Người Yêu... Em

Chương 30: Chuyển biến




- À Huy á hả. Tuần nào nó chẳng qua đây chơi không rành mới lạ.

- Mẹ kệ nó đi con này tới giờ của nó rồi đó. Thư nhảy vô can ngay tránh cho nó hỏi mấy chuyện sâu hơn. Chợt mẹ Thư bỏ tạp dè đi lên nói chuyện với nó.

- Con về rồi khi nào mẹ con mới về. Má hai nhớ bả lắm rồi đó.

- Dạ tháng sau mommy mới qua tại công việc bên đó chưa xong nên cần sắp xếp rõ ràng mới về, má hai biết tính mommy con rồi mà. À mommy có gửi cho má hai ít đặt sản bên đó. Để con ra mang vào cho má. Nó định đứng lên thì Huy cản.

- Để Huy đi lấy cho ngồi đó nghỉ xíu đi.

- Thư đi với Huy.

- Má coi bộ con rễ tương lai cũng dễ bảo đó chứ. Nó cười cười nói với má.

- Hai đứa nó mới quen nhau con đừng làm dữ quá nó ngại chia tay thì khổ má.

- Có gì đâu chia tay thì cô bắt Nhi nó đền thằng con rễ khác cho cô xài đỡ trước. Phương giờ mới lên tiếng.

- Bởi ta nói mày im thì thôi mở miệng ra cái tào lao liền vậy hà. Nó lập tức chặng ngay cái suy nghĩ đó của Phương.

- Cơ mà má thấy Phương nó nói đúng, dùng gì con cũng gọi là má hai thì con rễ của mẹ con má hai sài tạm cũng được mà. Má Thư chung tay với Phương hùa nhau trêu nó.

- Ừ đúng rồi Nhi hay con qua nhà má ở với con Thư luôn đi cho dễ đi chơi này nọ. Dù gì bên nhà dì con cũng chẳng quen biết ai mà.

- Không biết mommy có chịu không để con nhắn tin mommy xem sao.

Sau một hồi cuối cùng nó cũng được cho phép ở nhà Thư thế là nó kéo hết đống vali vào phòng thư để kín cả phòng. Tối hôm đó trong lúc Thư đi tắm nó lên face xem có chuyện gì thú vị không, lúc này nó vẫn chưa quên được đám bạn bên đó này chẳng còn cơ hội chơi chung. Nó vào wall của nó rồi lướt đi xung quanh xem có gì thú vị đi một vòng lớn nó cũng quay lại trang page của đội bóng. Bây giờ page trốn lốc chẳng có hình để các admin đăng chỉ có những bài viết nhưng câu hỏi thắt mắt về sự mất tích của họ.

- Coi gì mà chăm chú thế mạy.

Thư vừa từ phòng tắm bước ra nó nghe thấy Thư hỏi liền dập ngây máy tính xuống. Nón không muốn Thư biết về chuyện của Jackson tới lượt nó đi tắm nó cẩn thuận cất cái laptop vào trong vali khoá lại. Thư nhìn nó, nó làm vậy chỉ khiến cô bạn nghi ngờ thêm thôi. Nó tắm xong bước ra với mái tóc ướt đang được lau khô lại.

- Ê ê. Ai mà đẹp trai vậy mạy. Thư quay cái laptop nó sang giật mình vì máy mình đang trong tay Thư.

- Con điên này đã dặn không được đụng vào rồi mà. Nó chạy sang giành lấy máy nhưng không nhanh tay bằng Thư.

- Mày làm gì vậy chỉ là hình trai thôi mà. Bộ mày quen hả. Hay là bồ mày. Quéo quèo bồ mày đẹp trai dữ thần vậy á hả. Thư ở cái page đó lướt vèo vèo.

- Bồ bịt gì đây tao đâu có quen biết họ. Tao bị mời vô nhóm thôi à. Nó chối ngay.

- Mày còn dám lừa tao, thế không quen thì sao comment vào status thế này. Phải vào face xem mới được. Nó lập tức dựt lại máy.

- Ờ trả máy cho mày đó. Tao onl máy tao cũng xem được vậy. Đừng để tao biết mà giấu tao mấy mối quan hệ này. Tao không tha cho mà đâu.

Thư vừa nói vừa cười thế nhìn vô cũng biết cô đang giỡn rồi. Sau khi lau khô tóc nó trèo lên giường quấn chăn lại, sau khi tắt đèn Thư cũng chui vào chăn và ôm chầm lấy nó.

- Con này mày bệnh rồi à tự nhiên ôm tao. Nó cười cười.

- Tự nhiên muốn ôm, từ lúc mày đi tao chán lắm luôn, chẳng ai đi chơi chung, chẳng ai tâm sự.

- Có chuyện gì hả?

- Không nó qua rồi giờ thì t thời ổn rồi mày ơi. Chợt điện thoại reo lên Thư nhảy phọt xuống giường chồm lấy cái điện thoại nghe ngay.

- Alo gì vậy Chiến?

“Thư hả mà có ở chung với con Nhi không?”

- Có chi vậy?

“Mở loa ngoài đi.”