Người Yêu... Em

Chương 23: Người trong mắt




Sáng hôm sau lúc ra ngoài chạy bộ cùng L.

- Cậu ấy về rồi đấy. Jackson nói trống không.

- Ai cơ? L hỏi lại.

- Đừng nói là Miu nha cậu ấy về Hàn Quốc thật ư. L suy nghĩ một hồi lâu sau đó nói.

- Nghe nói là bà mất nên về đây ở với ba mẹ. Cậu ấy đăng kia Ka Jong ấy cùng năm với bọn mình luôn.

- Thế cậu tính làm sao đây? Cậu ấy có nhận ra cậu không?

- Hình như cậu ấy không nhớ ra tớ cũng mấy năm rồi, lúc đó tụi mình còn nhỏ chơi với nhau chưa được một tuần. Chắt do không ấn tượng nên có lẻ cậu ấy không nhớ. Hai người dừng lại ngồi nghỉ.

- Thế cậu không định nói à? Phải nói thì cậu ấy mới nhớ ra chứ.

- Cậu bệnh à, mà thôi đi tớ đi về còn đi làm nửa. Ở chỗ làm nó gặp mẹ Miu cô gọi nó vào hỏi chuyện.

- Sao hôm đó cháu lại làm vậy. Cháu không muốn nói cho nó biết hay sao. Mẹ Miu hỏi hắn.

- Dạ hình như cậu ấy không nhớ cháu là ai nên cháu cũng chưa muốn nói ạ.

- Ừ chắt tại tai nạn khi đó. Thôi coi như cô nhờ cháu giúp nó lúc ở trường nhé. Cô định cho nó ổn định một năm rồi mới đi học mà nó cứ đòi học đúng tuổi nên cô đành chiều nó.

- Tai nạn sao? ... Chưa kịp nói dứt câu thì mẹ của Miu đã có việc bị gọi ra ngoài. Thế là hắn ôm cái thắt mắt đó suốt về sau.

Ngày đầu tiên nhập học vì phải chuẩn bị cho cuộc thi đấu thể thao sắp tới giữ các trường hắn phải tập luyện rất nhiều buổi trưa hôm đó lúc đang tập hắn để ý thấy Miu vừa đi vừa cố nhìn vào bên trong phòng thể thao rồi hắn cũng thấy nó va phải chị Soo. Lúc chị Soo vào phòng hắn chạy lại hỏi chuyện ngay và đòi đưa tiền đền hư tổn điện thoại cho chị. Rồi còn lúc ở phòng sinh hoạt Miu bị các bạn troll hắn cũng biết liền nhờ Ray đến bắt chuyện bằng cớ dẹp ghế...Rồi đến khi Miu va phải hắn ở cầu thang... Tất cả những chuyện Miu tưởng tình cờ nhưng thật ra đều có sắp xếp hết rồi. Múc đích to lớn là để cô bạn nhớ ra hắn.

(Trở về phía Miu)

Nó mê mang tỉnh dậy sau khi cơn sốt đã hạ. Nó thấy thau nước và tấm khăn trên đầu liền cố nhớ lại xem tối qua đã xảy ra chuyện gì, chưa nghĩ được gì nó nghe được một mùi thơm ở dưới nhà, nghĩ là mommy đã về nó chạy vụt xuống thì thấy một tấm lưng to bự đang cấm cúi làm gì đó trong bếp. Nó nhẹ nhàng đi xuống cố không tạo ra tiếng động. Thì ra là Jackson trong đầu nó liền hiện lên một câu hỏi. Tại sao cậu ấy lại ở đây? Nhưng hình như nó chẳng cần câu trả lời, nó đứng nhìn chăm chú và từng cử chỉ của Jackson, đó giờ người mà ngầu nhất ở trong bếp chỉ có ba nó thôi thế nhưng có lẻ hôm nay ông ấy bị giáng ngôi tạm thời mất rồi. Jackson nấu xong quay lại thì chạm mặt và phát hiện nó. Nó biết thế liền đi ra bàn ngồi và Jackson mang tô cháo mới nấu ra cho nó.

- Wow ngon thật. Nó nút một muỗng to khác cho vào miệng nhưng nóng xém bỏng miệng.

- Từ từ thôi mới khỏi nên có vẻ cậu đói lắm. Jackson đưa tay vét miếng cháo dính trên miệng nó rồi cười. Chuông cửa nhà nó reo in ỏi Jackson ra mở cửa hộ cái con ham ăn đó. Từ ngoài cửa tiếng nõi chuyện rơm rả vọng vào cả trong nhà. Nó lau miệng rồi chạy ra xem.

- Cậu mở cửa mau lên coi. Ray nắm lấy thanh sắc cửa lay lay.

- Cho cậu vào phá nhà người ta à. Jackson đứng ở cửa nhà nói vọng ra. Đúng lúc nó thò đầu ra thì Ray nhìn thấy.

- Miu ra mở cửa cho tớ đi. Nó nghe vậy liền đi ra mở cửa Jackson đi sau nó. Vừa vào được Ray liền nhảy lên kẹp cổ Jackson.

- Ai dạy cậu chơi vậy hả? Biết là đứng ngoài đó chồm vô nói chuyện mệt lắm không hả.

- Miu khoang đóng cửa còn bọn này nửa. Phía xa Nue chạy lon ton lại su Nue là Kat, L cũng tớ tay ai cũng xách nhưng bọc to.

....