là đạt tới Thần Minh Nhất Bộ.

Ba người vừa bước tới cần cổng thành. Ngay lập tức bị một cái mặc áo giáp trung niên nhân bước ra ngăn cản, dõng dạc nói lớn:"Muốn bước vào thành, trước tiên cần tra xét".

Cái này trung niên nhân, tu vi không tệ, đạt tới Thần Minh Thập Bộ đỉnh phong, toàn thân lực lượng hùng hậu mà trầm ổn, chỉ kém một chút, là có thể bước vào Thánh cảnh, trở thành Chân Thánh. Hẳn là canh giữ cổng thành đầu lĩnh.

Lục Ly hừ lạnh một tiếng, đem một chiếc lệnh bài lấy ra.

Lệnh bài tựa hồ đúc bằng bạch kim một dạng, bên trên khắc lấy hai chữ "Thánh Quang" ngoài ra còn có một đạo huyền ảo ấn ký, phát tán ra quang minh khí tức.

Trung niên nhân nhìn thấy lệnh bài kia, bỗng nhiên giật mình biến sắc, vội vàng cúi đầu chắp tay nói ra:"Tại hạ vô lễ, xin Thánh Tộc đại nhân tha lỗi".

Lục Ly bộ dáng lạnh lùng không đáp, ba người trực tiếp đi qua cổng thành, tiến vào bên trong. Để lại vị kia đầu lĩnh thở dài một hơi.

Thánh Quang Thành sản ngiệp cứ điểm vị trí, đặt ở trong Ngọc Thánh Thành vị trí rất tốt, gần với khu vực trung tâm Phủ Thành Chủ, nơi này hằng ngày đều là trung tâm giao dịch, có ức vạn người qua lại mua bán. Mỗi ngày số lượng giao dịch đạt tới con số khổng lồ.

Thánh Quang Thành sản nghiệp, đặt xuống hình thức là một cái tiền trang, quy mô cực lớn. Tả hữu chiếm gọn phương viên mấy ngàn dặm, vô cùng sầm uất.

Chen qua dòng người đông đúc, Lục Ly hướng Doanh Thiên cung kính nói ra:"Công Tử, đây là sản nghiệp của Thánh Quang Thành".

Doanh Thiên nhìn nhìn dạng này sầm uất mua bán, trong lòng không khỏi nhớ lại những năm tháng xa xưa kia. Hắn cũng từng làm qua dạng này buôn bán, nắm trong tay khổng lồ tài phú, thậm chí lừa đảo các loại đều làm. Mang trên đầu Đại Gian Thương xú danh. Người người hô đánh, về sau lại không ai dám cùng hắn giao dịch. Cuối cùng phải từ bỏ.

Nghĩ tới đây, Doanh Thiên đúng là cảm thấy buồn cười. Cất bước vào trong.

Ba người xuyên qua vô số người, vượt qua hàng loạt kiến trúc, rốt cuộc mới có thể tiến vào khu vực trung tâm nội viện Tiền Trang.

Nếu như nói xung quanh là ngoại viện, có thể tự do đi lại mua bán, vậy thì ở chỗ này, chính là Tiền Trang quản lý bảo khố, chỉ có Thánh Quang Thành người mới có thể ra vào, hoặc là các đại nhân vật, khách quý mới có tư cách này.

Xung quanh căn phòng vô cùng nghiêm mặt, từng cái cường giả ẩn nấp khắp nơi trong bóng tối. Tựa hồ bất kỳ ai dám xâm nhập bên trong, nhất định sẽ phải bỏ ra giá lớn

Doanh Thiên bước chân vừa đạp tới bậc cửa, ngay lập tức có một đạo hùng hậu thanh âm kéo tới:"Người không phận sự, tiến vào liền chết".

Lục Ly chỉ là hừ lạnh một tiếng, ngay lập tức trong không gian vang lên mấy chục tiếng buồn bực đau đớn, từng đạo thân ảnh bị chấn bay ra ngoài, hộc máu ngã xuống.

Có người công kích, ngay lập tức bên trong nội viện phát lên âm thanh cảnh báo, từng cái từng cái cường giả xuất đầu lộ diện, uy thế cường đại khủng bố, Chân Vương, Chân Tôn nhiều tới mấy chục người.

"Kẻ nào dám to gan công kích Thánh Quang Thành sản nghiệp, muốn chết hay sao?". Trong nội viện một cái lão giả chậm rãi bước ra, trên thân Chân Tôn đỉnh phong khí tức quét ra ngoài, xung quanh nội viện không gian ngay lập tức bị hắn áp chế.

Áp chế không gian, hiển nhiên là muốn chặn đường lui của ba người Doanh Thiên.

Lão giả này, tên gọi Hồng Chấn. Người ta gọi hắn là Hồng Lão, Hồng Chủ Sự. Bởi vì hắn chính là Chủ Sự ở cứ điểm sản nghiệp này, tu vi Chân Tôn đỉnh phong, nửa bước Chân Hoàng.

"Hơn trăm năm không thấy, Hồng Lão ngươi càng lúc càng uy phong a". Lục Ly cười nhạt, hướng Hồng Chấn nói ra.

Nghe vậy, Hồng Chấn cũng là định hình nhìn kỹ lại, bỗng nhiên mỉm cười nói ra:"Ngân Ngân, hóa ra là Công Chúa, người đại giá quang lâm lại không báo trước, hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm thôi".

Phát hiện ra Lục Ly, Hồng Chấn chỉ là cười cười xuề xòa, hướng những cái cường giả cao thủ kia nói ra:"Lui về đi, đều là người nhà".

Hồng Chấn tư thái tùy tiện, làm ra một cái tư thế mời:"Mời Công Chúa".

Lục Ly giờ phút này tu vi cao tuyệt, bất luận là suy nghĩ hay là ánh mắt, đều đạt tới đỉnh cấp, cho nên, nàng ngay lập tức nhận ra, Hồng Chấn không ổn. Hắn tựa hồ che giấu thứ gì.

Bước vào nội viện thời điểm, nàng lập tức tiến hành bí mật dò xét. Trải qua một hồi dò xét, nàng phát hiện, nội viện đã quá mức thay đổi.

Nếu như không tính thời gian vạn năm ở bên trong Doanh Thiên đan điền, vậy lần gần đây nhất nàng từng tới nơi này, đã là trăm năm về trước.

Lúc ấy, nàng cũng chỉ mới bước vào Chí Thánh cảnh giới.

Nàng nhỡ rõ, năm đó tiến vào nội viện từng có đi đùa nghịch qua, cho nên các loại trận pháp minh văn đều có nhớ kỹ.

Thế nhưng là hiện tại, toàn bộ trận pháp minh văn đều đã thay đổi. Lấy nàng nhận thức, liền có thể phát hiện được, so với năm đó trận pháp, đều không bằng một phần mười. Hiện tại trận pháp, khắp nơi đều là lỗ thủng sơ hở.

Ngoài ra, những người ở trong nội viện hiện tại, so với năm đó cũng chỉ còn lác đác vài người, những người hiện tại đều là người lạ.

Đón tiếp Lục Ly về sau, Hồng Chấn tươi cười hỏi tới:"Công Chúa, ta tại nghe đồn, hơn một năm trước người bị bắt đi, chuyện này là như thế nào?".

Hiển nhiên, chuyện một năm trước, Lục Ly bị một bàn tay bắt đi, rât nhiều người đều đã nhìn thấy, cho nên không tính là bí mật.

Thậm chí, chuyện này gây nên oanh động không nhỏ, dù sao Lục Ly cũng là nhân vật nổi danh phía trên Ám Quang Thập Nhị Bảng. Còn là Thánh Quang Thành người thừa kế.

Lúc ấy nghe tin nàng mất tích, Thánh Quang Thành điều động tới hơn mười vị Chân Hoàng tìm kiếm đều không thể tìm ra, chỉ dựa vào sinh mệnh chi hỏa nàng lưu tại Thánh Quang Thành không tắt, mới biết nàng còn sống.

Thế nhưng là, một năm trước cũng xảy ra trận tai nạn kia. Ám Quang Vũ Trụ rung chuyển, Thánh Quang Thành muốn tìm kiếm nàng, cũng không có cách nào.

"Không có gì. Ta lúc ấy là bị một vị tiền bối nhìn trúng, cho nên thu ta làm đệ tử, truyền cho ta vô thượng công pháp". Lục Ly tùy ý nghĩ ra một cái lý do thoái thác.

Ở bên cạnh Phong Lâm nghe vậy, không khỏi nhịn cười. Bình thường Lục Ly mười phần lạnh lùng thông minh, không nghĩ tới cũng sẽ có lúc nói dối vụng về như thế.

Lục Ly ánh mắt lạnh như băng liếc sang, để cho Phong Lâm không khỏi rùng mình một cái.

Hồng Chấn nghe vậy, nhướng mày bán tín bán nghi, nghi hoặc hỏi lại:"Công Chúa lời này là thật, vị tiền bối kia lại là ai?".

Lục Ly căn bản không muốn cùng hắn giải thích nhiều, trên người uy thế bạo phát.

Nàng uy thế, tựa như thủy triều dào dạt một dạng, hạo lãng cuốn tới, để cho Hồng Chấn không khỏi giật mình.

Không chỉ có giật mình, mà còn kinh hãi. Khiến cho hắn không giữ được bình tĩnh mà hô lên:"Cái này, nha đầu ngươi làm sao có thể........ "

Hắn biết Lục Ly là tuyệt đỉnh Thiên Tài, ti vi tăng tiến nhanh là chuyện bình thường. Nếu không, nàng làm sao có thể bài danh phía trên Ám Quang Thập Nhị Bảng.

Thế nhưng là, hắn biết rõ ràng cách đây hơn một năm, nàng cũng bất quá chỉ có Chân Vương cảnh giới mà thôi. Vậy mà hiện tại nàng bày ra khí tức, không chút nào so với hắn thua kém. Để cho hắn sợ hãi.

Dạng này tăng tiến tu vi, quá mức kinh khủng, nói ra ai sẽ tin. Cho dù là Hồng Chấn giờ phút này tận mắt nhìn thấy, nhưng là nội tâm vẫn như cũ không dám tin, không muốn tin.

Hơn một năm này, nàng đến cùng gặp phải chuyện gì, làm sao tu vi tăng đến kinh khủng như thế?. Đây là Hồng Chấn suy nghĩ.

Hắn tu luyện tới nay, đã hơn trăm vạn năm. Mới đạt tới độ cao ngày hôm nay. Nhưng mà Lục Ly thì sao, nàng hiện tại, còn chưa quá ngàn năm. Đây mới là điều đáng sợ.

Chuyện này đối với hắn mà nói, mười phần không có lợi.

Phải biết, mặc dù Lục Ly là Thánh Quang Thành người thừa kế, tương lai nhất định sẽ nắm trong tay đại quyền.

Bất quá, cho tới lúc đó, chí ít còn cần mấy chục vạn năm. Chính vì thế, cho nên Hồng Chấn cũng không có để vị Công Chúa này vào mắt, dù sao hắn cũng là Thánh Quang Thành cao tầng, nàng cũng không thể làm gì hắn. Cho nên Hồng Chấn từ trước tới nay, đắc tội qua nàng không ít lần.

Đây cũng là lý do vì sao, Lục Ly lạnh nhạt với hắn.

Nhưng là hiện tại, nàng tu vi tăng tiến đến trình độ như vậy, Hồng Chấn hoài nghi, chẳng phải qua thêm vài năm, nàng liền bước thẳng vào Quang Quân cảnh giới hay sao. Tới lúc ấy, Hồng Chấn nhất định sống không được yên ổn.

Hơn nữa, chuyện này đối với hắn kế hoạch, có ảnh hưởng rất lớn, sẽ là biến số khó lường. Hắn vì kế hoạch này, đã hao tổn mười vạn năm công sức, tuyệt đối không có phép xảy ra sai sót.

Hồng Chấn biểu hiện, đương nhiên không cách nào qua mắt Lục Ly, tới đây, nàng tuyệt đối khẳng định, Hồng Chấn nhất định có vấn đề không muốn người khác biết.

Hồng Chấn cũng biết mình thất thố, vội sửa chữa nói ra:"A ha, lão phu thất lễ rồi. Không biết hai vị Công Tử này là ai, trước đây chưa từng gặp qua?". Hồng Chấn chuyển hướng, hỏi sang Doanh Thiên cùng Phong Lâm..

Phong Lâm nhàn nhạt đáp:"Bằng hữu của nàng".

Về phần Doanh Thiên, lại là dựa đầu ra sau ghế, tựa hồ ngủ thiếp đi. Căn bản không có để ý tới hắn.

Cái này để cho Hồng Chấn mặt mo có chút nóng, hắn đường đường là một vị Chân Hoàng đỉnh cao, tu vi cường đại. Vậy mà lại bị một cái tiểu tử không thèm để ý, đây là cỡ nào mất mặt sự tình.

Nếu như không phải Doanh Thiên đi cùng Lục Ly, chỉ sợ hắn đã xuất thủ, đem Doanh Thiên xé làm trăm mảnh.

Dù sao, Hồng Chấn cũng không phải loại người tốt lành gì, hắn ngược lại là một cái lòng dạ hẹp hòi, ác độc chủ nhân.

"Tốt, ta hiện tại liền đưa tin về, báo Công Chúa bình an". Hồng Chấn nuốt xuống tức giận, nhàn nhạt nói ra.

Lục Ly khoát tay một cái nói:"Không cần, ta đã đưa tin".

"Nếu đã như vậy, Công Chúa nghỉ ngơi. Ta còn có việc". Hồng Chấn cũng không già mồm, cáo lui mà ra.

Chờ cho hắn đi khỏi, Phong Lâm cũng là liếc một cái mà nói:"Hắn có vấn đề".

Lục Ly gật đầu đáp:"Vấn đề rất lớn".

Ở thời điểm này, tựa hồ như đã ngủ say Doanh Thiên bỗng nhiên cất lời, giọng nói uể oải lười biếng vang lên:"Dạng này vấn đề, các ngươi không chọc nổi. Vẫn nên im lặng quan sát thì hơn".

Nghe được Doanh Thiên nhắc nhở, Phong Lâm và Lục Ly đều là ngạc nhiên, vội vàng hỏi tới:"Công Tử phát hiện điều gì sao?".