.
Thời gian: Giữa trưa 12:00┃Địa điểm: đảo X, đại sảnh lầu 1.
Hàn Chiếu nhìn thấy cậu con trai mà lần đầu tiên hắn gặp phải khi vừa mới đến nơi này.
Hàn Chiếu gọi lại: “Này…”
Cậu con trai ngờ vực quay đầu lại: “Là Ngài”.
Hàn Chiếu nở nụ cười: “Tôi thấy hình như cậu đang cảm thấy rất kỳ quái”.
Cậu nhóc lắc đầu cười yếu ớt: “Đúng là rất kỳ quái… Đúng rồi, Ngài đừng gọi tôi là “Này”, gọi tôi Ngạn”.
“Ngạn”. Hàn Chiếu đọc theo một lần: “Tôi sẽ ghi nhớ”.
“Ngài tìm tôi có việc gì sao?”. Hai tay Ngạn phủ lên vai hắn rồi đưa đôi môi lại gần bên lỗ tai hắn.
Hàn Chiếu cười rồi đem hai tay cậu dời ra: “Có việc…nhưng e là không phải cái loại việc trong tưởng tượng của cậu”.
“Hừ”…Ngạn cười lạnh: “Nhìn dáng vẻ của Ngài thật đúng là không giống…”.
“Không giống cái gì?” Hàn Chiếu hỏi.
——“Không giống người tốt”.
Hàn Chiếu khoanh tay trước ngực: “Cậu nói đúng, tôi quả thực không phải là người tốt lành gì”.
Ngạn không tiếp tục đề tài của hắn, mà là hỏi: “Ngài đã gặp qua Tlazolteotl chưa?”
“Đã gặp. Tôi tìm cậu là muốn hỏi chuyện liên quan tới cậu ấy”. Hàn Chiếu nghiêm túc: “Cậu có thể nói cho tôi biết không?”
“Phải xem Ngài hỏi cái gì đã?”. Ngạn đưa móng tay lên nhìn.
—— “Cậu ấy rốt cuộc là ai?”
Ngạn lắc đầu: “Vấn đề thứ nhất của Ngài tôi vô pháp trả lời…Cậu ấy là người vô cùng thần bí, không ai biết được lai lịch cụ thể của cậu ấy, chỉ biết là ngay từ khoảnh khắc X xuất hiện, cậu ấy chính là Chủ nhân của chúng tôi”.
“…Nơi này dùng để làm gì?”. Hàn Chiếu hỏi vấn đề thứ hai.
“Nơi đây…Là thiên đường của đàn ông…Mọi người đến nơi này đều có thể hưởng thụ sự đối đãi của thiên đường…Vũ hội vô tận, yến hội, thịnh hội(1), rượu ngon, mỹ thực, còn có mỹ sắc…Chỉ cần Ngài muốn, ai cũng có thể cùng Ngài lên giường…tại nơi này mỗi ngày đều là một ngày hội…Ở đây không có luật lệ cũng không có quy tắc, Ngài có thể tự do hưởng thụ mọi thứ”. Vẻ mặt Ngạn say mê nói.
“Là thật sao?”. Hàn Chiếu có chút khó mà tin được.
“Đương nhiên là thật…Ngài có thể hỏi bất kì ai ở nơi này…Không ai mà không yêu thích nơi này cả…”. Cậu nhóc mỉm cười.
Hàn Chiếu gật đầu: “Tôi đã biết…Cám ơn cậu”.
Ngạn lần thứ hai đặt tay lên vai hắn: “Ngài thực sự không muốn cùng tôi sao, Tlazolteotl sẽ không ngại đâu…”.
“…Không cần”. Hàn Chiếu nhếch môi lên: “Tôi nghĩ tôi đã tìm được thứ mà tôi thực sự mong muốn…”
Ngạn ngượng ngùng nhún nhún vai: “Thật là không có thú vị gì hết…Có điều tôi chúc Ngài nhiều may mắn”.