Người Yêu Cũ

Chương 61: "Dịch câu này sang tiếng anh cho tôi "




- Cậu cần tiền nhưng tôi đâu có bảo thuê cậu lau dọn chỗ này. Thôi thì cậu làm ơn làm phước free ko được à?

Rõ là bực mình, tôi đâu cần cậu ta làm chứ. Nhưng cũng may suýt lọt hố của Trình Quân Anh, nếu mà lọt a tôi sẽ thấy có lỗi vô cùng với Long. Chẹp chẹp.

Quả nhiên có BVS rồi làm cái gì cũng thoải mái dù cho ko phải loại tôi thích. Trên mạng nói đau bụng kinh ko được ăn lạnh, mà phải uống nước nóng và luôn giữ bụng của mình thật ấm. Vậy mà ông trời như trêu ngươi, bấy lâu nay bố Hùng có bao giờ chịu mở ví mua đồ ăn vặt đâu, toàn mẹ phải đứng ra chi trả. Tôi đã thề sẽ ko lấy những ông chồng có tính kiệt sỉ, ki bo như thế. Trước mặt được bày cơ man là kem, sữa chua, cá viên chiên, xúc xích, nem chua......( các cậu thèm chưa, tớ thèm rồi). Bên cạnh là Trình Anh đang ăn ngon lành, cậu ta ngang nhiên chọn mất cái kem ốc quế vị socola duy nhất trong tám cây kem vị dâu còn lại. Cố nuốt nước miếng, tay hình thành quả đấm, tôi ngẩng mặt lên xông, phi vào giữa cướp kem từ tay Trình Anh nốc vào mồm trước khi bị lôi ra. Dĩ nhiên cậu ta chẳng phải dạng vừa mất kem à, ừ thì cậu ta hai tay bưng hai đĩa nem chua cùng xúc xích chạy ra ngoài.

- Đứng lại cho bà _ dù miệng đầy kem, tôi vẫn hét toáng lên như nhà có trộm.

Ấy mà tôi hét to bao nhiêu Trình Anh lại chạy nhanh bấy nhiêu và cuối cùng là khuất sau cánh cửa.

Hậu quả của việc ko nghe lời bác sĩ nhà người ta là một trận đau bụng dữ dội, đau quằn quại, đau lên đau xuống...... Nhà lại chỉ có mình tôi ở nhà ( đừng thắc mắc bố Hùng ở đâu nhé vì bố Trình Anh ở đâu bố Hùng ở đó), tôi thật hối hận cơ mà. E rằng đêm nay ko qua khỏi mất hu hu hu hu hu.

- Lại sao thế?

Bất ngờ Trình Anh từ trong nhà bếp chui ra, chẳng lẽ cậu ta đã ở đó từ rất lâu.

- Tất cả là tại cậu hết, tôi ghét cậu Trình......ưm.....ưm

Chưa nói hết mà cậu ta đã bịt chặt mồm tôi, tay thì đầy mùi xúc xích, nem chua ngon kinh khủng. Thế mà tôi lại chẳng được ăn miếng nào.

- Cậu đừng có mở mồm ra lúc nào là bảo ghét với hận tôi như thế.

Sao hôm nay Trình Quân Anh bỗng đẹp trai gớm, vẫn gương mặt baby đó, gần như ko có góc chết, nước da trắng mịn hồng hào như da của Song Joong Ki. Tuy nhiên......cái tính cách thì đố ai yêu thương nổi. Chắc ngoại trừ bố mẹ, anh và Lâm Luti là yêu thương được thôi.

- Tôi cứ thích đấy, nhà nước cấm nói à, cậu bá đạo vừa thôi _ dĩ nhiên tôi vẫn sẽ cãi cố đến khi nào cậu ta đầu hàng.

Bỗng nhiên Trình Anh nhìn tôi, vẻ mặt rất nghiêm túc rồi tôi thấy hai tai của cậu đỏ chuyển sang màu đỏ cùng với cái đầu như quả gấc nốt. Đã vậy cậu ta còn áp tay vào má tôi, ko biết tay Trình Anh rửa chưa bởi vì nếu bẩn là vi khuẩn sẽ xâm nhập vào mặt. Có vi khuẩn chắc chắn sẽ có mụn, tôi ghét bị gọi là " Thư mặt mụn " lắm.

- Buông đôi tay nhau ra _ bắt chước Sơn Tùng tôi lấy lý do để đẩy cậu ta ra.

Nhưng cậu ta đã làm một điều mà chính tôi cũng ko thể ngờ tới và có thể gọi là khó xử nhất quả đất.

- Tôi thích cậu Thiên Thư, thích từ hồi đâm xe máy vào cậu cơ.

Dã man con ngan. Biết trả lời thế nào bây giờ. Tuy nhiên tôi ko có dễ lừa đâu nha, Trình Anh ơi là Trình Anh nhà mi còn non và xanh lắm.

- Bị điên á? _ thế đấy rất phũ phải ko.

Trình Anh hơi đơ người, có lẽ cậu ta định nói gì thêm nhưng lại thôi ko nói. Lôi đt ra, lướt vài cái rồi cậu ta giữ lấy vai tôi: " Dịch câu vừa nãy sang tiếng anh cho tôi ".

- BỐ MÀY KO RẢNH _ biết ngay là Trình Quân Anh lừa tôi mà.