Người Vợ Nô Lệ

Chương 196: Yếu. . .




Lê Bá Sâm kéo Tư Noãn Noãn vào phòng vệ sinh, cẩn thận giúp cô lau mặt lại hỏi.

" Vợ có muốn thay đồ không? "

Tư Noãn Noãn nhìn nhìn bộ váy đang mặc, lại nhìn nhìn vài ba vết chi chít trên ngực lắc đầu nói.

" Không. " bộ này không quá hở với vải mát lạnh một lát ra ngoài sẽ không bị nực.

Lê Bá Sâm kéo kéo cổ áo của Tư Noãn Noãn xuống, liền nhìn thấy vô số dấu vết ân ái trên ngực của Tư Noãn Noãn.

Tay anh chạm nhẹ vào, mày khẽ nhăn lại.

" Đau không? "

Tư Noãn Noãn đánh vào cái tay đang chìa ra của Lê Bá Sâm nói.

" Đau hay không đau không lẽ anh không biết? "

Lê Bá Sâm cười cười, lại kéo Tư Noãn Noãn vào lòng ôm ôm hôn hôn.

Hai người ở trong phòng vệ sinh ôm nhau một ;úc mới đi ra ngoài ngắm hoa.

- ----

Cánh đồng hoa bát ngát, Tư Noãn Noãn tay trong tay cùng Lê Bá Sâm đi dọc con đường dài kia.

Lê Bá Sâm nắm chặt lấy tay của Tư Noãn Noãn vừa nói.

" Sau này nơi này sẽ là của vợ, à còn có vài cái nông trại nữa. "

Tư Noãn Noãn nhướng mày khó hiểu hỏi.

" Sao lại cho em? "

Lê Bá Sâm cười cười nói.

" Anh trồng hoa, vốn là để cho vợ thôi chứ có cho ai đâu, với lại nông trại này cùng với những nông trại kia là tặng cho vợ. "

" Nhưng rất nhiều tiền đấy. " Tư Noãn Noãn thẳng thừng nói.

Mặc dù không biết rõ nguyên một nông trại này là có diện tích bao nhiêu, nhưng Tư Noãn Noãn biết, để có được một nông trại lớn không phải tốn ít tiền là có được.

Lê Bá Sâm nắm chặt tay Tư Noãn Noãn hơn, ngón cái của anh không an phận khẽ xoa xoa vuốt vuốt ve ve bàn tay của Tư Noãn Noãn nói.

" Của anh chính là của vợ, cho dù có thật nhiều tiền cũng không bằng có được vợ. "

Tư Noãn Noãn mím môi đỏ mặt xấu hổ không thôi.

Hai người cùng nhau đi một con đường dài thật dài, dọc đường đi có thật nhiều hoa và hoa, hoa hồng, hoa hướng dương, hoa ly ly và còn nhiều loài khác nữa.

Tư Noãn Noãn nhìn loạn xạ, môi cô cứ giương mãi không thôi.

Đi một lúc lâu, đói bụng không đi nổi nữa, cô được Lê Bá Sâm cõng về lại biệt thự.

Ôm chặt lấy cổ của Lê Bá Sâm, Tư Noãn Noãn nghịch ngợm hỏi.

" Em nặng lắm có đúng không? "

Lê Bá Sâm lắc đầu.

" Quá nhẹ, cũng không biết bình thường cơm em ăn đi vào đâu. "

Tư Noãn Noãn liền bĩu môi, hung hăng cắn mạnh vào vai của Lê Bá Sâm.

" Vào bụng em chứ đâu, anh không thấy mỗi lần ăn no, bụng em đều phình lên rất to hay sao? "

Tư Noãn Noãn biết rất rõ sức ăn của chính mình, cũng vì ăn quá nhiều nên lúc nào cô cũng không dám ngủ lúc vừa ăn xong hết.

Lê Bá Sâm cười cười không nói gì, anh im lặng nghe Tư Noãn Noãn nói chuyện cùng kể về vườn hoa bên nước Rose của cô.

- ---

Phòng bếp.

Tư Noãn Noãn bị Lê Bá Sâm kéo ngồi xuống đùi ăn, mày Tư Noãn Noãn nhíu chặt, ngồi yên bất động trên đùi Lê Bá Sâm hậm hực ăn.

Lê Bá Sâm nhìn cô vợ nhỏ như vậy không khỏi mắc cười nói.

" Có ai ăn như vợ không? Ăn đàng hoàng lại xem nào. "

" Thế có ai như anh không? Ăn cơm cũng không để cho người ta tự ngồi. "

Lê Bá Sâm nhướng nhướng mày nhìn Tư Noãn Noãn, cười như không cười nói.

" Thế ngoài đùi của anh ra, vợ còn có chỗ nào ngồi? "

Tư Noãn Noãn nhìn về hướng chiếc ghế gần đó, Lê Bá Sâm bá đạo nói.

" Quản gia, từ giờ trong phòng bếp chỉ cần một chiếc ghế thôi, còn những chiếc ghế còn lại đem bỏ hết đi. "

" Vâng cậu chủ. "

Tư Noãn Noãn há hốc mồm.

" Sâm. " cô kêu lên một tiếng.

Lê Bá Sâm nghiêng đầu nhìn Tư Noãn Noãn, môi nhếch lên.

" Sao vợ? "

Tư Noãn Noãn hậm hực không nói gì mà cúi đầu ăn tiếp.

Lê Bá Sâm nhéo nhéo eo cô, lại xoa nhẹ bụng của cô nói.

" Rất nhanh sẽ có thêm một tiểu bảo bối nha. "

Tư Noãn Noãn vừa ăn vừa nói.

" Hứ. Cũng không biết có phải có hay không? Yếu như vậy mà! "

" Hử? Yếu? " Lê Bá Sâm nhíu mày nhìn Tư Noãn Noãn hỏi.

Tư Noãn Noãn cười một cái mới nói.

" Yếu là yếu... ưm... "

Lê Bá Sâm mày nhíu chặt hơn hung hăng hôn lấy môi của cô để ngăn chặn câu nói cô sắp nói ra kia.

" Ưm... " Tư Noãn Noãn cố gắng đẩy Lê Bá Sâm ra nhưng vô dụng...