o
Bị độc giả dùng rương báu Bạch Ngân khiến cả website chửi mắng đã lúng túng lắm rồi.
Nhưng thật ra đó chưa phải kết thúc…
Gần hai tiếng sau khi rương báu Bạch Ngân xuất hiện, một bài đăng xuất hiện trên Chỉ Quan Thiên Hạ.
Chủ đề: [Cày chart] Xưa có Thần Nông thử bách thảo, nay có nhóm lương thực chống nghìn khẩu đại bác 11.08 ——Đẩy top kỳ này cùng một vị khách mời đặc biệt.
Nội dung:
“Quy tắc cũ, đánh giá truyện chia làm cỏ độc, cỏ khô, cỏ gia súc, cỏ tiên”
“Cỏ độc màu xanh lá cây, cỏ khô màu nâu, cỏ gia súc màu xanh da trời, cỏ tiên màu đỏ”
“Đọc hơn hai mươi chương có thể đánh giá, nhưng chỉ những bài nhận xét trên ba trăm chữ mới được chọn là nhận xét xuất sắc, đồng thời được thưởng mực Huy Châu”
“Đã nói xong quy tắc cũ, giờ nói tới hàng lậu”
“Khách mời đặc biệt là người được đề cử quảng cáo app hôm nay”
“Hôm nay anh ta vừa mới làm một pha đỉnh cao… Cụ thể là pha đỉnh cao gì thì không nhắc tới nữa, dù sao cũng vô cùng cợt nhả.
Cợt nhả tới nỗi chủ thớt cũng bị thu hút đi đọc truyện, đọc xong rồi có khát khao cà khịa mãnh liệt, thế nên đã bí mật mang hàng lậu bỏ anh ta vào cột khách mời đặc biệt.
Tóm lại nhiệm vụ chính của bài đăng vẫn là Tam Giang và đẩy top, mọi người có hứng thú với khách mời đặc biệt thì đi đọc lại nhé”
Chủ thớt nói xong.
Một phút sau khi nói xong, chủ thớt tự bình luận.
Cày chart: “Cửu Độ”
Cấp bậc: Cỏ độc – cỏ tiên
Đánh giá: Một bộ truyện khiến người ta khó dứt, một tác giả làm người ta khó nhận xét, tiên độc kết hợp, mất~hồn~khiếp~vía
Bình luận 2: “Tui muốn hỏi chủ thớt có bị nhiễm virus không? Tiên độc kết hợp không có vấn đề gì, cơ mà kết hợp chữ thì màu đỏ, chữ thì màu xanh viết nguyên cả một bình luận? Tui đọc mà sởn da đầu luôn.”
Bình luận 3: “Thím trên chưa đọc truyện này của công công đúng không? Truyện này khiến người ta sởn da đầu từ mọi mặt, chủ thớt nhận xét đúng đấy, xác nhận bằng mắt, là bạn dưới đáy hố.”
Bình luận 4:
Cày chart: “Cửu Độ”
Cấp bậc: Độc độc độc độc độc
Đánh giá: Bị ngộ độc chết mịa rồi, ngày ngày đu truyện đu tới nỗi muốn xé xác tác giả.
Thật sự là ——
Bình luận 5: “Cỏ độc là xanh lá cây, cmt trên màu tím nghĩa là sao…”
Bình luận 6: “Độc chồng độc, nghĩa là độc tính dữ dội.”
Bình luận 7:
Cày chart: “Cửu Độ”
Cấp bậc: Cấp bậc của sách cõi trần không thích hợp với ổng
Đánh giá: Đánh giá của người phàm không thích hợp với ổng.
Bình luận 8: “Cái cmt này tiến hóa thành màu laser neon bảy màu rồi hở?!”
Bình luận 9: “Không phải thế, không đủ để thể hiện cái sự thoát tục truyệt trần của công công.”
…
Một tiếng đã trôi qua.
Chủ thớt nhắc nhở mọi người ở bình luận thứ 105.
“Nhiệm vụ chính của chúng ta là đẩy top chứ không phải đánh giá công công một cách hoa mỹ”
Hai tiếng trôi qua.
Chủ thớt quỳ uỵch xuống ở bình luận thứ ba trăm.
“Các bạn lương thực ơi, tôi sai rồi, tôi không nên làm đầu tàu đánh giá khách mời đặc biệt.
Tôi chỉ biết khách mời kịch độc chứ đâu có ngờ lại độc tới mức này.
Mọi người cho tôi một nhận xét đứng đắn ngoài khách mời đặc biệt có được không? Nhiệm vụ cày chart không xong nổi mấtttt!”
Nhưng đã quá muộn.
Bài đăng đã lệch lạc một đi không trở lại.
Nhóm lương thực ùa vào bài đăng vui sướng soạn bình luận với đủ sắc màu, bằng chứng có sức thuyết phục công công không giống người thường!
Cuối cùng của cuối cùng, chủ thớt không biết phải làm sao, chỉ có thể đăng bài viết khác trên diễn đàn, một lần nữa cày chart.
Không có cái người kịch độc nào đó, bài đăng cày chart mới cuối cùng cũng trở lại quỹ đạo.
Chủ thớt một lần nữa trở lại bài đăng cũ, suy nghĩ một hồi, đổi tiêu đề cày chart thành ——
“Chủ đề: [Đề cử truyện] Một trang Cửu Độ dựng trong cung, nửa bên sột soạt nửa bên đỏ, thương thay Thần Nông thị thiên hạ, xả thân nhảy hố dò công công”
Lịch Duyệt Tinh không biết chuyện xảy ra trong diễn đàn.
Cả một buổi chiều, hắn đều cần cù chăm chỉ viết truyện trước máy tính, vất vả mới viết xong năm nghìn chữ thì cũng tới sáu giờ chiều.
Hắn nghỉ một lúc, lướt mạng, bất ngờ phát hiện “Cửu Độ” của mình đã vượt Tịch Lưu, trở thành hạng nhất trên danh sách đề cử tuần.
Ngoài ra số liệu lượt nhấp và lượt thích cũng tăng theo, giờ đây back-end đã có một trăm nghìn lượt thích.
Số liệu của quyển này quả thực tăng rất nhanh.
Song cụ thể thế nào còn phải xem thành tích khi vào VIP.
Đang suy nghĩ thì điện thoại chợt rung một cái, tin nhắn của nhân viên chuyển phát nhanh gửi tới:
“Chào anh, chuyển phát nhanh của nhà anh đã ra vào hộp chuyển phát nhanh ở cửa ba lần rồi, anh vẫn chưa đi du lịch về ạ?”
Lịch Duyệt Tinh: “…”
Quên béng vụ này luôn.
Tối phải đi lấy chuyển phát nhanh.
Đúng lúc không muốn ăn đồ ngoài đã giao muộn lại còn nguội ngắt.
Xuống luôn dưới nhà ăn một bữa tiện thể đi dạo.
Lịch Duyệt Tinh ra quyết định, chậm rãi đứng dậy khỏi sô pha, thay quần áo xuống tầng.
Đi dọc ven đường một lúc, hắn tìm thấy một quán nhỏ trước đây chưa ăn bao giờ, ăn đại một bữa.
Chờ ăn xong, sắc trời đã ảm đảm, những đốm lửa lần lượt nở rộ ở thành phố trong đêm đông, phủ ánh sáng huy hoàng lên phố phường, chỉ có gió rét về đêm mới có thể thổi đi chút đìu hiu của đông lạnh…
Bỗng nhiên.
Một cơn gió bấc lạnh buốt gào thét bất thình lình đập vào mặt Lịch Duyệt Tinh.
Lịch Duyệt Tinh: “…”
Hắn đưa tay lau mặt, toàn nước là nước, ngẩng đầu nhìn lần nữa, nước mưa rơi xuống lả tả như tơ bạc đêm Giáng Sinh.
Đám đông xung quanh trên đường cái hơi xôn xao, hầu hết đều lấy ô ra che mưa đi về phía trước.
Lịch Duyệt Tinh hai tay trống không trở thành kẻ lạc loài trong đám người.
Nhưng hắn rất bình thản.
Hắn lấy điện thoại ra tìm kiếm trên Baidu, quầy bán quà vặt gần nhất cách hắn ba trăm mét, nhà của hắn cách hắn năm trăm mét.
Quầy bán quà vặt nằm ở hướng ngược lại nhà hắn, cả hai cách nhau tám trăm mét.
Hắn cất điện thoại đi, tiếp tục bình thản đội mưa nhỏ về nhà.
Năm trăm mét thôi, năm phút là tới rồi.
Mua ô che mưa làm chi, chưa đủ hành xác chắc.
Lịch Duyệt Tinh thây kệ.
Hắn về nhà mất năm phút, cũng trong năm phút ấy nghĩ ra một cách viết tiếp theo đặc biệt ổn.
Thế là vừa mới vào nhà, chưa lau nước trên đầu được hai cái hắn đã lao về phía máy tính nhanh chóng gõ chữ, viết lại tình huống xúc động của bản thân bằng con chữ.
Một buổi tối, lại lần nữa đột phá năm nghìn chữ.
Chờ viết xong, lá gan của Lịch Duyệt Tinh cũng kiệt quệ.
Hắn dùng hết chút sức lực cuối cùng lết vào phòng tắm, năm phút sau trở ra, nằm lên giường ngủ thật say.
Sau đó.
Ngày hôm sau.
Sáng ra Lịch Duyệt Tinh tìm điện thoại rồi vào thẳng game, trong quá trình vào game, hắn cảm thấy có gì đó là lạ.
Họng mình đau thế nhỉ?
Đăng nhập vào game, phải tải gói giọng nói trước.
Giống như lần trước, một bức thư bay lơ lửng từ bên cạnh màn hình rồi rơi vào hòm thư.
Lịch Duyệt Tinh nghĩ tới chức năng giọng nói, vội mở thư ra xem.
Người gửi: Hệ thống
Chủ đề: Yêu Đương Đi phiên bản 1.04
【Nội dung hoàn toàn mới】
(1) Mở hệ thống giọng nói
【Giải thích cập nhật】
Người chơi thân mến:
Sau hai tiếng bảo trì vào rạng sáng, hệ thống đã mở chức năng giọng nói, nhấp vào dấu thoại trong khung chat là có thể tiến hành trò chuyện bằng giọng nói với người yêu.
Cảm ơn người chơi đã kiên nhẫn chờ đợi, xin tặng bạn một món quà nhỏ:
【Điểm cống hiến ×50】
Phát tài nhờ bảo trì!
Cái hệ thống này được phết.
Lịch Duyệt Tinh hài lòng nhận 50 điểm cống hiến, lập tức đóng hòm thư bắt đầu tìm nhóc tí hon.
Hôm nay sắc trời trong game rất đẹp, xanh biêng biếc còn điểm xuyết vài đám mây trắng, có vẻ xinh đẹp khác thường.
Hắn tìm được nhóc tí hon đang tưới mầm bí đỏ trong sân.
Đã ba ngày trôi qua, cả đám bí đỏ trong sân đều đã lớn, chẳng qua vỏ hãy còn xanh, phỏng chừng phải chờ tới tầm giữa trưa mới chín.
Để không dọa nhóc tí hon, Lịch Duyệt Tinh nhấp mở khung chat trước, nhập một chữ.
“Chọt”
Màn hình nhấp nháy hiện ra trước mắt.
Túc Minh Khiêm giật mình, đoạn đặt bình nước xuống, ngạc nhiên đứng dậy: “Bạn tới rồi à?”
Lịch Duyệt Tinh: “Tôi tới rồi đây! Chức năng cập nhật thành công, chúng ta thử trò chuyện bằng giọng nói nhé~”
Nói rồi, hắn nhấp vào nút thoại trên khung chat theo gợi ý của hệ thống.
Nhấn nút bấm, giao diện khung chat thay đổi, khu vực nhập chữ biến mất trở thành giao diện như trò chuyện thoại, bên trên có ống nghe lắc lư, phía dưới là ba chữ chờ nghe máy.
Hình ảnh tương tự xuất hiện trên màn hình ánh sáng, song ba chữ chờ nghe máy biến thành từ chối nghe máy.
Tim Túc Minh Khiêm nảy lên.
Thời tiết nháy mắt mắt trở nên nóng bức, khiến lòng bàn tay cậu rịn ra một lớp mồ hôi rất mỏng.
Cậu cọ đầu ngón tay lau mồ hôi đi rồi bình tĩnh hít vào một hơi, sau đó giơ tay lên, chọn nghe.
Túc Minh Khiêm: “Tây Mộc ơi?”
Giọng nói trong trẻo truyền ra từ ống nghe, tựa như giọt sương nhìn thấy vào buổi sớm, long lanh trong vắt, sau khi dạo một vòng trong tai còn có thể cảm giác được sự tĩnh lặng cuộn trào từ đáy lòng.
Giọng nói này hay một cách bất ngờ.
Lịch Duyệt Tinh nghe đến ngây ngẩn, tức khắc trả lời: “Bé con ơi giọng nhóc hay quá.”
Nói xong hắn cau mày, cổ họng càng đau hơn.
Không phát nổi ra tiếng, giọng nói hoàn toàn thay đổi.
Biết trước thì hôm qua đã chẳng ra ngoài…
Còn chưa thầm oán giận xong, Lịch Duyệt Tinh chợt phát hiện xung quanh im lặng.
Hắn bật ra một tiếng nghi vấn: “Bé con ơi?”
Nhưng nhóc con trong màn hình không trả lời.
Không biết bé tí hon bị sao mà đờ người ra đấy, đứng im tại chỗ chẳng nói gì, cơ thể bất động, ngay cả mắt cũng không di chuyển, chỉ biết nhìn chằm chằm vào màn hình, nhưng đôi mắt xám ấy cũng dại ra.
Lời dẫn của hệ thống bắt đầu nhấp nháy, từng dòng thông báo khẩn được làm mới:
【Cảnh báo, tâm trạng của người yêu dao động quá lớn, xin người chơi mau làm gì đó!】
【Cảnh báo, tâm trạng của người yêu dao động quá lớn, xin người chơi mau làm gì đó!】
Lịch Duyệt Tinh không quan tâm những thông báo này.
Hắn nhìn màn hình, thấy độ thiện cảm thay đổi như hồng thủy trên đầu nhóc tí hon đờ dẫn.
-1 bay ra khỏi đầu nhóc con.
-2 bay ra khỏi đầu nhóc con.
-3-4-5-6, số âm vẫn bay ra liên tiếp, số này tăng hơn số trước, chỉ chốc lát đã trừ gần một trăm độ thiện cảm!
Rốt cuộc là có chuyện gì vậy!
Lịch Duyệt Tinh tí nữa hộc máu.
Hắn vội vàng duỗi tay đẩy nhóc tí hon trên màn hình: “Bé cưng ơi? Nhóc không sao chứ?”
Sau đó, nhóc tì đờ đẫn trong màn hình cuối cùng cũng tỉnh lại, cậu thình lình lùi hai bước như bị roi quất, né Lịch Duyệt Tinh như né bệnh dịch, lắp bắp: “Bạn, bạn——”
Lịch Duyệt Tinh: “Tôi làm sao? Tôi——khụ khụ khụ khụ.”
Hắn nói vội quá, cổ họng bị ngứa, tức thì ho dữ dội.
Túc Minh Khiêm mờ mịt luống cuống, vô cùng bất lực: “Giọng bạn, sao…”
Lịch Duyệt Tinh vất vả lắm mới bình thường trở lại từ trận ho, giọng càng khàn hơn: “Tối qua tôi bị cảm, họng sưng nên bị biến giọng, sao thế, làm nhóc sợ à?”
Lịch Duyệt Tinh cảm thấy chuyện này không khả thi lắm.
Phải nhát gan cỡ nào mới bị giọng khàn dọa sợ.
Nhưng không vì thế thì vì cái gì?
Hắn nhìn thanh thiện cảm tụt như vỡ đê, bó tay bó chân, gần như bất lực toàn tập.
Trong lúc bất lực, Lịch Duyệt Tinh bỗng phát hiện sau khi mình nói xong, Túc Minh Khiêm chớp mắt, rồi lại chớp mắt, độ thiện cảm vẫn luôn giảm trên đầu vậy mà hơi chậm lại, không giảm nhanh nữa.
… Ơ?
Túc Minh Khiêm: “Bạn bị cảm?”
Lịch Duyệt Tinh: “Ừ?”
Túc Minh Khiêm: “Giọng bị khàn?”
Lịch Duyệt Tinh: “Phải.”
Túc Minh Khiêm dè dặt: “Khàn dữ lắm hả?”
Lịch Duyệt Tinh: “Là rất dữ…”
Túc Minh Khiêm như bắt được cọng rơm cứu mạng: “Thế, thế giọng nói ban đầu của bạn không phải như thế này?”
Lịch Duyệt Tinh: “Không phải.”
Cọng rơm kia đã chấm dứt độ thiện cảm giảm không ngừng, lại hóa thành +1 nho nhỏ bay ra từ đầu Túc Minh Khiêm.
Giọng nói căng như dây cung của Túc Minh Khiêm giãn ra, tiếng thở dài nhẹ nhõm của cậu rất rõ ràng: “Vậy giọng ban đầu của bạn như thế nào…”
Thật sự là do giọng mình khàn nên nhóc tí hon mới tụt thiện cảm?
Lịch Duyệt Tinh cảm thấy không thể tin nổi.
Nhưng chuyện khó tin trong game này cũng coi là bình thường.
Hắn trả lời hết sức hùng hồn: “Giọng ban đầu của tôi hay hơn bây giờ gấp trăm lần!”
Hắn nói còn chưa đã, không quan tâm cổ họng đau âm ỉ lại bổ sung một câu: “Sức khỏe của tôi tốt lắm, chắc mai mốt là họng khỏi thôi, khi ấy nhóc có thể nghe thấy giọng nói thật sự của tôi.”
------oOo------