Buổi tối 7h
Hối cùng cũng được nghỉ, chị Linh Linh hôm nay cho nghỉ sớm vì tất cả coi như đã nhảy tốt rồi chỉ cần luyện thêm chút nữa cho ba chàng trai TF nữa là xong. Tất cả đều đi về nhà Khải ăn mừng vì Khải sẽ ở đây một thời gian và không quay trở lại Mỹ ( công ty và nhà Khải xa nên trong truyện mình sẽ viết gần xíu)
Tại nhà Khải
Khải là người xuống xe đầu tiên khi tới trước cổng anh đã nghe thấy tiếng cười ròn rã của hai người phụ nữ anh đoán đó là bạn của mẹ anh
Khi bước vào trong cánh cửa “ Chào mẹ con về rồi” anh cười lộ chiếc răng khểnh đáng yêu nhưng nụ cười đó dập tắt đi trong chớp mắt như anh chưa từng cười người đang ngồi trò chuyện với mẹ anh mà anh tưởng là bạn thì ra đó là Diễm Kiều
Về rồi hả Tiểu Khải, qua đây đi bạn gái con đến thăm con nè -- Cô Hồng cười tươi
Chào anh em tới thăm anh nè, bất ngờ không -- cô ta nói giọng ngọt ngào khiến anh phải ngán ngẩm với trò đó của cô ta
Cô đang làm cái quái gì tại nhà tôi vậy? Đi ra khỏi nhà tôi -- Khải tức giận và ít khi anh phải tức giận đến như vậy, cô ta giật mình vì thái độ đó của Khải, mẹ anh cũng bất ngờ
Em..em chỉ đến thăm anh thôi mà tại sao..anh lại.. -- cô ta rưng rưng nước mắt ( Yun:đóng kịch diễn sâu ghê)
Khi tất cả bước vào “ Cháu chào bác ạ” đồng thanh
Thiên, Nguyên khi nhìn thấy cô ta nhìn ánh mắt của Khải nhìn cô ta 2 người đã đoán ra được phần nào cây chuyện, khuôn mặt hai người biến sắc khó chịu
Chào các cháu các cháu vào đây -- cô Hồng mỉm cười tươi
Khải.. mẹ cấm con được nói như vậy.. bạn gái con mà mẹ không biết hai đứa có chuyện gì nhưng hai con tốt nhất nên giải hòa đi -- Cô Hồng mắng nói nghiêm
Khải tức giận đi thẳng lên phòng của mình bỏ lại một tá dấu hỏi chấm trong đầu của những thực tập khác
Thôi cháu đừng buồn thằng bé nhiều khi như vậy lắm -- cô Hồng an ủi Diễm Kiều
Dạ cháu không sao đâu bác
Tất cả ngồi vào sofa
Hai đứa yêu nhau từ khi nào vậy? -- cô Hồng hỏi
Chắc cũng lâu rồi đấy chị nhỉ -- Hàng Hàng cười nói
Im đi -- Nguyên nhắc Hàng Hàng, Hàng Hàng bĩu môi
Cháu nghĩ bạn ấy không phải...-- Nguyên đang nói dở thì Diễm Kiều chặn lại vì cô biết câu nói của Nguyên đang định nói là gì
Thôi bác cháu có mua đồ ăn giờ hai cô cháu mình vào làm nha
Thôi để bác làm cho cháu ngồi chơi đi, tí bác gọi Khải xuống chơi với cháu
Dạ vâng
Đúng là đóng kịch hay nhất mọi thời đại -- Nguyên nhếch môi khinh
Anh nói gì thế -- Tử Dật
Trẻ con không được xen vào chuyện người lớn hihi
Anh lớn hơn bạn ấy được mấy tuổi chứ -- Trình Hâm bĩu môi
Nè cô, cô hại Tuyết Nhi còn chưa đủ hay sao mà giờ tới nhà anh tôi để lấy lòng Bác ấy hả? --- Nguyên
Chuyện gì thế anh Nguyên -- Kỳ Lâm
Cậu đang nói gì vậy tớ không hiểu gì hết, hại bạn ấy ư đáng lẽ là bạn ấy hại tớ mới đúng chứ -- cô ta làm vẻ mặt không có lỗi không biết gì
Đừng chối tôi đã biết hết rồi-- Thiên Tỉ
Các cậu.. -- cô ta rưng rưng nước mắt
Các anh này tự nhiên lại đi bắt nạt con gái đằng nào chị ấy trả là người yêu đại ca -- Đình Tín
Em thì biết cái gì cô ta không phải người yêu của đại ca mà là người cướp đại ca ra khỏi Tuyết Nhi -- Nguyên nói
Tuyrét Nhi là ai? Chứ không phải chị này hả em thấy chị Linh Linh bảo lần trước ca ca có dẫn bạn gái về xinh lắm không trang điểm cũng xinh luôn, nhưng chị này lại trang điểm chắc chị Linh Linh bị hoa mắt rồi -- Kỳ Lâm
Thôi nói chung là.. mà thôi tí anh kể cho -- Thiên
Khi bữa tối chuẩn bị sẵn sàng, tất cả đã ngồi vào bàn chỉ cần chờ Khải là có thể bắt đầu bữa tối
Khải bước xuống thật sự từ đầu anh không muốn xuống và cũng chả muốn ăn bởi khi phải đối diện với cô ta đây chỉ là do mẹ anh bắt buộc mà thôi cọ đâu thể cãi lời cha mẹ được
Mặt Khải vẫn lạnh nhạt như thường vì lí do gì mà anh phải làm như vậy một phần là do cô ta dám nói trước mặt mẹ anh là bạn gái của anh thứ hai là đóng kịch với bộ dạng đáng thương
Khải ngồi vào bàn ăn không khí ik ắng đi rồi cho đến khi mẹ Khải lên tiếng:
Hai đứa đã công khai tình cảm chưa
Thưa bác.. -- cô ta đang định nói thì Khải chen vào
Cô im ở đây không tới lượt cô nói, mẹ à cô ta không phải là bạn gái của con bạn gái con là người khác kìa
Thôi ngay nha bắt đầu từ bao giờ con dám nói dối mẹ thế hả? Con trai nói thì không được nuốt lời
Bác à không sao đâu ạ, chuyện này cháu sẽ kể cho bác sau
---------------------- Yun ngăn cách thời gian nha tua đến đoạn mọi người đã ăn xong --------------------------
Sau khi tất cả ăn xong, Thiên Nguyên và mấy người thực tập khác trở về kí túc xá
Bác để cháy rửa cho ạ
Thôi để bác cháu lên phòng chơi với Khải đi nha
Vâng
Nói xong cô ta chạy lên phòng Khải, cô ta không gõ cửa cứ thế mà đi vào,cô ta bất ngờ trước căn phòng của Khảo nó rộng và những đồ đạc khác được sắp xếp gọn gàng lần đầu vào phòng Khải mà đương nhiên cô ta sẽ không biết quy tắc trước khi bước vào phòng của anh rồi
Khải bước ra từ trong nhà tắm, trên vai anh quảng chiếc khăn, tóc ướt nhẹt,khuôn mặt còn đọng lại vài giọt nước cô ta nhìn anh đơ vài giây, Khải khó chịu vì cô ta xuất hiện ở phòng của anh
Sao cô vào phòng tôi không gõ cửa
À.. tại tại em thấy phòng anh không khóa nên..
Dù như vậy cô cũng đừng vào phòng tôi khi tôi chưa cho phép, tôi không thích -- Khải lạnh nhạt bước lại gần giường nằm đó cầm chiếc điện thoại lên mặc cho cô ta vẫn nhìn và đứng như trời chồng
Cô còn cần gì nữa hả, ra khỏi phòng tôi ngay --Khải quát
Tại sao anh cứ phải lạnh nhạt với em thế chứ
Khải đứng dậy tiến lại gần cô ta
Tại sao ư tại vì tôi ghê tởm cô, cô không thấy ân hận sao khi lúc nào trong đầu cũng tính mưu tính kế hại người khác
Em.. yếu anh mà cho em một cơ hội đi được không? -- cô ta nắm tay Khải
Buông tôi ra -- Khải văng tay cô ta ra ngoài không may cô ta ngã xuống, tình cảnh đó đã bị mẹ anh nhìn thấy, mẹ anh bước vài tức giận
Chát -- một cái tát mà lần đầu anh nhận được, là mẹ anh mẹ anh tát anh ư vì cô ta sao nực cười
Cô ta nhìn thấy vậy liền đứng lên xin mẹ anh đừng tát Khải
Bác à xin bác đừng tát anh ấy, xin bác -- cô ta này nỉ
Việc gì cháu phải xin tha cho nó, ba con nói gì nào đã là người con trai có bạn gái thì hãy giữ trách nghiệm của mình là bảo vệ và làm cho ngườiình yêu được hạnh phúc con đã hứa với ba con vậy, giờ thì sao nói yêu người khác xong rồi coi như không có gì sao
Mẹ không hiểu con gì hết -- Nhảy tức giận rồi bỏ đi
Cô ta đang định chạy theo Khải thì bị tay cô Hồng túm lại “ kệ thằng bé đi nó tự lo được mà” cô ta đứng lại chỉ còn cách theo dõi bóng hình ấy dần dần khuất xa