- Xin lỗi cậu chuyện hồi sáng...nghe nói cậu bị thương tớ có cái này cậu dùng đỡ...còn áo tớ giặt rồi tớ sẽ trả cậu.
Nó một tay bê tập một tay đưa tuýp kem và áo. Đống tập khá nặng đang chao đảo muốn rớt. Jackson đang lau tóc thì ngưng tay bê giúp nó đống vở. Nó với Jackson đi tới phòng hiệu bộ trong sự im lặng không dám nói gì. Jackson đặt đống vở lên bàn rồi bỏ đi nó cảm thấy không yên lòng nên đã dạng tay kéo Jackson tới phòng y tế.
- Cậu cở áo ra đi tớ thoa kem dùm cho cậu cứ im im vậy tớ biết cậu có bị thương hay là không.
Nói xong câu đó mặt nó đỏ lên rồi không dám nhìn cậu ta nửa, nó bất ngờ khi cậu ta cở áo ra thật. Đây là lần đầu tiên nó nhìn thấy body của con trai, nó không dám nhìn.
- Cậu không mau lên tớ có thể bị cảm đấy. Jackson lên tiếng nó ngẩn đầu lên thì Jackson đã quay lưng với nó rồi.
Jackson mà không lên tiếng chắt nó tưởng Jackson không biết nói rồi. Nó tiến tới mở tuýp kem và thoa cho cậu ấy vết bầm hơi lớn, nó đã chạm vào con trai 16 năm nay nó chẳng dám lại gần con trai nói chi là chạm. Nó thoa xong liền lùi lại Jack mặt áo lại rồi, nó đưa cho Jack tuýp kem rồi bỏ đi chỉ đơn giản vì nó không muốn Jack nhìn thấy khuôn mặt đang đỏ bừng của nó. Về tới nhà, nó lập tức ôm lấy cái điện thoại onl ngay facebook xem có biến động gì không, nó chẳng thấy gì đặt biệt, nó nhớ lại đội bóng nó gõ phím thử “Đội bóng cánh trắng” từ khoá được nhắc tới nhiều nhất sáng nay. Không ngờ có biến thật có trang về đội bóng thật đúng là các cậu ấy. Những tắm hình do admin chụp lén nhìn rất chi là nghệ thuật nó liền like page.
Sáng chủ nhật cuối tuần đó.
Nó phải ra quán phụ ba mẹ. Ba mẹ nó có một chuỗi các quán coffe trong thành phố nó thì chịu trách nhiệm một quán gần nhà. Cuối tuần nó sẽ ra quán kiểm kê sổ sách và danh thu. Nó đến quán thì đi thẳng vào quầy tính tiền xem ngay nguyên ngày hôm nay nó sẽ ở đây.
- Chị Py hôm nay menu có đồ ngọt nhé.
- Hôm nay em xuống bếp à. Chị làm thêm cho quán nó kiêm quản lí của quán lúc nó vắng mặt.
- Vâng hôm nay em làm bánh mới. Nó cười rồi đi vào bếp khoảng một tiếng sau mẻ bánh ra lò, nó cắt bánh.
- Được rồi chị Py gọi người vào giúp em mang ra với. Nó thấy chị Py đi ngang qua nên nhờ. Lúc nó đang chăm chút lại chiếc bánh thì có người vào.
- Cậu mang ra tủ trưng nha nói với chị Py đây là choco matcha. Còn cái màu vàng là chanh dây. Cái có kem là bánh bơ nha. Nói để chị đặt tên... Nó quay lại chuyền bánh thì bất ngờ khi người đứng trước nó lúc này là Jackson, phải chăng nó với cậu ấy có duyên nên gặp hoài chăng.
- Cậu làm gì ở đây. Nó hỏi.
- Nhân viên. Jack chỉ vào bộ đồng phục rồi bưng lấy cái bánh mang ra ngoài.
Hoàng thành cái bánh phô mai cuối cùng. Nó tháo tạp dề đi ra ngoài thay đồng phục để phụ quán luôn vì có vẻ hôm nay khá đông. Nó lập tức lại quầy tính tiền cho khách. Lúc rảnh khi chưa có ai thanh toán nó liếc nhìn xung quanh quán hôm nay quán có gì đó là lạ làm sao. Đa phần là nữ sinh các trường vào quán không như mọi khi. Có người gọi bánh nó liền mang bánh ra cho khách, là một tiền bối trường nữ sinh kế bên, nó chợt nhận ra hình của Jackson trên điện thoại chị ấy vậy ra nguyên nhân hôm nay đông khách lại là do Jackson. Không hổ là hot boy học đường.
- Chị Py cậu ấy được nhận lúc nào sao em không biết vậy. Nó kéo chị Py lại hỏi chuyện.
- À! Cậu ta đi làm được một tháng rồi mà chủ yếu là ca chiều. Bắt đầu tuần này cậu ta xin làm luôn chủ nhật và mẹ em đã đồng ý rồi. Bộ mẹ em không nó gì với em sao?
- Không! Em có biết đâu.
- Dù sao cũng là nhân viên chắt không quan trọng nên mẹ em không nói.
- Chắt thế rồi thôi chị làm tiếp đi em đi xem sổ sách cái.
Thế là cả buổi chiều nó phải tổng kết sổ sách để báo cho mẹ rồi còn để trả lương cho nhân viên. Buổi chiều mẹ nó ghé qua tiệm nó để xử lí số tiền và phát lương, nó thấy có mẹ ở đó nên nó đi về trước. Sáng hôm sau do trễ chuyến xe buýt nén nó bị trễ học, vừa tới cổng trường thì bị giám thị bắt, thế là nó bị phạt lao động sau giờ học nó phải dọn phòng thể chất, sau tiến chuông tan học nó đến phòng thể chất, tay thì cây lau sàn tay thì xô nước nó len cái thùng nước đến phòng thể chất, nó mở cửa bước vào chưa kịp gì thì nguyên trái banh bay thẳng đập và cửa, nó cứng đơ người hết hồn vì nó cũng đứng sát cửa.
- Tớ nói cậu truyền mà, sao cậu cứ ôm khư khư trái banh chơi một mình vậy hả. Seven lớn tiếng với Beat.
- Tớ thấy cậu không có khả năng ghi bàn cậu cứ đứng sai vị trí sao mà truyền. Baet đáp lại. Cả đám cãi ầm nhau lên, lúc này Jack đã nhận ra sự hiện diện của nó rồi vỗ vai L kiểu như ra hiệu để im lặng.
- Cô bạn hôm bửa. Cậu làm gì ở đây. L hỏi nó.
- Á bạn dễ thương hôm bửa. Cậu bạn tinh nghịch chạy lại phía nó với vẻ mặt hớn hở.
- Ray à bình tĩnh đi nào cậu làm cậu ấy sợ đấy. L đi tới tùm Ray lại.
- Tớ bị phạt vệ sinh các cậu tập xong chưa.
- Gần tới ngày thi rồi bọn tớ phải tập nhiều hôm nay bọn tớ định tập tới tối lận. Ray nói với nó.
- Tối lận à vậy khi nào các cậu nghỉ trưa tớ sẽ dọn, nhanh thôi nếu không thầy quản sinh sẽ phạt nặng tớ mất. Nó cố tìm giờ trốn để dọn cho xong.
- Cậu về đi dù gì tập xong tụi này cũng phải dọn dẹp nơi này mà. Ray nói. Cả nhóm gật đầu làm tin cho nó. Thấy không làm gì được nên nó về luôn.
Cả nhóm tập xong tắm rồi đi ăn Kat kéo nó tới quán của nó, cả buổi chiều nó ở quán để làm bánh, cái bánh cuối cùng ra lò nó thay đồ ra trông quán.
- Ơ kìa lại gặp nửa rồi. Đó là giọng của Ray.
- Cậu cũng làm ở đây à. L hỏi.
- Cậu ấy không phải nhân viên đâu. Nó chưa kịp trả lời thì Jackson đã nói dùm nó. Cậu ta làm ca này nên đã thay đồ.
- Không phải nhân viên sao lại mặc đồng phục. Kat bấm bấm cái điện thoại cũng không bỏ qua cau chuyện.
- Hay cậu mới được nhận cậu. Hay thật hai cậu lai làm cùng một chỗ. Ray cười.
- Cậu ấy là chủ cửa hàng này đấy. Jackson nói trong khi lau cái bàn bên cạnh.
- Chủ cậu không đùa đấy chứ, tiệm này thật sự của cậu à. Ray tròn mắt. Nó chỉ dám kẻ gật đầu thừa nhận mọi người ồ lên.
- Cậu giỏi thật đấy tuổi này đã có một căn tiệm riêng để quản lí. L đứng dậy đi vòng vòng quang sát chợt cái bánh nó vừa làm lọt vào tầm ngắm của L. Cậu liền chạy tới cái bánh và la lên.
- Matcha này có bánh luôn lấy cho tớ cái này. L chỉ chỉ vào cái bản nhưng một đứa con nít. Nó lập tức lấy ra cho L không chỉ một cái mà nó lấy mỗi loại một cái mang ra.
- Các cậu ăn đi tớ mời đấy.
- Nhưng vậy có ổn không lỡ không đủ để bán thì sao mời mọc như vậy lỗ hết. Kat nói nhưng vẫn không buông chiếc điện thoại.
- Không sao đâu không đủ tớ có thể làm thêm, nhanh mà.