Diệp Thanh An trở về phòng tắm rửa, thay ra bộ quân phục mình đã mặc mấy ngày qua, lúc bước ra khỏi phòng tắm sớm đã thay một chiếc áo trắng đơn giản, tóc của cậu còn ướt, vài giọt nước theo tóc chảy xuống cuối cùng biến mất vào trong vạt áo.
Diệp Thanh An cầm lên quang não, phát hiện tin nhắn của mình vẫn chưa được duyệt thì không hiểu sao cảm thấy vô cùng mất hứng.
**
Nguyên soái đế quốc trăm công nghìn việc, vốn việc đồng ý trở thành viện khảo của trường quân đội liên bang đã chiếm hết phần thời gian rảnh rỗi còn lại của Nam Cung Hàn Dương cho nên ngay khi phi thuyền chở vắc xin tới hắn cũng đã rời khỏi tinh cầu nguyên thủy, những chuyện còn lại đều giao cho Đoàn Tuấn giải quyết.
Việc xảy ra vừa qua không cần nói cũng biết là một sự việc hết sức nghiêm trọng.
Con người đã trải qua hàng trăm năm cố gắng không ngừng nghỉ để có thể thoát khỏi hiểm họa của vi rút V- 00 vậy mà hiện tại con người có nguy cơ lại phải đối mặt với loại vi rút nguy hiểm đó một lần nữa.
Cho dù là bất cứ ai cũng không thể bình tĩnh nỗi.
Một số cao tầng Liên Bang sớm đã nhận được tin tức, hiện tại đã có mặt tại phòng họp quyền hạn cấp S, vẻ mặt người nào người nấy đều vô cùng nghiêm trọng.
Nam Cung Hàn Dương vừa bước vào phòng đã nhận được hơn mười ánh mắt nhìn chằm chằm, hắn bình tĩnh đi đến trước, ngồi vào một vị trí trống bên hàng bên phải.
Mặc dù Nam Cung Hàn Dương là người trực tiếp nhận việc giải quyết rắc rối phát sinh ở tinh cầu nguyên thủy nhưng ở cuộc họp này người chủ trì không phải là hắn, mà là một cấp cao khác.
Để tránh việc thông tin bị bại lộ quá nhiều, các thành viên cấp cao của Liên Bang rất ít khi có mặt trực tiếp tại những cuộc họp, đa phần đều là thông qua màn hình giả lập để tham gia, đây là lần đầu Nam Cung Hàn Dương được tận mắt thấy tất cả tụ họp lại về đây.
"Mọi người đã đến đủ cả rồi, vậy thì tôi không nói nhiều nữa, chúng ta trực tiếp nói thẳng vào vấn đề đi!".
Người chủ trì cuộc họp là một người nam nhân có mái tóc vàng kim vô cùng đẹp mắt được ánh nắng buổi trưa qua lớp cửa kính đặc biệt chiếu lên giống như là đang tỏa ra ánh sáng vậy.
Chỉ là hiện tại không ai có tâm trạng để ngắm cảnh đẹp hiếm có này.
Người nọ đưa tay lên, thao tác vài động tác ở trên màn hình giả lập, rất nhanh khung cảnh ở tinh cầu nguyên thủy xuất hiện trước mắt mọi người.
Nam Cung Hàn Dương nhíu mày, ánh mắt sắc lẻm nhìn chằm chằm vào người chủ trì đang đứng ở trên, đôi mắt hắn lạnh băng mơ hồ còn có chút sát khí tỏa ra.
Người chủ trì làm như không nhìn thấy ánh mắt của hắn, đơn giản trần thuật lại hiện trường: "Đây là những hình ảnh do Liên Bang thu được qua hệ thống máy chủ của nguyên soái, như các vị đã thấy thì mọi vấn đề phát sinh hiện tại ắt hẳn đều có người đứng đằng sau sắp xếp, mà mục tiêu của bọn chúng chính là những thí sinh tham gia khảo hạch lần này."
Người chủ trì đứng bên trên phát biểu vô cùng dõng dạc từng câu từng chữ đều vô cùng chặt chẽ, lí luận sắc bén.
Chỉ có đều từ đầu đến cuối người kia vẫn chưa từng mở miệng nói ra lí do tại sao Liên Bang lại xâm nhập trái phép vào máy tính của Nam Cung Hàn Dương để lấy tư liệu như vậy.
Trước khi đến đây Nam Cung Hàn Dương đã chuẩn bị riêng một phần tư liệu để gửi cho Liên Bang rồi, nhưng hắn không ngờ Liên Bang vậy mà lại trực tiếp cưỡng chế mở quyền hạn của hắn để lấy thông tin.
Như vậy chẳng khác nào bọn họ đang nghi ngờ hắn cố ý không đưa đầy đủ thông tin vậy.
Nam Cung Hàn Dương vô cùng tức giận, nhưng cũng không thể hỏi cho rõ ràng.
Chỉ trầm mặc ngồi nghe toàn bộ quá trình.
Hắn có thể cảm nhận được người chủ trì kia hình như đang cố ý chèn ép hắn, hắn là người trực tiếp xử lí vấn đề ở đó, vậy mà từ đầu đến cuối hắn đều không thể lên tiếng một chút nào trong cuộc họp này, khó trách Nam Cung Hàn Dương sẽ nghĩ đến việc có người cố ý chèn ép.
Ngày lúc tâm trạng không được tốt, Nam Cung Hàn Dương bỗng nhiên cảm nhận được quang não của mình hơi run lên.
Là có thông báo tin nhắn.
Đây là quang não tư nhân của hắn, người liên lạc không nhiều, đa phần đều là cấp dưới để báo cáo công việc.
Nam Cung Hàn Dương nhíu mày, nếu là bình thường Nam Cung Hàn Dương có lẽ sẽ nhanh chóng mở quang não lên kiểm tra xem, nhưng hiện tại sẵn tâm trạng đang khó chịu, hắn cũng không có ý định trả lời tin nhắn.
Đành bỏ mặc xem như không thấy.
Chỉ là hắn không biết, rất nhanh thôi hắn sẽ vô cùng hối hận vì hành động tùy hứng bày của mình.
Nhưng đó là chuyện lúc sau, hiện tại Nam Cung Hàn Dương vẫn đang phải ngồi trong phòng họp với tâm trạng bực bội khó nói thành lời.
_________
Đời người mà, có mấy lần được người mình thầm thích chủ động nhắn tin đâu chứ vậy mà không biết trân trọng.
Haizzz1.