Nguy Hiểm Cự Ly

Quyển 2 - Chương 56: Phần 2: Nguy cơ tới gần




Mười giờ là lúc mà quán bar náo nhiệt nhất, âm nhạc nhẹ không biết từ lúc nào đã chuyển thành chậm rãi lắc lư, có phụ nữ leo lên bục khiêu vũ quanh ống thép, mà Giang Hằng và Cyril đã đóng laptop lại ra khỏi đó, chiếc xe màu đen đi thẳng mãi về phía tây, cuối cùng đậu lại trước cửa nhà Cyril.

Cyril ôm tay tạm biệt, còn không quên dặn dò: “Cậu phải cẩn thận…” Còn chưa nói xong, Giang Hằng đã đột nhiên quay sang một hướng, ngước mắt lên nhìn, là họng súng đánh úp trên sân thượng, có người mặc đồ đen đứng trên đó.

“Cyril!” Giang Hằng nhảy ra khỏi ghế lái xe ôm Cyril vào lòng, viên đạn bắn sượt qua cổ áo âu phục, rạch ra một đường, bọn họ ngã xuống mặt đất, mang theo bụi bặm, những hạt bụi lớn dường như còn đang bay bổng trong dòng sáng đèn.

Cyril lập tức rút súng bắn trả, kẻ đánh úp đương nhiên không phải kẻ ngốc, hắn không nổ súng nữa, mà biến mất khỏi sân thượng.

Giang Hằng kéo Cyril nhét vào xe, nói với hắn: “Mau, lái xe tới nhà tôi!”

Bất kể thế nào nguy hiểm ở chỗ ở của Giang Hằng vẫn nhỏ hơn chỗ của Cyril nhiều, hắn là kẻ giấu mình phía sau, Cyril đứng ngoài ánh sáng cũng đồng nghĩa với việc bước đi trên ngọn sóng.

“Tôi sẽ không bỏ lại cậu một mình!” Cyril hạ cửa sổ xuống, thò đầu ra nói với Giang Hằng. Giang Hằng ấn đầu hắn vào, đồng thời, hai phát đạn bắn vào cửa sổ, găm vào cửa thủy tinh bên kia, hiện lên vết nứt hình mạng nhện.

“Câm miệng, đi mau!” Giang Hằng tức giận gầm lên, bắn liên tiếp ba phát về phía đạn bay tới, tiếp theo nghe có tiếng người trúng đạn ngã xuống.

“Muốn đi thì cùng đi!” Giọng nói của Cyril cao hơn cả Giang Hằng vừa rồi, hắn mở cửa kéo Giang Hằng lên xe, trong trạng thái cửa xe chưa đóng kỹ, chân Cyril đã đạp mạnh chân ga.

Trên chiếc xe lướt đi với vận tốc lớn, Giang Hằng đóng cửa xong thì giữ súng cảnh giác nhìn ra cửa sổ. Suốt đường, bọn họ không nói một lời.

Đậu xe tại khu siêu thị bỏ hoang, Giang Hằng và Cyril ngồi taxi, giữa đường đổi xe mấy lần, mới đến được khu nhà ở của Giang Hằng.

“Mệt rồi?” Giang Hằng lấy chìa khóa mở cửa, ánh đèn màu vàng trong hành lang rọi sáng bóng lưng to lớn của hắn, giống như một ngọn núi cao không thể lay động.

“Có lẽ có một chút.” Cyril trả lời hàm hồ không rõ, hắn ôm tay, giống như đang suy ngẫm cái gì. Đối với Giang Hằng mà nói, người đàn ông lớn hơn hắn sáu tuổi này rất khó dò, sâu trong đôi mắt sáng trong như biển Aegean đó có cất giấu tâm tư sâu sắc, ngôn ngữ của hắn cũng như thế, nhìn thì không có biên giới nhưng luôn ẩn chứa thâm ý nói trúng tim đen.

Cyril luôn luôn như vậy, một là không nói ra cách nhìn, hai đã nói là trúng. Hắn có năng lực nhìn rõ bản chất của người khác, có lẽ đây là thiên phú trời sinh đã có.

“Này, đang nghĩ gì vậy?” Kết quả vẫn là Cyril phản ứng lại rồi hỏi Giang Hằng, Giang Hằng không phát giác vẻ mặt khi mình chìm vào suy ngẫm sẽ khiến người ta theo bản năng sinh ra sự hoảng sợ. Đó là một cảm giác áp bức tự nhiên mà có, cũng như diện mạo tuấn tú cương nghị hút hồn người này.

“Không có gì.” Giọng nam thấp dễ nghe, câu trả lời mang theo ý cười. Giang Hằng bảo Cyril ngồi trong phòng khách, còn mình thì mở tủ thủy tinh lấy ra hai cái ly hình tulip, bỏ một khối đá vào trong.

Đá và thủy tinh va vào nhau phát ra tiếng đinh đang vô cùng dễ nghe, ánh đèn màu vàng trên đỉnh chiếu lên thảm màu đỏ dưới đất, cảm xúc căng chặt cũng trở nên thoải mái hơn vì bầu không khí an tường trong phòng, Cyril nhìn Giang Hằng lấy muỗng để lên ly thủy tinh. “Còn một tuần nữa tới thời hạn giao hệ thống, không ngờ bọn họ đã khẩn trương rồi.”

Giọng nói của Cyril vẫn bình tĩnh an ổn, có thể nghe ra điều này đã nằm trong dự kiến của hắn.

“Chắc có người tiết lộ tin tức gì đó.” Giang Hằng mở bình lấy hai viên đường, để vào muỗng, tiếp theo rót rượu vermouth vào, dòng dịch màu ngọc lục bảo tỏa ra cảm giác gợi cảm thần bí, “Tôi nghĩ người tài trợ đã xảy ra vấn đề.”

“Cái này không nghĩ cũng biết, ngày mai tôi sẽ hẹn Hannah ra nói chuyện.” Cyril bấm hộp quẹt nướng đường trên muỗng, trên ly rượu lập tức bùng lên ngọn lửa màu lam kiều mỵ.

Viên đường dần tan ra chảy vào ly, hòa trộn với rượu, tỏa ra mùi thơm ngọt kỳ diệu. Rượu mạnh và nước đường trộn lẫn là cách uống truyền thống của rượu vermouth, giống như ác quỷ khoát lớp da thiện ý sẽ phát ra thông điệp dụ hoặc.

“Anh cảm thấy nếu phải cạn ly, chúng ta nên cạn vì cái gì?” Đưa cho Cyril ly rượu, Giang Hằng ngưng mắt nhìn hắn, ánh mắt có chút phức tạp.

Cyril cảm giác được ánh mắt không tầm thường, trong đó trộn lẫn cảm xúc rất khác trước kia, ánh mắt nồng cháy vốn không nên phát sinh trên người đồng tình khiến động tác của hắn hơi ngưng trệ, sau đó hắn cười uống rượu, “Vì những chuyện chưa kịp hoàn thành đi.”

“Đừng nói với tôi anh còn muốn tiếp tục__” Lời còn chưa nói xong, Giang Hằng đã phát giác Cyril không lộ ra vẻ phủ định, như vậy không cần nói tiếp nữa.

“Tôi từng nghĩ sau khi công việc này kết thúc thì phải làm gì, sau khi suy nghĩ tôi mới phát hiện đã lội nước nhiều lần, thì cho dù cậu muốn lên bờ, cũng không biết có thể trở về chỗ nào.” Nụ cười của Cyril rất bình tĩnh, cũng như tính cách luôn suy nghĩ cặn kẽ của hắn, những gì hắn nói đều đã được hắn suy nghĩ rất kỹ mới kết luận, “Tôi cảm thấy mỗi người đều nên có cơ hội bắt đầu lại, cho nên cậu biến thành Giang Hằng.”

“Cyril.” Ánh mắt Giang Hằng không dao động khóa chặt trên mặt Cyril, giống như muốn thông qua mắt hắn đi đến sâu trong nội tâm, “Ý của anh là anh dự định cứ như vậy, để tôi một mình thoát thân?”

“Không có gì giấu được cậu…” Cyril quay đầu đi, thở dài, tiếng thở dài đột ngột khuếch tán trong căn phòng yên tĩnh, “Một vài chuyện luôn phải có người đứng ra trả giá.”

“Nhưng cũng không nên là anh.” Buông ly rượu xuống, Giang Hằng xoay người Cyril lại, nâng cằm hắn lên, cưỡng ép hắn nhìn mình, “Nghĩ thử xem, chúng ta chế tạo hệ thống vĩ đại thế này, không có khốn cảnh nào có thể uy hiếp đến chúng ta.”

“Tôi hiểu tâm tình của cậu, Giang Hằng, có lúc tôi cảm thấy bản thân đã nắm vững tất cả, mà sự thật thì không như thế.” Cyril nắm chặt cổ tay Giang Hằng, không dùng lực lắm, cũng không dám thả lỏng, hắn giữ đúng lực độ ôn hòa. “Từ khi bắt đầu tôi đã nghĩ đến kết quả này rồi.”

Lời của hắn thản nhiên mà nhận mạng, rất giống tác phong bình thường của hắn. Nhiệt độ từ lòng bàn tay Cyril truyền tới cổ tay bắt đầu lan ra, Giang Hằng liếc nhìn vẻ mặt vẫn ôn hòa và lý trí như bình thường của Cyril, đột nhiên tiến sát vào mặt đối phương.

“Giang…” Còn chưa kịp nói, âm thanh đã bị tiếng tim đập mạnh mẽ che giấu. Cyril muốn né khỏi mặt Giang Hằng, nhưng sự thật là hắn lại không thể đưa ra mấy phần lực.

Binh__ Cyril đụng vào tủ áo sau lưng, đầu lưỡi của Giang Hằng lướt qua phần gáy hắn, thỉnh thoảng hút lấy, giống như muốn hút đi hormon mồ hôi của hắn. Bộ âu phục sớm đã bị tuột xuống đất, cánh tay to lớn men vào ngực áo sơ mi. Ngón tay tiếp xúc với da thịt nóng hổi của đối phương, bắt đầu từ một nụ hôn, tất cả đã dâng trào lên men, đến ngay cả không khí xung quanh cũng tràn đầy sự nóng bức khác thường.

“Này, nghe này, tôi không muốn chỉ trích tính hướng của ai, nhưng cậu thế này đối với tôi?” Cyril cảm thấy huyết dịch sắp xông lên tổ chức thượng bì, không thể không thừa nhận kỹ xảo hôn của Giang Hằng quả thật rất tốt, nếu không phải tay của đối phương kéo mở dây kéo quần của mình muốn đột phá phòng tuyến cuối, rất có thể hắn đã nguyện ý để hơi ấm này kéo dài thêm.

“Ngạc nhiên?” Giang Hằng hôn lên ngực Cyril, Cyril biết tính hướng của hắn, về phương diện này hai người chưa từng có bí mật.

Không thể nói là ngạc nhiên, Cyril quả thật đã nhiều lần phát giác được ánh mắt khác thường của Giang Hằng, hắn thậm chí không hiểu bắt đầu từ lúc nào, hắn đã cố ý bỏ qua.

“Tôi thích phụ nữ hơn.” Cyril cúi mặt, khoái cảm thoải mái không ngừng dâng lên đầu, hắn nhịn không để rên rỉ ra tiếng, “Bất quá để ý làm gì.”

Nói rồi, Cyril cúi người, hôn lên môi Giang Hằng. Thoáng chốc, trong mắt Giang Hằng lóe lên sự khác thường, “Thật sự có thể?”

“Đã đến mức này rồi còn hỏi như vậy, cậu thật âm hiểm.” Cyril cười dán sát vào người Giang Hằng, ánh sáng ôn hòa trong mắt đã bị tình dục nồng đậm thay thế, nơi nào đó đã thay đổi hình dạng trên người họ đang nhắc nhở lẫn nhau__ chính là hiện tại.

Cửa phòng ngủ bị hai người đang hôn nhau gặm cắn cùng đẩy ra, bị Giang Hằng áp dưới người, phần lưng là chăn mệm mềm mại lõm vào hút lấy, ở phương diện này Cyril rõ ràng không có kinh nghiệm, cũng không biết nên nói gì mới tốt. Giờ này khắc này, cùng lên giường với Cyril, là bạn thân nhiều năm của hắn, vậy mà những hành động của họ lại giống như tình nhân.

Nhưng ít nhất, không ai không cam nguyện.

Giang Hằng cởi áo sơ mi màu trắng phô ra thân hình kiện mỹ, đập vào mắt Cyril, là thân hình chắc nịch cơ bắp, có rèn luyện, đầy cảnh giác mạnh mẽ của Giang Hằng.

“Tôi chuẩn bị tốt rồi, còn anh? Tâm tình của anh có phải không tốt lắm?” Lúc này, Giang Hằng lại đi hỏi cảm thụ của hắn. Cyril thu lại ánh mắt quái dị, hai tay vòng ra sau lưng Giang Hằng, nhìn thẳng vào hắn, “Đích thật không tốt, cho nên hy vọng có người có thể nhiễu loạn tâm tư của tôi, để tôi biến thành một mớ rối nùi, không thể suy nghĩ.”

Là ai nói chỉ có mị dược mới có thể thúc tình, một câu nói này đã đủ khiến gương mặt căng chặt vì dục vọng của Giang Hằng càng thêm âm trầm, hắn ôm chặt thân thể Cyril, lực độ lớn đến mức lưu lại dấu vết trên làn da màu lúa mạch của đối phương.