Vẻ mặt Tô Thiên Từ càng thêm kỳ quái, “Chỉ là tớ thấy thủ pháp thêu đa dạng như này, xác thật là chỉ có Ngải lão sư phụ - bậc thầy thiết sườn xám ở Khang Thành mới làm ra được thôi. Mọi người xem, ở chỗ này có một đường hơi cong, đây là thủ pháp đặc biệt của Ngải lão sư phụ.”
Nét cười trên mặt của Đường Mộng Dĩnh liền trở nên cứng đờ, Đường phu nhân còn trực tiếp vỗ vỗ tay cô ta, tức giận mà nói: “Đừng có ở đây nói hươu nói vượn, tưởng chụp cho Mộng Dĩnh nhà chúng tôi cái tội danh sao chép là được sao? Tay nghề của con bé cũng rất tốt, không phải loại người như cô có thể so đo.”
Mẹ Lệ cũng có chút không vui, bà lạnh lùng nhìn Tô Thiên Từ: “Cô thì biết cái gì, sườn xám còn chưa xem qua được bao nhiêu, còn nói thủ pháp thêu, đừng tự làm mình mất mặt, xấu hổ nữa!”
Nghe vậy, sắc mặt của Đường Mộng Dĩnh mới có chút hòa hoãn.
Mặc dù cô t không biết làm sao mà cô biết được, nhưng là từ miệng cô nói ra nói, sẽ không có ai tin.
Quả nhiên, những ánh mắt của các vị phu nhân xung quanh đều mang vẻ khiển trách, Lý phu nhân nói: “Mộng Dĩnh đã phí tâm phí sức làm ra một bộ sườn xám tặng cho mẹ cô, cô nói như vậy, quá không thích hợp rồi!”
“Nếu cô lợi hại như vậy, thì cô cũng có thể đưa, nhưng cũng không nên nói xấu tâm ý của người khác như vậy chứ, thật là quá bỉ ổi!”
“Vốn đang rất khó hiểu tại sao mẹ chồng cô lại không thích cô, hiện tại thì ta cũng hiểu được rồi. Nếu ta mà có một cô con dâu như vậy thì ta cũng không chịu nổi!”
……
“Dì đừng nói như vậy,” Trên mặt Đường Mộng Dĩnh từng có đồng tình, “Thiên Từ cũng không phải cố ý, khả năng là cậu ấy suy nghĩ sai rồi đi.”
“Nghĩ sai gì chứ?” Thanh âm Đường phu nhân có chút bén nhọn, “Nghĩ sai thì có thể nói như vậy sao? Nếu mà nói đúng thù không phải muốn muốn lên trời à?”
Tô Thiên Từ lạnh lùng quét mắt nhìn Đường phu nhân, nói: “Đường phu nhân, cái này đích thực là thủ pháp của Ngải lão sư, tôi có chứng cứ.”
Đường thái thái cười lạnh một tiếng, vẻ mặt khinh thường, “Ta còn tưởng rằng Tô gia đưa cô trở về, dạy hai năm thì có thể đem cô trở thành người có tiền đồ một chút. Nhưng mà bây giờ xem ra, những thứ mà đã đê tiện từ trong cốt cách, thì cho dù có giáo dục như thế nào cũng không nở hoa ra được.”
Lời này vừa chanh chua lại khắc nghiệt.
Các quý phu nhân khác không nói gì, bọn họ chỉ biết nhìn nhau, không khí có chút quái dị.
Lời này, thật sự là hơi khó nghe.
Ánh mắt mọi người, đều nhìn về phía Tô Thiên Từ.
Lúc này sắc mặt của Tô Thiên Từ cực kỳ khó coi, cô lấy tay tự véo mạnh lên cánh tay mình.
Ai cũng đều cho rằng Tô Thiên Từ khẳng định sẽ phát hỏa, nghe người khác nói về mình như vậy, ai mà nhịn được chứ, hơn nữa tính tình của Tô Thiên Từ vốn đã có tiếng là rất kém.
Chỉ là bọn họ đoán sai rồi!
Tô Thiên Từ chỉ lạnh lùng nhìn bà một cái, cười lạnh: “Đê tiện từ trong xương cốt đúng là khó có thể thay đổi, nhưng kẻ cắp chuyên nghiệp lại trở thành phu nhân hào môn, rồi dạy ra đứa con gái cũng có tay chân cũng không sạch sẽ.”
Đường phu nhân nghe vậy, sắc mặt đột nhiên biến đổi.
Lúc bà ta còn trẻ là một cái kẻ cắp chuyên nghiệp, nhưng sau khi bà ta gả cho ba của Đường Mộng Dĩnh, thì quá khứ bẩn thỉu này đã bị bà ta chôn vùi đi rồi, tại sao con nha đầu chết tiệt kia lại biết được?
Bà ta theo bản năng nhìn về phía các quý phu nhân, bọn họ đều là vẻ mặt không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hiển nhiên là cũng không biết Tô Thiên Từ đang nói cái gì.
Cưỡng chế sự khiếp sợ cùng tức giận trong lòng lại, ánh mắt Đường phu nhân có chút né tránh, gào lên: “Cô đây là có ý gì?”
“Tôi có chứng cứ, bộ sườn xám này là do Ngải lão sư phụ ở Khang Thành làm ra, không phải Đường Mộng Dĩnh làm.” Tô Thiên Từ ăn nói rõ ràng, bình tĩnh mà tự tin.
Sắc mặt Đường Mộng Dĩnh liền trở nên khó coi, không vui nói: “Thiên Từ, cậu vì cái gì mà cứ muốn nói như vậy. Tớ biết cậu không vui vì dì Lệ thích tớ nhiều hơn, nhưng cậu cũng đừng đổi trắng thay đen như vậy.”