Khi biết Wasser lấy mật mã đi thì nhà trường và quân đội cũng lấy một bản sao.
Dựa vào hình ảnh thì nội dung mật mã do Lăng Niên phá giải không sai, nếu là như vậy thì sao gã chỉ lấy mỗi bản gốc?
Bọn họ nghĩ rồi lại nghĩ, cố gắng nghĩ thông xem rốt cuộc gã cướp vũ trụ nổi danh này muốn làm cái gì.
Gã quá bí ẩn, quê hương gã đã diệt vong từ lâu, thực lực mạnh mẽ, là một mối họa lớn trong mắt đế quốc.
Nhưng chuyện này cũng không hề liên quan đến học sinh.
Năm ngày trôi qua rất nhanh, học sinh của những tinh cầu khác rốt cuộc cũng mặt mày xám xịt trở lại trường quân đội Thừa Dương ở sao Thác Bang sau cuộc sát hạch nhập học.
Mà điều khiến bọn họ uất ức nhất là còn chưa kịp thưởng thức phong cảnh khuôn viên trường học đã bị yêu cầu tới hội trường nghe diễn thuyết.
Hết sức kinh hoàng, trường quân đội Thừa Dương lạnh lùng vô tình vậy à?
Hầu hết bọn họ đều đang đói bụng cồn cào, nhà trường chỉ phát dịch dinh dưỡng cho hai ngày, vất vả lắm mới chịu đựng được tới bây giờ mà ngay cả cơm cũng không cho bọn họ ăn trước rồi tính sao?
Có còn tình người hay không vậy!
Tuy rằng kêu rên khắp nơi nhưng bọn họ vẫn phải làm bé ngoan nghe lời.
Lúc đến hội trường, nội dung cuộc thảo luận của các đàn anh đàn chị đi bên cạnh làm cho đám thiếu niên này hoàn toàn im lặng.
"Tuy rằng tôi biết mỗi lần học sinh mới vào trường đều mang bộ dạng như chạy nạn, nhưng so với mấy học sinh mới tới vài ngày trước thì sao tôi lại thấy hơi ghét bỏ bọn họ nhỉ?"
"Thành thật mà nói thì có hơi nhếch nhác á, nhưng người trẻ tuổi mà, tắm rửa nghỉ ngơi một đêm ngày mai dậy là lên tinh thần liền."
"Cậu có thấy gì đặc biệt không?"
"Bây giờ lòng tôi đã hướng về mấy người ở sao Bắc Đẩu kia rồi, không còn chỗ cho những người khác.
Bất lực ghê á, con trai lớp chúng ta không đẹp trai bằng mấy học sinh mới kia."
Người dân ở đế quốc cực kỳ tôn sùng anh hùng, mấy học sinh sống chết phải vào cho được trường quân đội Thừa Dương này lại càng hơn thế nữa.
Lúc ở Toái Tinh bọn họ đã được nghe danh mấy học sinh mới đánh bại tên cướp vũ trụ cứu được mười mấy học sinh.
Mấy người kia còn chưa nhập học mà đã có thể bắt được một tên cướp vũ trụ khét tiếng, ép bức đến mức khiến đối phương bị thương nặng trong khi bọn họ lại không rơi một sợi tóc nào, càng nghe càng phấn khích.
Có lẽ học sinh hệ chiến đấu không coi trọng việc này lắm, nhưng trong mắt của học sinh mấy hệ khác thì việc này thật sự rất lợi hại.
Chưa nhập học, nếu trước mặt là thủ lĩnh cướp vũ trụ thì bọn họ đã run rẩy tay chân từ lâu rồi.
Mà quan trọng hơn là năm người đội Mộng Chi đều rất đẹp trai, lại còn độc thân.
Nhưng bọn Lý Tấu Tinh được bọn họ nhớ nhung không được tốt cho lắm.
Việc Wasser xuất hiện ở trường quân đội Thừa Dương vào tối qua chỉ có một vài người biết, chính phủ nhanh chóng đè tin tức xuống, sợ xảy ra hỗn loạn.
Ai cũng không rõ rốt cuộc Wasser muốn làm gì, để phòng ngừa gã gây tổn thương cho học sinh, bọn Lý Tấu Tinh được theo dõi nghiêm ngặt, gần như là được bảo vệ 24/24 không một kẽ hở.
Bọn họ rất bất đắc dĩ.
Một đám thiếu niên ưa mạo hiểm, nằm mơ cũng muốn ra tay đánh kẻ địch, vang danh thiên hạ, sao có thể giống như mấy tên nhóc chưa cai sữa cần được bảo vệ cơ chứ?
Năm người nhất trí, trước khi đến hội trường thì đi tìm người phụ trách sao Bắc Đẩu Mã Nam mà bọn họ biết.
Vào thẳng chủ đề: "Thầy Mã Nam, sau khi hội nghị kết thúc chúng em có thể nhận nhiệm vụ không?"
Người phụ trách kinh ngạc, "Mới giờ mà đã muốn nhận nhiệm vụ à? Nhưng chương trình học của các em còn chưa bắt đầu đâu."
Bọn họ đã nghe ngóng chương trình học của trường quân đội, đầu tiên là học kiến thức lý thuyết, sau đó mới rèn luyện chiến đấu thực tế.
Về việc dẫn dắt tinh thần lực, giáo viên chỉ có thể chỉ cho bọn họ hướng đi, chờ sau khi học sinh có thể thực thể hóa tinh thần lực thì mới có thể dạy bọn họ cách nâng cao với tu luyện tinh thần lực.
Nói thật ra, còn không bằng đi rèn luyện thực tế.
Nhưng kiến thức lý thuyết cũng có tác dụng của kiến thức lý thuyết, đặc biệt là năng lực chỉ huy và năng lực quan sát đều phải trải qua huấn luyện đặc thù mới có thể đạt được.
"Chúng em đã thảo luận qua," Lăng Niên, "Chúng em sẽ trở về trước khi chương trình học quan trọng bắt đầu."
Còn những thứ khác, thí dụ như lễ nghi đế quốc, nguồn gốc và cách dẫn dắt tinh thần lực, tư liệu về các chủng tộc không quan trọng lắm.
Người phụ trách cũng biết, để bọn họ làm nhiệm vụ trước thời hạn mới là sự trợ giúp tốt nhất, "Vậy thì thầy sẽ nói lại yêu cầu của các em với trường học, nhưng thầy nghĩ, nếu như đồng ý cho các em ra ngoài làm nhiệm vụ thì nhiệm vụ đầu tiên cao nhất cũng chỉ có độ khó cấp C."
Cấp độ nhiệm vụ của trường quân đội Thừa Dương tăng từ D đến S.
"Vậy cũng rất tốt," Lý Tấu Tinh cười khổ một tiếng, "Thầy xem, chúng em được bảo vệ chặt chẽ như thế cũng không dễ chịu gì.
Hơn nữa lúc này tới những tinh cầu khác cũng chỗ tốt, ít nhất Wasser muốn tìm chúng em nữa thì cũng tốn công vô ích."
Người phụ trách nở nụ cười, "Khi các em đưa ra quyết định nào đó thì luôn có đủ loại lý do, thôi bỏ đi, thầy có thể giúp các em thuyết phục trường học, nhưng nhiệm vụ của các em là do thầy chọn."
Tế Du vẫn luôn không lên tiếng vừa lúc vuốt mông ngựa, chân tình thực cảm, "Thầy Mã Nam, nhiệm vụ do thầy chọn nhất định là nhiệm vụ vừa nổi bật lại vừa an toàn."
Người phụ trách mỉm cười, "Được rồi, đi chuẩn bị đi, dù sao đội Mộng Chi các em đang là đội ngũ nổi danh nhất trong đám học sinh mới, không thể để cho các em mất mặt được."
"Chúng em sẽ."
Nếu đã nói vậy thì nhất định phải tút tát lại vẻ đẹp trai.
Thay đồng phục, vuốt phẳng nếp nhăn, tóc tai chỉnh tề, tinh thần xán lạn mang ủng chiến đấu đi đến hội trường.
Chờ đám học sinh năm nhất bụng sôi ùng ục, người ngợm bẩn thỉu an vị trong tiếng chói tai hỗn tạp thì năm người này mới cùng nhau tỏa sáng bước lên trên bục, vai rộng chân dài, đẹp trai đến điên đảo.
Phía dưới nhất thời huyên náo, "Bọn họ là ai vậy? Là đàn anh hệ nào thế?"
"Năm ngày qua đã làm cho tôi quên mất đồng phục trường chúng ta ngầu cỡ nào.
Nhà trường thật không có lương tâm, cố ý để cho bọn họ tới đả kích chúng ta hả?"
Cũng không thiếu những giọng nói ước ao ghen tị, "Để tôi nghỉ ngơi mấy ngày lấy lại tinh thần cũng sẽ không thua bọn họ."
Từng ánh mắt hiếu kỳ chăm chú nhìn lên trên bục.
Giáo viên đứng bên cạnh vốn cho rằng bọn họ sẽ căng thẳng, ai ngờ người của đội Mộng Chi lại cực kỳ thoải mái, biểu hiện tự nhiên, mỉm cười ung dung.
Giáo viên âm thầm hài lòng, không hổ là tiểu độ có thể giải cứu bạn học khỏi nguy hiểm, nhìn cũng rất ưu tú.
Sau đó chính là hiện trường nói khoác của giáo viên, để tạo nên tâm lý cạnh tranh tích cực cho các học sinh mới này nên chém rất hăng về năm người Lý Tấu Tinh.
Lần đầu tiên năm người bọn họ được thổi phồng trước mặt học sinh ba tinh cầu còn không biết làm sao, lần này đã bình tĩnh hơn, trong đầu đều là mong đợi với nhiệm vụ sắp tới, mặt cũng không đỏ dù chỉ một chút.
Đều là người cùng lứa, có người không phục, lầm bầm: "Người đứng đầu ba tinh cầu lần này chỉ có tinh thần lực 1890, lúc chúng ta sát hạch còn có người có tính thần lực tới 1930 kìa, chênh tới tận 40 điểm."
"Đúng vậy, nếu là người có tinh thần lực cao nhất thì không tới lượt cậu ta đứng đầu," người bên cạnh đồng tình liếc nhìn hắn ta, "Nhưng có khi cậu không biết, người đứng đầu sao Bắc Đẩu đã có thể xuất tinh thần lực ra.
Người phụ trách tinh cầu chúng tôi còn gửi video cậu ta sử dụng tinh thần lực đánh bại thú răng nhọn cho chúng tôi xem."
"Cái gì!" Người nghi ngờ kia suy sụp, "Dùng tinh thần lực giết một con thú răng nhọn?!"
Những người bên cạnh gật mạnh đầu, vỗ vỗ bờ vai hắn ta, "Người đứng đầu của các cậu có từng dùng tinh thần lực giết thú hoang chưa?"
Quá lúng túng, nói thế nào đây nhỉ, không chỉ chưa từng giết mà tới giờ vẫn chưa biết cách dẫn tinh thần lực ra.
Người đứng đầu cũng như bọn hắn, mỗi ngày đều mặt mày xám xịt, nhẫn nhục chịu khổ.
Vừa hay giáo viên trên bục mời năm người nói một vài lời cổ vũ học sinh.
Mở đầu là Cố Vấn Thành, hắn có ý định bộc lộ tài năng trước khi làm nhiệm vụ, sóng âm thanh có chứa tinh thần lực còn rõ hơn âm thanh được khuếch đại, cứ như nói ngay bên tai, "Chào mọi người, giáo viên chém dữ quá, ở đây có rất nhiều bạn học ưu tú."
!!!
Tinh thần lực!
Nên biết rằng hội trường này rộng đến mức có thể chứa vừa ba chiếc chiến hạm lớn, người của hai mươi ba tinh cầu tập trung lại một chỗ cũng gần năm ngàn người!
Người vừa mới nghi ngờ bừng tỉnh, "Đây chính là Lý Tấu Tinh?"
Người bên cạnh cũng kinh ngạc không kém những người khác, "Không phải, hắn là người xếp thứ hai ở sao Bắc Đẩu, Cố Vấn Thành."
Người ở sao Bắc Đẩu có thể chất biến thái gì thế, một người còn chưa đủ sao? Nên biết rằng ở trường quân đội Thừa Dương học sinh năm hai nếu có thể dẫn tinh thần lực ra được thì sẽ được nhận xét là xuất sắc, mà giờ bọn họ còn chưa nhập học nữa!
Học sinh mới của sao Bắc Đẩu ngồi ở khu bên trái reo hò, có người dẫn đầu hô lên: "Cố Vấn Thành giỏi lắm!"
"Cậu khiến chúng tôi tự hào quá! Lý Tấu Tinh đừng để thua thiệt, cậu cũng lên đi!"
Giáo viên xung quanh bọn họ cười híp mắt nhìn, rất thích mấy đứa nhóc năng động.
Không so sánh sẽ không có đau thương, bọn họ đã quá mệt rồi, nhưng người có tâm tình phức tạp nhất cũng không phải là bọn họ.
Mấy trăm năm lịch sử trường quân đội Thừa Dương, năm nay chiêu sinh tới hai mươi ba tinh cầu, học sinh ưu tú nhất trong lịch sử nhập học có trị số tinh thần lực khi kiểm tra tới 2300, nhưng dù xuất sắc như vậy thì người này cũng phải sau nửa tháng vào học mới có thể thực thể hóa tinh thần lực.
Mà bây giờ...!Những người có tinh thần lực cao nhất ở các tinh cầu nhìn năm người trên đài cao, tầm mắt tập hợp trên người Cố Vấn Thành với Lý Tấu Tinh.
Trong số bọn họ không thiếu người có tinh thần lực cao hơn nhiều so với Lý Tấu Tinh, nhưng bọn họ không chắc rằng mình có thể dẫn tinh thần lực ra ở thời điểm mới nhập học.
Những xem thường cùng không phục trước đó, vào ngay lúc này cũng chỉ có thể không cam lòng tiêu tan.
Sau khi Cố Vấn Thành nói xong, Lý Tấu Tinh rất tự nhiên bước tới, dùng phương pháp giống Cố Vấn Thành, phát tán tinh thần lực trong lời nói, dễ dàng bao lấy toàn bộ hội trường.
Anh phát hiện, so với việc giải phóng tinh thần lực ra thì anh thích phương thức này hơn, khả năng khống chế cũng ngày càng thuận buồm xuôi gió.
Hai hồi sóng gió kết thúc, bên dưới đã không còn tiếng động nào, hoặc là dùng đôi mắt sáng quắc nhìn bọn họ, hoặc là đỉnh đầu đều toàn mây đen nản lòng tự ti.
Cảm xúc của thiếu niên đơn thuần lại cực đoan, không ít người hạ quyết định nhanh chóng trở nên mạnh mẽ để đuổi kịp bọn họ.
Lúc Tế Du, Hi Nam với Lăng Niên phát biểu Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành thế mà lại dùng tinh thần lực khuếch tán giọng nói của các đồng đội, để các đồng đội có thể nhận được đãi ngộ như bọn họ, không ai bị mất mặt, ăn ý đến bất ngờ.
Bọn liếc mắt nhìn nhau, nở nụ cười.
Sau khi hội nghị kết thúc, người phụ trách Mã Nam liền mang tin tức đến cho bọn họ, nhà trường đồng ý cho bọn họ làm nhiệm vụ, "Thầy cũng đã chọn được một nhiệm vụ tốt cho các em."
Ông truyền tư liệu qua quãng não bọn họ, trên đó viết: Nhiệm vụ cấp D.
Thế mà lại là nhiệm vụ cấp D, mấy người thất vọng thở dài.
Địa điểm làm nhiệm vụ ở sao Hải Bạch, đem 20 viên đá chỉ có ở nguồn nước sao Hải Bạch về, dễ hơn ăn cháo.
"Thầy muốn đá ở nguồn nước nguyên thủy," người phụ trách nhìn ra sự thất vọng của bọn họ, "Nếu như các em hoàn thành tốt thì thầy sẽ cân nhắc cho các em làm nhiệm vụ cấp C."
Bọn họ ỉu xìu gật gật đầu, mang theo đồ đạc đã xếp xong từ sớm bước lên phi hành khí loại nhỏ do trường học cung cấp.
Lăng Niên với Tế Du đều biết điều khiển, tăng tốc lao vút vào bầu trời từ đường nối lồng phòng hộ được nhà trường mở ra.
"Nhiệm vụ cấp D hả, cũng không dễ đâu," Tế Du nhìn vẻ mặt thiếu sức sống của đồng đội, an ủi, "Hai ngày là chúng ta có thể trở về.".