Bọn họ cùng bay đến Canada, Sarah vì cố gắng làm nhanh suốt đêm nên trông rất mỏi mệt, khi tạm biệt, Sarah nhét một quyển sổ nhỏ màu đen vào trong túi Vu Tử Thạc, xem ra, trừ việc làm giả cái hộp, Vu Tử Thạc còn đòi cô bé một món quà nhỏ đi kèm.
Sau khi tạm biệt Sarah, Vu Tử Thạc và Giang Hằng lén đem cái hộp giả hoàn mỹ này bỏ vào viện bảo tàng quốc gia, chuyện này đã kết thúc rồi, bọn họ có thể chọn im hơi lặng tiếng một thời gian, nhìn tình hình rồi quyết định hành động. Tối đêm thứ hai khi cái hộp được trả về, y đột nhiên nhận được một tin nhắn, là chuột chũi gửi đến hẹn gặp y tại công viên.
Giang Hằng nói chuyện này rất lạ, tốt nhất không nên đi, nhưng Vu Tử Thạc cảm thấy cũng nên gặp chuột chũi một lần, Giang Hằng cũng không tiếp tục ngăn cản, chỉ lặng lẽ ngồi trước máy tính tìm kiếm tất cả tin tức của chuột chũi.
Vu Tử Thạc không ngờ có thể cùng chuột chũi sóng vai ngồi trên ghế công viên hút thuốc nói chuyện, thân phận của chuột chũi đã lộ rõ, hắn là cảnh sát trưởng của sở cánh sát US Marshal New York (cảnh sát tư pháp Mỹ)__ Klein Minton, Klein rũ mắt nhìn Vu Tử Thạc nói: “Cái hộp các anh trả về, là giả đúng không?”
Vu Tử Thạc phun ra khói mờ, cười nhẹ nhìn chuột chũi, “Cảnh sát trưởng Minton, tôi nghĩ tôi biết vị trí của anh rồi.”
Cái hộp do Sarah làm giả hoàn toàn không kẽ hở, hơn nữa, cái hộp thật không biết tung tích không thể tiến hành giám định, hiện tại đã không ai có thể đoán định thứ đó là thật hay giả. Còn về trình tự giải mã trong cái hộp đó là do Giang Hằng vừa viết lại, nó có thể làm loạn sự thật, nhưng cho dù không thể phá giải trình tự, cũng vẫn giúp mấy kẻ tự cho thông minh chậm rãi nghiên cứu, vĩnh viễn cũng không có kết quả.
Chuột chũi biết những điều này, nhưng hắn suy nghĩ cho an toàn của mình, nên không mở miệng nói ra sự thật. Vu Tử Thạc cũng không nghĩ đến lần này quen biết, lại là một kẻ lão luyện đi dạo trên biên giới pháp luật.
“Tôi không tán thành quốc gia dùng bộ hệ thống đó để giám sát cuộc sống người dân, tin tức tình báo người bạn gái của anh cung cấp trước khi chết tôi đã tiêu hủy hết rồi, chuyện các anh có cái hộp đó, hiện tại chỉ có tôi biết. Bắt đầu từ hiện tại trình tự sẽ được bảo vệ tốt, tôi biết thứ đó ở trong tay các anh thì tốt hơn.” Klein mỉm cười, lộ ra hai chiếc răng cửa trắng bóng: “Nhưng đừng để tôi phát hiện các anh lợi dụng nó làm chuyện xấu, tôi sẽ truy bắt các anh.”
“Không sợ tôi giết anh diệt khẩu sao, cảnh sát trưởng?” Vu Tử Thạc nhíu mày đứng lên, ánh nắng mai rọi lên mặt y, gương mặt được tắm ánh nắng càng thêm anh tuấn mê người.
“Tôi có thể thấy được sự lương thiện và chính trực trong mắt anh, đặc công Arthur.” Chuột chũi hiển nhiên biết rõ tên lúc Vu Tử Thạc còn làm việc cho CIA, có lẽ là Lam Phi nói với anh ta. “Tin tưởng là phải từ hai bên, kẻ phản bội người yêu và người đáng tin thì cuối cùng chỉ có thể cô đơn suốt đời. Cho nên, chúng ta nói xong rồi?”
Vu Tử Thạc quay lại nhìn chuột chũi, y có thể từ trong mắt chuột chũi thấy được sự kiên định giống như Giang Hằng. “Thành giao.” Y híp mắt, cong môi. “Thuận tiện nói một câu, người có thể bắt được tôi chỉ có một thôi.”
“Người bạn bí mật đó của anh sao? Tôi có nghe Lam Phi nhắc tới, ba năm, anh và cô ta hầu như không biết chút gì về anh ta.” Chuột chũi sâu xa nhìn Vu Tử Thạc, Vu Tử Thạc thoáng chốc hiểu rõ nguyên nhân hôm nay chuột chũi hẹn y tới đây, chuột chũi tin y, nhưng không tin Giang Hằng còn chưa thấy mặt kia.
“Tuy anh ta rất chú trọng bảo mật, nhưng…” Vu Tử Thạc nghĩ nghĩ, gật đầu nói: “Anh ta là người tuyệt nhất tôi từng gặp.”
“Tôi hiểu rồi, là anh ta thay đổi anh. Như vậy tôi cũng yên tâm rồi, tạm biệt, Vu Tử Thạc.” Chuột chũi bất ngờ gọi tên y, hơn nữa phát âm tiếng Trung chuẩn vô cùng, cái tên khó đoán này, rốt cuộc biết được bao nhiêu chuyện của y?
Đương nhiên, còn lại để sau hãy nói. Ít nhất, chuột chũi sắm vai nhân vật không khiến người ta ghét.