.
Thời gian: 23:00┃Địa điểm: Đảo X, hành lang lầu 1
Hàn Chiếu kéo cậu đến một góc vắng vẻ, sau đó không kiên nhẫn mà cởi bỏ quần áo của cả hai người. Trang phục rườm rà, mặc vào đã khó cởi ra còn khó hơn. Cậu cũng không phối hợp với hắn, chỉ đứng một bên mỉm cười kỳ lạ, cười đến chảy nước mắt.
“Vì sao cậu lại cười?”. Hàn Chiếu nhìn cậu có chút hoảng hốt. Gương mặt đó, nụ cười kia, quen thuộc nhưng cũng rất xa lạ. Hắn đưa tay lau đi nước mắt trên khóe mắt cậu.
Cậu lắc đầu, vẫn như trước mà mỉm cười: “Chẳng qua tôi chỉ cảm thấy anh quá mức nóng ruột”.
Hàn Chiếu tiến tới đem hai tay của cậu dán lên tường: “Tôi thích cậu…”. Mặt của họ ở rất gần, đến cả chính hắn cũng cảm giác hơi đỏ mặt tía tai.
——“Không hơn”. Cậu nghiêng đầu nhìn hắn, cực kì giống đứa trẻ đã nhận được kẹo nhưng lại không biết đủ là gì.
“Cậu còn muốn điều gì?”. Hàn Chiếu hỏi lại, giọng nói quả thực rất mềm mỏng lại mang theo cưng chiều.
“Tôi muốn anh yêu tôi, toàn tâm toàn ý yêu tôi, anh có thể làm được không?”. Cậu cúi đầu đùa nghịch cúc áo của đối phương, tháo rời từng cái từng cái một. Tiếp đó…đến đai lưng của đối phương…
“Tôi có thể”. Hàn Chiếu thốt lên lời thề son sắt.
Cậu ngẩng đầu lên: “Chứng minh cho tôi xem, dùng cơ thể của anh vì tôi mà chứng minh”.
Hàn Chiếu nở nụ cười rồi cắn lên xương quai xanh của cậu, chậm rãi cắn mút, từng chút từng chút đi xuống phía dưới ngậm lấy dục vọng ngây ngô của cậu.
Cậu theo bản năng giãy dụa vài cái rồi đứng im, cậu nhắm mắt lại, cảm thấy từng cơn sóng cuộn trào mãnh liệt kéo tới.
Thân thể cậu hơi gầy, vai hẹp eo nhỏ, vẫn giống như là một đứa trẻ.
Hàn Chiếu nhớ lại lần đầu tiên của hắn.
Không phải là lần đầu tiên nhẹ nhàng, mà còn có tiếng gào thét và tiếng khóc tỉ tê.
Cổ họng bỏng rát và những giọt nước mắt không thuộc về hắn.
Khi đó hắn vẫn còn là một đứa con nít mà đối phương cũng chỉ là một đứa nhỏ.
“Như thế này đi…Tôi cũng kể cho cậu nghe một câu chuyện cũ”. Hàn Chiếu khàn khàn lên tiếng.
Cậu mở mắt ra và gật đầu.