Nghỉ việc,Quyên chẳng hề cảm thấy buồn trái ngược là cô cảm thấy rất thoải mái.Lái xe vào trung tâm thương mại cô muốn xem phim,lâu rồi chưa xem phim một mình,lâu rồi chưa đi mua sắm một mình,cũng lâu rồi không quan tâm đến bản thân.Hôm nay cô quyết định vui chơi mua sắm thoải mái,số tiền mà cô có đủ cho cô chi tiêu thoải mái đến vài năm không cần đi làm nên cũng chẳng phải việc gì đáng buồn.
Quyên chời bời mua sắm đến tận 7h tối mới về đến nhà.Tầng một không có ai,có vẻ chúng nó chưa đi làm về hoặc đi chơi rồi.Cô xách một đống quần áo mới mua lên phòng vừa mở cửa để đồ xuống thì Quân cũng vừa hay đi vào,Quân có vẻ rất giận cô vừa kịp nhìn thấy đã bị ép vào góc tường.Cổ tay bị siết chặt rất đau
"Nghe nói cậu được phó giám đốc tỏ tình sao?Sau khi nhận được lời tỏ tình lập tức không đi làm mà đi mua sắm hả?"
Quyên thực sự sốc,tên này sao cái gì cũng biết vậy,cô cũng đang bị sợ nên chẳng biết nói gì chỉ gật đầu.Không ngờ khi vừa gật đầu xong hắn như muốn băm cô thành trăm mảnh vậy
"Đỗ Quyên,cậu muốn chết phải không?" Quân quát rất to
Quyên giật mình,muốn chết gì chứ cô chỉ đi mua sắm thôi mà đâu có ảnh hưởng gì tới hắn chứ?Quyên thực sự thấy rất ấm ức,nhưng cô không khóc.Đã nói cô rất cứng đầu mà,đặc biệt khi bị Quân mắng
"Cậu bị điên hả?Tôi đi mua sắm liên quan gì đến cậu chứ?"
Quân tức giận,rất tức giận.Tại sao vậy?cô ấy nói yêu Phong,cô ấy nói không muốn bên cậu nữa vì gia đình cậu sắp phá sản rồi.Thế nhưng hai năm,hai năm cậu cố gắng khiến công ty không những không phá sản mà ngày càng lớn mạnh.Vậy mà chỉ một tên nhãi ranh tỏ tình cô ấy lập tức đồng ý,còn nghỉ việc đi hưởng thụ???Cái công ty đó sao có thể so sánh với công ty nhà cậu,nếu cô ấy muốn giàu có cậu giàu có gắp trăm lần tên đó?nếu cô ấy muốn một người yêu cô ấy thật lòng,cậu tự tin rằng chẳng ai yêu cô ấy nhiều hơn cậu.Nếu cô ấy muốn yêu một người xấu xí như tên đó,cậu có thể đi phẫu thuật thẩm mỹ cho xấu đi.Vậy tại sao?tên đó và Phong đều được còn cậu muốn cơ hội theo đuổi cũng không vậy???
Hai người đang mắt đấu mắt thì Quyên có điện thoại,không hẹn mà cả hai cùng quay ra nhìn.Tên hiển thị là Tổng Giám Đốc đang gọi,mặc xác Quân,Quyên với điện thoại nghe máy
"Alo,chào tổng giám đốc"
"Quyên à,tôi thực sự xin lỗi,thằng con trai tôi là đứa không hiểu chuyện,cô đừng trách nó.Thời gian tôi ra nước ngoài nó thực sự phá phách công ty rất nhiều.Tôi biết cô đã rất cố gắng vì công ty,chuyện hôm nay cô có thể bỏ qua cho nó và thu hồi đơn xin nghỉ việc được không?"
Quyên trầm mặc,cô rất thương vị tổng giám đốc này,vì ông cũng giúp đỡ cô rất nhiều khi cô mới bắt đầu đi làm,ông cũng là một người sếp rất tốt.Đối đãi với nhân viên không tệ.Nhưng quy tắc của cô là vậy,đã quyết định điều gì sẽ không thay đổi
"Tổng giám đốc,thực ra chuyện Quốc Minh bắt ép tôi làm bạn gái cậu ấy tôi đã rất tức giận,nhưng đó cũng không phải lí do chính mà tôi rời khỏi công ty.Thời gian này tôi cũng muốn được nghỉ ngơi,thực xin lỗi tôi không thể quay lại làm việc được"
Vị tổng giám đốc già thở dài,nhân tài cứ đi mất,công ty ông biết phải làm sao đây?
"Không sao,cô cứ nghỉ ngơi đi,bao giờ muốn đi làm lại có thể liên lạc với tôi.Bất cứ khi nào,cứ suy nghĩ kĩ nhé,tạm biệt"
Quyên cúp máy,thực ra từ khi tên Minh xuất hiện cô cũng biết sẽ có ngày hôm nay nên mới soạn sẵn đơn xin nghỉ việc,hôm nay quyết định nghỉ rồi sẽ không có chuyện quay lại