Thần vẫn lạc, đây là kinh khủng cỡ nào tin tức. Trong mắt vô số sinh linh Cửu Hà Giới, thần là tồn tại chí cao vô thượng, là tất cả sinh linh hướng tới. Thế nhưng là hôm nay có tới 4 vị thần vẫn lạc. Hơn nữa còn là chết thảm.
Có người biết nội tình truyền ra “11 vị thần cùng nhau tiến vào táng thần chi địa, tiến vào không được bao lâu liền bộc phát thần chiến. Sau đó chỉ có 9 vị chạy thoát ra ngoài, thế nhưng là có 2 vị bị 1 bàn tay tóm tới chụp chết”. Tin này truyền ra đều là vô số người tin tưởng. Dù sao từ lúc thần chiến nổ ra đều có vô số ánh mắt hướng tới. Vì thế chuyện thần chạy ra căn bản giấu k được thế nhân.
Đáng sợ hơn là trong táng thần chi địa kia lại có tồn tại có thể đồ thần. Đây là cỡ nào đáng sợ sự tình. Giờ phút này có cực nhiều tu chân giả đều là âm thầm toát mồ hôi hột. Âm thầm cảm thấy mình thật may mắn, dù sao trăm ngàn vạn năm nay số người tiến vào táng thần chi địa tìm kiếm cơ duyên căn bản đếm không hết. Có nhiều người chết đi, lại có người đạt đc công pháp truyền thừa trở thành siêu cấp cường giả. Bây giờ biết được táng thần chi địa có tồn tại có thể đồ thần ai mà không sợ hãi. “May mắn chúng ta năm đó tiến vào táng thần chi địa chỉ tìm chút đồ rồi rời đi, may mà chọc k tới cái tồn tại kia” đây là ý nghĩ chung của nhiều người hiện giờ.
Ngồi dưới gốc cây Mộng Điệp có chút lo lắng. Bởi vì nàng biết đây chỉ là khởi đầu. Chuyện này sẽ còn tiếp tục. Hơn nữa cái nam tử đang ngủ trên gốc cây kia cũng là thần cấp tồn tại. Ép cho nàng thở không thông. Nàng cũng k biết vì lý do gì hắn k giết nàng. Chắc chắn là k phải vì nàng chút nhan sắc này. Nàng biết hắn sẽ k để ý nàng chút nhan sắc này mà k giết. Hẳn là có mục đích nào đó.
Thực tế Doanh Thiên k có giết nàng bởi vì hắn nhận đc trên người Mộng Điệp có 1 khí tức quen thuộc. Làm hắn nhớ tới người kia. 1 cái tiểu nha đầu ngốc nghếch và bướng bỉnh.
Ngay lúc này, bên dưới gốc cây không gian có chút ba động. Sau đó không gian vỡ ra, Ma Âm có chút chật vật đi từ trong ra. Lúc trước chiến đấu trước khi trận pháp đánh xuống Doanh Thiên đã xé rách không gian sau đó ném nàng vào trong đó. Sau đó hắn cũng k đưa nàng ra mà để nàng tự tìm đường ra. Đây cũng là nhân cơ hội để nàng tiếp xúc không gian đại đạo.
Thấy được Ma Âm, Mộng Điệp có chút ngạc nhiên. Nàng vốn nghĩ Ma Âm đã chết dưới công kích của trận pháp. Thật k nghĩ tới vậy mà còn sống. Nàng lập tức đoán ra đây là thủ đoạn của Doanh Thiên.
Ma Âm đánh giá 1 chút tình hình bên ngoài, nàng liền biết chiến đấu đã kết thúc. Hiển nhiên là công từ nhà nàng đã giải quyết xong.nàng có chút cảnh giác nhìn Mộng Điệp, sau đó lại cười nói “Nha. Danh tiếng lẫy lừng Mộng Điện chủ thế nào hôm nay lại chịu như vậy uỷ khuất nha”. Mộng Điệp k đáp mà im lặng. Nàng biết hiện tại nàng đang ở thế yếu. Cho dù đối phương tu vi thua xa nàng, thế nhưng là giờ này cũng chỉ mặc cho người ta mỉa mai.
Sau đó k ai nói vs ai câu nào. Các nàng đều là phần mình xếp bằng dưỡng thương.
3 ngày này. Toàn bộ Cửu Hà Giới đều là im ắng. Không có cường giả xuất quan ra ngoài. Phàm là tu chân giả Linh Vương trở lên đều là bế quan k dám thò mặt ra. Phàm nhân thì chỉ nho nhỏ bàn tán chuyện thần vẫn lạc.
Doanh Thiên thì cứ như vậy ngủ 3 ngày. Hôm nay hắn mở mắt. Hắn nằm như vậy, hắn hướng mắt nhìn lên thương khung kia. Ánh mắt là có chút xa xăm. Hắn nhẹ giọng hỏi “Ta đã ngủ bao lâu”.
“Công tử đã ngủ 3 ngày rồi” Ma Âm đáp.
“3 ngày. Vậy cũng sắp tới rồi. Trở về táng thần địa” dứt lời Doanh Thiên liền mở ra không gian chi môn. Sau đó đi vào, Ma Âm cũng đi theo. Mộng Điệp thì có chút k biết phải làm thế nào cũng đánh cắn răng đi vào.
Đi qua không gian chi môn chính là táng thần chi địa. Đập vào mắt Ma Âm và Mộng Điệp lúc này là 1 mảnh đại địa vô cùng tàn phá. Trên đại địa vẫn lưu lại thần lực càn quét, khắp nơi đều là thần huyết vương vãi.
Ngay lúc này 1 đám thân ảnh mờ mịt xuất hiện, hơn nữa còn là k ngừng gia tăng. Sau đó đều là nhất loạt quỳ xuống hô “Tôn thượng trở về”
Huyết Tỳ đến gần Doanh Thiên cúi đầu nói “Bẩm Công Tử, mấy ngày trước có mấy tên xâm nhập vào đây, muốn đòi thứ gì đó. Cái này tiểu nhân cũng k dám làm chủ. Chỉ là đuổi chúng đi”.
Doanh Thiên liếc hắn 1 cái sau đó lạnh nhạt dạo “Chỉ là mấy cái cỏn con chân thần vậy mà cũng để chúng chạy ra. Các ngươi ở đây k có 1 vạn cũng có 8 ngàn”.
Huyết Tỳ đều là lạnh toát sống lưng, nếu là bình thường hắn liền đem 1 cái tát liền có thể chụp chết đám tiểu chân thần kia. Thế nhưng là hôm nay trên đầu hắn treo cao 1 cái vị cổ quái chủ nhân khiến hắn k dám tự quyết 1 vấn đề gì. Chẳng may khiến hắn nổi giận thì hắn còn lại chút thần hồn này chẳng phải liền tan thành mây khói.
“Công tử tha tội”. Huyết tỳ quỳ xuống xin tha.
Mộng Điệp nhìn 1 màn này đều là có chút trợn mắt há mồm. Từ lúc những thân ảnh này xuất hiện đã làm nàng quỵ xuống. Bởi vì ở đây có tới gần 1 vạn cái đều là thần tồn tại. Mặc dù là đều đã chết chỉ còn lại thần hồn. Thế nhưng là 1 vạn cái ở đây khí tức cuồn cuộn ép nàng thở k nổi. Ma Âm có chút đắc ý nhìn Mộng Điệp sau đó mỉa mai “Có gì tốt đáng sợ. Nhát gan”. Thực tế ban đầu Ma Âm chính là còn thất thố gấp mấy lần Mộng Điệp. Nay nhìn Mộng Điệp như vậy nàng có chút sảng khoái.
Mộng Điệp căn bản k thể phản kháng lời Ma Âm. Nàng nhìn về phía Doanh Thiên thật lâu. Nội tâm trầm mặc. Nàng đang suy đoán Doanh Thiên là cỡ nào tồn tại để cho những thần kia cũng phải quỳ lạy. Chỉ vẻn vẹn mấy hôm nay liền đánh vỡ nàng tất cả thường thức. Nàng k biết đây là phúc hay hoạ.Nếu như mấy ngày trước bọn họ là chịu động thủ thì mấy vị thần ngoài kia căn bản k có 1 cái rời đi. Chẳng qua họ khinh thường động thủ, chỉ là để vài người đi ứng phó mà thôi.
Ngay lúc này từ đám đông đi 1 cái tiểu hài nữ. 1 con gấu và 1 lão ấu. Là Nguyệt Nhi, Tiểu Hùng và sư tôn Ma Âm. Nguyệt Nhi lao tới nhảy lên ôm lấy cổ Doanh Thiên cười hì hì nói “Sư Tôn ngươi trở về. Nguyêt Nhi nhớ người muốn chết”. Doanh Thiên gỡ nàng xuống đánh giá 1 chút rồi cười “Ân. Không tệ, mới có mấy ngày liền ngưng ra Nguyên Thần. Vài ngày nữa liền có thể tụ linh tiến vào Linh Nguyên Cảnh”.
Bên cạnh tiểu hùng có chút uỷ khuất nói. “Công tử. Ngươi cũng k nhìn vì sao nàng ta nhanh như vậy liền luyện thể xong đi”.
Nge vậy Doanh Thiên cười nhìn nó. Lúc này Tiểu Hùng đâu còn bộ dáng uy phong mãnh thú thường ngày. Chính là 1 con gấu ốm, lông lá xơ xác tả tơi. Khắp người băng bó. Hơn nữa còn là gầy trơ xương. Hiển Nhiên vì Nguyệt Nhi luyện thể nó là tương đương chịu khổ. Nó thầm nhớ lại những lúc bị rút xương, rút máu, cắt mạch mà run rẩy sợ hãi. Cũng may là đã qua. Chỉ cần tịnh dưỡng là sẽ khôi phục như cũ. Doanh Thiên nói “K ném ngươi vào nồi liền may mắn cho ngươi. Còn dám kể”. Lập tức câu này đem Tiểu Hùng doạ sợ k dám nói gì.
Nhìn 1 đám người này. Sau đó Doanh Thiên đánh ra khoảng chừng 1 vạn đạo quang phù. Nhàn nhạt nói “Các ngươi tự tìm phù hợp với mình công pháp”. Sau đó dẫn đám người Nguyệt Nhi đi.
Doanh Thiên rời đi sau đó mới có 1 vị tiến tới gần những quang phù lơ lửng này xem xét 1 chút. Sau đó đều là mắt sáng lên. Kích động không thôi. Không khỏi vội vàng hét lớn “Đây... đây là.... Đế..... Thần Đế cấp công pháp.” Chư thần nge vậy đều là nhao nhao lao tới xem xét.
“Quả nhiên là Thần Đế cấp công pháp”
“Lại là Thần Đế công pháp..... còn là cả vạn bộ”
“Xuất thủ cũng quá hào phóng đi, những công pháp này nếu là xuất hiện ở Thần Đình trên kia liền sẽ gây ra gió tanh mưa máu”
“Chẳng phải chúng ta liền có cơ hội tu thành Thần Đế sao”.
Có 1 vị xem xét kỹ lưỡng công pháp kích động hô lớn “Đây là.... đây là phương pháp tu luyện Linh Thể” nge thấy vậy tất cả đều là đỏ mắt kích động. Phải biết bọn họ hiện tại chỉ còn lại thần hồn. Không có thân thể. Chỉ có thể tu thành Quỷ Linh. Thế nhưng ở đây lại có phương pháp giúp bọn họ luyện ra thân thể mới. Đây là cỡ nào sự tình vui mừng.
Ngay lúc này. Cả thần giới bỗng nhiên rung chuyển. Cỗ rung chuyển này kinh động vô số thần linh. Các Thần Đế nhao nhao từ trong bế quan tỉnh lại.
“Chuyện gì xảy ra, tại sao thần giới lại bị rung như vậy”.
Có tồn tại suy tính 1 chút liền biết chuyện xảy ra “Có kẻ phá vỡ giới bích thần giới tiến vào Thần Giới”.
“Là ai, k lẽ là từ Ma Giới tiến tới công kích” trên Thần Đình xuất hiện 1 giọng quát lớn. “Điều động Thần binh thần tướng, tiến vào giới bị”.liên tiếp 1 loạt đạo mệnh lệnh được ban hành.
Lúc này ở Táng Thần Chi Địa,Doanh Thiên thì là nhàn nhạt nói “Người đến”.