Người Vớt Xác

Chương 32




Một tiếng nhất bái thiên địa vừa ra khỏi miệng Chu Tam suýt chút nữa dọa con gà trống trong tay tôi trực tiếp lăn xuống đất.

Tôi quay đầu trừng mắt với Chu Tam, Chu Tam lại nhẹ nhàng lắc đầu, ra hiệu cho tôi làm theo hắn

Chẳng hiểu sao lòng tôi cứ luôn có một dự cảm bất tường (không lành, điềm gở), muốn nói gì đó nhưng Chu Tam ở một bên cứ lắc đầu, tôi đành phải nuốt nó vào bụng.

Tôi xoay đầu. Ôm con gà trống khom người xuống làm lễ, rồi sau đó người phụ nữ bên cạnh tôi cũng cứng ngắc quay đi, nhẹ nhàng cúi đầu.

Nhưng có lẽ thân thể cô ta quá cứng, lần này chiếc khăn voan màu đỏ trên đầu lại rơi xuống.

Khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy lập tức một lần nữa xuất hiện trước mắt tôi, tôi bị một màn bất thình lình này dọa cho phát hãi.

Khuôn mặt của người phụ nữa thoạt nhìn hết sức bình thường, nhưng càng như vậy lại càng bất thường, giống như cô ta lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào tôi. Vừa rồi khăn voan còn trùm tôi đã có loại cảm giác này, huống hồ bây giờ khăn đã rơi xuống.

Tôi nhìn thoáng qua Chu Tam. Ra hiệu cho hắn biết khăn voan đã rơi ra, muốn hắn nhanh với đội lại. Nhưng tên Chu Tam này lại lắc đầu, mở miệng nói gì đó.

Tôi không thể nghe thấy giọng hắn, nhưng dựa vào khẩu hình có thể biết, hắn nói hiện tại không thể hành động thiếu suy nghĩ được

Bất đắc dĩ tôi đành một lần nữa xoay người.

Chu Tam dường như vì động tác của tôi mà thở nhẹ một hơi. Khi người phụ nữ cũng quay lại, Chu Tam tiếp tục mở miệng, “Nhị bái cao đường!”

Lần này động tác của người phụ nữ nhanh hơn tôi rất nhiều, tiếng Chu Tam vừa dứt, cô ta liền trực tiếp xoay người sang chỗ khác rồi cúi đầu

Chu Tam liếc nhìn tôi, ý bảo tôi nhanh thân lên. Tôi không còn cách nào khác phải ôm trong tay con gà trống và cũng cúi tạ hai lão già trên cao đường.

Ai ngờ vừa bái xong, màn sương trên mặt hai tên kia lại dày đặc hơn, nhiệt độ xung quanh bắt đầu giảm xuống

Tôi đã có thể cảm thấy được một tia rét lạnh, liếc nhìn Chu Tam một cái, tên này đang ngẩng đầu, dường như là cố ý không nhìn thấy tôi

Người phụ nữ lúc này đã khôi phục nguyên trang. Chỉ là tôi trông thấy rõ ràng, khuôn mặt cô ta cũng bị phủ một lớp sương nhàn nhạt.

Thật là tà con mẹ nó môn!

Trong lòng tôi âm thầm hỏi thăm tổ tông mười tám đời của Chu Tam,  bởi vì tôi phát hiện mình đã không thể đặt con gà trống xuống đất nữa

Nó giống như dính chặt vào tay tôi, cộng thêm bốn phía toàn lũ người không ra người quỷ không ra quỷ, bọn chúng phát ra chút tiếng động tôi còn xác định được, nhưng đằng này cứ một mực không nhúc nhích, y như người chết

“Phu thê giao bái!”

Khi Chu Tam hô to một tiếng, tôi phát hiện một giọt mồ hôi từ trên trán hắn trượt xuống. Cùng lúc đó, hắn lấy một cái hộp hình tròn lớn bằng bàn tay mở ra, bắt đầu viết lên quan tài

Hắn vẽ mấy cái phù chú tôi chưa từng gặp qua, chỉ là sau khi vẽ xong những phù chú đó, cả người Chu Tam ngồi liệt luôn trên đất

“Đông”

Tôi ôm gà trống khom người. Tân nương cũng cứng đờ làm theo, không nghĩ tới tôi cúi quá nhanh, lúc ngẩng đầu lên thì cô ta vừa vặn cúi xuống. Thế là va chạm nhau, chỉ nghe “crắc” một tiếng, đầu của người phụ nữ bị tôi trực tiếp đụng rơi lăn quay trên đất

Một màn bất thình lình này dọa tôi ngã ngồi xuống, không hề lường trước được. Khi chuyện phát sinh qua đi, Chu Tam cũng không có quá nhiều hoảng loạn, tôi phát hiện ánh mắt hắn luôn dừng trên cổ tay người phụ nữ

Sợi chỉ đỏ trên cô tay cô ta hầu như không có biến hóa gì, cô ta vẫn lẳng lặng đeo nó..

Chẳng hiểu tại sao, khi nhìn đến sợi chỉ đỏ đó, tôi thực sự có chút vui mừng, ngay cả khi thân thể của tân nương trước mặt đã không còn đầu

Không có máu chảy ra, chỗ nứt trên cổ y như một cành cây khô bị bẻ gãy, ngoại trừ có chút đen đen không biết rốt cuộc là máu hay xương.

“Tí tách!”

Dường như có âm thanh mồ hôi rơi xuống truyền đến, Chu Tam cố gắng ngẩng đầu lên nhìn tôi một cái, rồi nói, “Đưa vào động phòng!”

“Rầm rầm!”

Bốn chữ vừa dứt, màn sương trên mặt hai lão già giả ở cao đường tựa hồ đã bao phủ đến mức độ nhất định, toàn bộ trực tiếp vỡ tan ra

Cái này lại dọa tôi một lần nữa, nhưng Chu Tam bên kia lại trông giống như trút được một gánh nặng.

Thân thể tân nương trước mặt tôi cũng vỡ vụn. Và một tiếng đưa vào động phòng làm cho những người xung quanh tôi cũng xuất hiện vết nứt, sau đó đều đồng loạt vỡ ra.

Tôi không biết kế tiếp sẽ phát sinh cái gì, nhưng bốn phía sương mù ngày một lớn hơn.

“Được rồi, mang con gà qua đây”

Chu Tam vừa cố gắng bò dậy từ mặt đất vừa nhẹ giọng nói

Tôi hiện tại không biết phải làm cái gì, hoàn toàn chỉ dựa vào mệnh lệnh của Chu Tam, hắn nói gì tôi đều làm nấy.

Trong màn sương, cảnh tượng xung quanh bắt đầu mờ đi, bao gồm chỗ bọn kia tan vỡ, giống như hư ảnh. Nhưng quan tài đỏ trước mặt chúng tôi lại cực kỳ rõ ràng

Chu Tam đẩy nắp quan tài ra xa một chút, dưới ánh trăng mờ nhạt, tôi tựa hồ thấy được cái xác khô héo bên trong

Tim tôi xiết một cái, mặc dù trong lòng gió nổi mây vần nhưng ngoài mặt coi như vẫn còn chút bình tĩnh

Phản ứng của tôi hình như làm Chu Tam cảm thấy hơi ngạc nhiên. Hắn bỏ chiếc ô màu đen vào bên trong quan tài, rồi lại lấy con gà trống trong tay tôi trực tiếp đặt xuống, sau đó đậy nắp, đóng đinh, động tác liền mạch lưu loát

Thẳng đến khi Chu Tam lau đi mấy văn phù trên quan tài, hắn mới thực sự thở dài nhẹ nhõm, sau đó nói, “Suýt nữa thì, nếu vừa rồi cậu làm đứt tơ hồng, chúng ta hôm nay cũng đừng nghĩ đến chuyện quay về”

Chu Tam nói vậy làm tôi có chút sợ, nhìn về chỗ lúc nãy mình đứng, đầu của tân nương bị tôi đụng rơi trên đất, chỉ là bây giờ xem ra còn ổn, hết thảy đều đã qua rồi

“Làm sao trách tôi được. Hiện tại tôi vẫn không biết trong hồ lô anh bán thuốc gì (ý chỉ không biết Chu Tam có ý đồ hay âm mưu gì). Để tôi ôm một con gà trống cùng một phụ nữ không biết là người hay ma bái đường thành thân. Nếu anh nói sớm hơn thì tôi đã chẳng đến”

Chu Tam liếc mắt nhìn tôi rồi nói, “Tôi sao lại không biết cậu sẽ không tới, cho nên mới phải làm như vậy, hắc hắc, cậu yên tâm, bây giờ đã thành sự rồi, cùng lắm quay về đem chia đôi khối vàng là được chứ gì”

Chu Tam cười một tiếng, chòm râu cá trê trên mặt vểnh lên, bộ dạng chẳng biết xấu hổ

Tôi nhìn mà trong lòng hận đến ngứa răng, nhưng hiện tại cũng không làm gì được hắn. Chỉ là tôi tự nhủ với mình rằng về sau nếu còn đáp ứng yêu cầu của Chu tam thì tôi chính là con chó.