Người Tôi Yêu Tên Vương Tuấn Khải

Chương 58: Đại chiến bi tất của Khánh Anh và Ranny




2 tuần sauTại chỗ Khánh Anh (anh của Hoàng Anh)

Hoàng và Khánh đang ngồi ở sofa, Hoàng thì xem phim, Khánh thì chơi game trả ai miêu tả được người lạnh lùng như Khánh cũng biết chơi game nhiều khi lại ngồi mình tủm tỉm như thằng khìn...

Tiếng chuông điện thoại reo phá tan bầu không khí. Hoàng nhấc máy

-Alo

-Đại ca đúng như anh dự đoán quả thực là có một cô gái giống hệt à không đúng là cô gái mà đại ca nói

-Thật ư? Cô gái đó hiện giờ ở đâu?

-Trong một ngôi biệt thự thuộc Ciqikou Old Town, căn biệt thự số 42 ở vùng ngoại ô

-Được rồi ở đó theo dõi động tĩnh tôi sẽ đến ngay

Vâng thưa đại ca

Hoàng tắt máy vội lấy chiếc áo vắt ở sofa khoác lên người

Khánh nhìn vậy hỏi “ em trai có chuyện gì à, đi đâu gấp vậy?”

-Em tìm ra chỗ của Tuyết Nhi rồi giờ em đến đó cứu em ấy ra

-Cần anh giúp không em trai

-Không cần đâu anh đi chỉ phá thêm thôi anh chỉ cần giúp em việc là ở nhà lo mà giữ gìn căn nhà cho sạch sẽ đừng bày linh tinh ra là được, còn nữa cũng đừng động vào bất cứ gì hết anh đã làm bễ mấy bộ bát đĩa rồi

-Có cần quá đáng thế không..- mặt méo xệch nói tiếp- chẳng lẽ nào mình là kẻ phiền phức sao - mặt anh vừa nói mếu máo như khóc

Hoàng lắc đầu nhìn anh trai mình lắc đầu “đi cùng nhau ai mà nhìn vào chắc trả bảo là hai anh em đâu nhỉ, chắc trả giống mình có lẽ giống cái bà mới chuyển đến bên cạnh” nói xong anh đi luôn

Khánh ngó nghiêng xem Hoàng đã đi chưa

-Year được phá rồi -- anh vui sướng

Từ đâu bước ra một cô gái có khuôn mặt xinh xắn, baby, tiến lại gần Khánh

-Thằng này mày cứ liệu mà phá đi rồi xíu Hoàng Anh về nó tiễn mày đi lên thiên đường gặp hoàng đế, hoàng hậu trển đấy -- Rạng (người yêu Khánh Anh)

-Phá chút có sao đâu, xíu dọn sau mà

-Kệ mày cứ liệu đấy Hoàng Anh nhờ tao canh trừng màu không cho mày phá đấy nên liệu mà nghe theo bà đi

-Con điên này thích chết đúng không tao là chồng mày hay mày là chồng tao vậy hả

-Á..aaaa chạy

Ranny chạy lên phòng Khánh cũng chạy theo đuổi

Cuộc chiến gối chăn bắt đầu

Cả hai chạy loạn xạ với được gì ném thứ đó vo giấy ném nhau cũng có, với được cái gối nào ném bụp vào mặt đối phương, bỗng từ đâu ra em tất Khánh lấy luôn ném vào người Rạng

Trồi ôi thúi vậy trời bi tất cả tháng không giặt hay sao ấy

-Đâu có có 2 tháng thôi mà

-Ọe mày định tập tụ lại rồi mới thèm đi giặt hả

-Chắc thế gom được 50 đôi rồi này dán chơi tiếp không?

-Trồi ôi chắc tao phải ngập viện vì cái mùi này qúa, hỏng luôn thính giác của bà rồi, chết đi

-Á à mày ngon

Kết thúc phần nói chuyện cả hai chạy khắp căn biệt thự rầm rầm làm cho Yến Nhi nhức cả đầu luôn..

Hết nhà bếp rồi đến phòng đọc sách, bla blu..

Cứ sau một trận chiến cả hai lại nghỉ thở dốc rồi lại ném tiếp, đề phòng chuyện này xảy ra Khánh lấy súng nước trong tủ bắn lia địa, Ranny cũng trả kém gì..

Sau một hồi thì tiếng xe ôto đi vào, Khánh biết đó là Hoàng nên hoảng hốt mặt tím tái mồ hôi chảy dòng dòng

-OMG chết cha Hoàng về rồi -- đồng thanh

-Dọn nhanh -- đồng thanh

Yến Nhi xuống dưới nhà lắc đầu vì tính trẻ con của cả hai vốn dĩ Khánh là người lạnh lùng nhưng đối với Ranny, Hoàng Anh, cô và ba mẹ cô thì lại ấm áp vô cùng

-Èo bi tất của mày này ghê quá -- Ranny lượm được chiếc bi tất thấy thúi rồi vứt sang Khánh Anh

Về tay Khánh anh lại ném sang cô em gái của mình, mặt Yến ngơ ngác bị ném luôn chiếc bi tấy vào mặt cô sắp xỉu vù cái mùi đáng sợ đó, nó còn ghê hơn cả món chị họ nấu thật kinh dị

-Chắc tui phải đăng kí chữa trị mũi một tháng qúa, tổn thương nặng nề

Cứ thế cả hai cứ chuyền cho nhau trả ai nhường ai tẹo nào cả, cứ thế những chiếc gối và bi tất bị hau người này bành hạ đến cực khổ

Hoàng Anh bước vào và... một chiếc bi tất của Khánh bay thẳng vào mặt

Chiếc bi tất rơi xuống, anh vẫn bình tĩnh mở mắt ra cười xuề

Ranny và Khánh nhìn Hoàng như vậy thì chắc biết chuyện gì sảy ra rồi, nhìn mặt gian gian kia cũng biết rồi, anh cười xuề

Cả hai lùi lại chứ cứ đứng gần anh thì chỉ có chết như chơi

-Bi tất của hai thế? -- anh bình tĩnh hỏi

-Của anh hihi-- Khánh cười

-Kinh nhỉ cái mùi kinh dị thật, chắc anh phải tích cóp mùi lâu lắm rồi nhờ

-Đâu có có 2 tháng à hihi

-2 tháng ôi mẹ ơi chắc con đập đầu vào tường mà chết quá, chắc phải đi đến bệnh viện em bị cái bi tất của anh làm cho tốn tiền đi khám lại cái mũi rồi đấy, THÍCH CHẾT KHÔNG Hả, dọn ngay trước khi tôi cho mấy người nhổ cỏ vườn,

-Ye..--đồng thanh

Miêu tả xíu căn nhà không khác gì xái bãi chiến trường luôn, như khủng hoảng về cái này.. đầy đủ cái loại thứ

Vài tiếng sau

Căn nhà đống rác đã trở thành sạch sẽ rồi vì sự chăm chỉ của cả hai, trả muốn dọn đâu nhưng khi nhìn ánh mắt của Hoàng trông thật đáng sợ đành phải ngậm ngùi đắng cay mà làm

Một tên đàn em bước vào chào Khánh ca và Ranny tỉ, Yến tỉ tỉ bước vào theo sau là một cô gáo xinh không tì vết, khuôn mặt sắc sảo, nhưng khuôn mặt đầy hận thù, lạnh lùng một cách đáng sợ khuôn mặt không cản xúc

-Tuyết Nhi em về rồi -- Hoàng ôm trầm lấy nó

-Uh em về rồi, cảm ơn anh đã cứu em ra khỏi đó,

Anh nhớ em lắm

-Em cũng vậy anh trai, em cứ tưởng anh chết rồi, vì vụ tai nạn đó em.. em..-- nó khóc gặp lại anh nó không thể kìm nổi nước mắt, điều đó làm xua tan đi một phần mất mát trong lòng, và làm mất đi sự lạnh lùng bao bọc vẻ bên ngoài

Ranny, Khánh, Yến tiến lại ghế sofa ngồi xuống hỏi nó

-Em là Tuyết Nhi sao? -- Ranny hỏi

-Vâng chị là..-- nó hỏi

-Bạn gái anh á.. -- Khánh Anh khoác vai Ranny cười

-Buông ra tên biến này mày thích chết có phải không?? -- giọng đầy bá đạo của Ranny

-Chị đừng quan tâm họ ha đây là Khánh Anh anh trai em và anh Hoàng -- Yến Nhi chen vào

Nó gật đầu mỉm cười