Khương Duy Minh đưa Hạ Nghi tờ phiếu tham dự khóa nghiên cứu sinh sẽ diễn ra vào ngày đầu tiên của tuần tới, bọn họ chỉ cách ngày thi khảo sát nhận học bổng đúng ba tuần.
Ấy vậy mà anh không hề thấy Hạ Nghi có chút lo lắng nào, ngược lại tâm trí cô cứ bay bổng đi nơi khác...
"Dạo này em học hành thế nào rồi, đừng nói với anh chỉ lên lớp ngủ thôi đấy..."
Hạ Nghi theo thói quen gật đầu rồi lại lắc đầu, cô điền đầy đủ thông tin cá nhân liền tự động kí tên vào tờ giấy đưa cho Khương Duy Minh để anh nộp lại cho phòng giáo vụ.
Vì dạo này cha mẹ cô kèm rất chặt việc ăn uống và giờ giấc nên Hạ Nghi không thể tìm cớ để ra ngoài chơi cùng Duy Minh được...
"Cha mẹ em đi công tác về sớm hơn dự kiến cả tuần, sau khi trở về thì dám sát mọi nhất cử nhất động của em không buông...làm em mấy ngày nay không ở cùng anh được..."
Khương Duy Minh chỉ cảm thấy buồn cười xoa đầu Hạ Nghi.
Nếu không ra ngoài chơi cùng cô, vậy anh cũng có thêm chút thời gian để học tập chuẩn bị cho kì thi, như vậy cũng không gọi là xấu.
Chỉ cảm thấy có chút cực khổ thay Hạ Nghi mà thôi...
"Không sao, chúng ta vẫn gặp nhau trên trường còn gì.
À sao dạo này không thấy Phó Lập Thành đưa em đến trường nữa...? Cả hai lại gây xích mích với nhau rồi à...?"
Hạ Nghi lắc đầu phủ nhận, cô nhớ kể từ khi nói rõ cho Phó Lập Thành hiểu thì hắn cũng không xen vào chuyện của cô nữa, cũng không có ý kiến ngăn cấm cô hẹn hò yêu đương.
Có vẻ hắn đã thông suốt chăng...
"Vậy thì càng tốt chứ sao, em cũng không cần vất vả né tránh hắn nữa.
Hắn cũng không đến trường để can thiệp vào chuyện của chúng ta...em nghĩ anh nên cảm thấy vui mừng..."
Khương Duy Minh cũng không có ý định tìm hiểu quá sâu về gia đình của Hạ Nghi, thứ anh cần chính là sự chấp thuận của bọn họ để cả hai được ở bên nhau...
Hạ Nghi loay hoay tìm kiếm bóng dáng của Vân Như ở trong sân trường, nhưng chợt nhớ ra hôm nay chính là ngày kí kết hợp đồng khai thác dầu mỏ của Vân gia và Phó gia.
Có lẽ Vân Như chính là sợi dây liên kết của dự án nên cô phải có mặt, còn Phó gia thì có gia chủ là Phó Chương trực tiếp điều hành.
Phó Lập Thành mang theo hồ sơ đã chuẩn bị sẵn, theo sau Phó Chương đến một nhà hàng phương Tây sang trọng, nơi diễn ra buổi kí kết hợp đồng triệu đô của hai nhà.
Trước đó anh cũng đã gọi điện nhắc nhở Vân gia về nhưng điều nên và không nên nói...
Phó Chương vừa đến đã nhìn thấy Vân Thịnh cùng Vân Như theo sau đang bước vào từ cửa bên kia.
Người đàn ông trung niên mang khuôn mặt hiền lành, rất không thích hợp tranh đấu trong thị trường tài chính giữa các tập đoàn lớn.
Có lẽ Vân gia còn trụ được đến tận bây giờ, phần lớn đều nhờ danh tiếng của đại minh Khê Liễu, cháu gái ruột của ông vua kim hoàn...
Phó Chương mỉm cười lịch sử bắt tay cùng Bân Thịnh, ông khẽ liếc mắt về phía Vân Như liền nhìn thấy cô cười ngại ngùng chào Phó Lập Thành.
Nếu ông đoán không sai, thì chính cô bé này có tình cảm với hắn...
"Rất vui được hợp tác cùng Vân gia trong dự án dầu mỏ sắp tới..."
Vân Thịnh cũng lặp lại câu tương tự liền theo phép tắc mời Phó Chương ngồi xuống trước.
Ông cũng gật đầu nhận tệp hồ sơ chứa hợp đồng giao dịch từ tay Phó Lập Thành, tiện nghe hắn giải quyết sơ bộ...
"Nếu Vân gia đồng ý hợp tác cùng tập đoàn Phó thị trong dự án khai thác dầu mỏ này, chúng tôi sẽ đầu tư 80% chi phí thiết bị hiện đại và nguồn nhân công có kinh nghiệm.
Ngược lại Vân gia hãy dùng danh tiếng của mình để khiến dự án được nhiều người biết tới, có thể tác động mạnh về phía nhà báo và cánh truyền thông thì thật sự rất tốt..."
Vân Thịnh đọc sơ bộ liền thấy phần lợi nhiều chứ không có hại, tuy nhiên lợi nhuận sau khi thu được đối với Vân gia cũng có chút hơi thấp chăng...
"Phó thiếu làm ra bản hợp đồng này quả thật là người có kinh nghiệm, nhưng liệu cậu có cảm thấy rằng...lợi nhuận về phía Vân gia có thấp quá hay không...khi chúng tôi chỉ nhận được 30%...?"
Phó Lập Thành cũng đã tìm lợi giải thích cho việc này, hắn lịch sự lên tiếng...
"Chi phí về thiết bị hiện đại và nguồn nhân công thật sự không nhỏ, nếu ngài đồng ý chia thêm 40% chi phí thì chúng tôi cũng không ngại chia lợi nhuận 50-50 với ngài.
Ngược lại, nếu không may xảy ra sơ suất, thì danh tiếng và tiền bạc của Vân gia cũng chịu tổn thất gấp hai lần...rất đáng để gia chủ như ngài suy xét..."
Quả thật như Phó Lập Thành nói, đối với một tập đoàn lớn với nhiều nguồn kinh doanh khác nhau như Phó thị đây, có thể chi ra vài chục triệu đô nếu thiệt hại.
Nhưng Vân gia thì hoàn toàn ngược lại, bọn họ không có tiềm năng về tài chính mạnh mẽ như vậy...
"Được, cứ theo hợp đồng đã thỏa thuận, ba ngày sau dự án sẽ được khởi công..."
Phó Chương hài lòng về biểu hiện không tệ của Phó Lập Thành, ông đợi Vân Thịnh kí tên xong liền đến lượt mình...
"Chúc mừng sự hợp tác từ phía chúng ta..."
Vân Thịnh có chút bỡ ngỡ khi người kí tên vào dự án không phải Phó Lập Thành, ông tưởng rằng người đề xuất dự án và chỉ huy xây dựng chính là hắn ta.
Hóa ra cũng chỉ là một con tốt được Phó Chương nuôi dưỡng bên người...
"Ngài thật có phúc, khi nhận được một người con nuôi đầy tài năng như Phó thiếu đây..."
Phó Chương cười lớn, ông cũng không thua gì đáp lại Vân Thịnh...
"Chẳng phải ngài đây cũng có một cô con gái xinh đẹp hiểu chuyện hay sao, thật trái ngược với Hạ Nghi nhà chúng tôi..."
Vân Như chỉ cười lịch sự không đáp lại, cô biết Phó Chương chỉ khen để hòa hợp bầu không khí xã giao.
Khắp thương giới ai cũng biết ông ta yêu thương trân trọng cô con gái độc nhất kia như thế nào, liệu mọi sự đều nghe theo ý con bé...
"Hình như con gái ngài có ý với con trai của tôi thì phải, con bé nhìn Phó Lập Thành suốt..."
Vân Thịnh quay sang nhìn nụ cười thẹn thùng của Vân Như liền hiểu được sự tình.
Nhưng có lẽ chỉ là sự đơn phương từ Vân Như mà thôi, ông cảm thấy Phó Lập Thành đơn thuần chỉ đến đây để thúc đẩy việc hợp tác...
"Phó gia ngài đề cao con bé nhà tôi rồi, duyên phận đều do trời định...chúng nó còn trẻ như vậy, tuyệt đối không thể thúc ép..."
Phó Lập Thành nghe hơi lão già ngớ ngẩn diễn trò giả tạo trước mặt nhau liền không khỏi cảm thấy buồn cười.
Nhân duyên của hắn sẽ do chính hắn tạo ra, không cần người ngoài lên tiếng suy xét....