Người Tôi Yêu Tên Vương Tuấn Khải

Chương 40: Hỗn loạn - Em gái Hoàng Anh




Mày chán sống đúng phải không?

Phải tao đang chán sống khi phải nhìn cái mặt chó của mày đây

Mày..

Tao không thích lằng nhằng khôn hồn thì biến đê

mày nhìn mày đi có tư cách gì mà nói tao -- cô ta đẩy đẩy vai Hae ra

Mày khiến tao bực rồi đó -- Hae đạp một phát vào bụng một trong số đàn em của cô ta

Đàn em đó ngã khụy xuống, cô ta chau mày nhìn đàn em của mình

Để tao -- Yoong Gi lên

Mày im để tao cho -- Thiên

Để cho Thiên lên vì Hae và Khánh, Viết Anh, Gi biết anh trả dám làm gì đâu, vì anh là người ấm áp, không thích ra tay với con gái đâu

Thiên xắn tay áo như xuất binh, khiến cả lũ tưởng thật với trí thông minh của Khánh thì không bao giờ bị lừa

Thôi mày lên đi -- Thiên đi lên được vài bước thì lùi lại lúp sau Gi

Mặt méo xệch đồng loạt

Mẹ thằng điên, hèn -- Gi chửi

Thôi con trai đánh con gái hèn lắm -- Viết Anh

Tụi bay diễn xong chưa -- cô ta quát

Chúng bay sử nó -- Cô ta ra hiệu ra cho đàn em

Đàn em xông lên, Hae và Gi cũng xông lên. Chỉ trong 1p mà hai người này đã sử được hết bọn chúng. Trong khi đánh 2 đứa mó có nghe tiếng kêu từ ai đó giống với tiếng vịt đẻ, Khánh có nói đó là tiếng kêu của Thiên.

Đúng là lũ ăn hại mà -- cô ta tức giận ( giờ gọi là Kim Chi nha)

Kim Chi xông lên, Hae định dạy cho cô ta một bài học nhưng Băng đã lên đánh rồi,

Công nhận cô ta võ giỏi thật,chị Băng giỏi võ vậy mà đánh mãi mà trả ai thua -- Thiên lẩm bẩm

Im đi để xem phim hành động đang gây cấn nói lắm thế -- Viết Anh chêu

Hyun nhảy vào giúp Băng, tình thế ép buộc, cô ta lại quá giỏi võ, nếu là nó thì sẽ giải quyết nhanh gọn thôi..

Sau một hồi thì cô ta cũng đã thua vì đòn đá của Hyun, và Băng hai người hợp sức lại thì có thể thắng được

-Cô đã đối sử với tỉ tỉ của tôi thế nào thì giờ tôi bắt cô phải lãnh hậu quả gấp đôi -- Yoong Gi

- Mấy người tưởng làm vậy thì tôi xin mấy người tha mạng sao, Kim Chi tôi sẽ không bao giờ phải cầu xin mấy người đâu, tỉ tỉ của mấy người cướp người yêu của chị họ tôi thì nhỏ đó đáng phải chịu như vậy -- Kim Chi nói giọng khinh

- cướp người yêu ư -- Hae nói nhỏ

- có phải là Diễm Kiều không,?

- có lẽ vậy -- Hae

Chát chát. Câm miệng -- Hae tát cô ta in năm ngón tay trên má

Bỗng đâu một nhóm xã hội đen tiến tới, mặt hằm hằm

Tụi bay là ai, mà dám chị hai tao -- một tên đàn em nhỏ quắt bước ra nói

Thằng mẹ mày, mày là đại ca hay tao là đại ca -- tên cầm đầu đánh nhẹ vào đầu thằng đàn em kia nói

Dạ đại ca -- trả lời

Tụi bay sao đánh chị hai tao hả, chán sống sao -- tên cầm đầu nói

Bản thân còn chưa lo xong lo được cho ai hả thằng béo kia -- Thiên vênh mặt

Thằng cầm đầu mặt hằm hằm nhìn sang đàn em của mình

-Ê mày tao có béo không

- Dạ không béo là quá béo đấy ạ

- chắc tao phải giảm cân

- đúng đấy đại ca

-Thằng gầy kia không phải việc nhà mày biến ra chỗ khác chơi đê chỗ này không dành cho trẻ con

- vậy thì tao cũng không chơi với trẻ con -- Khải bước ra

- mày là thằng nào

- tao là ai không quan trọng không hồn thì biến tao không có tâm trạng giằng co với mày

- ê đại ca thằng này là ca sĩ Trung Quốc đấy em hâm mộ thằng này này

- đúng vậy đại ca em không hâm mộ nó vì nó đẹp trai hơn em, thích mỗi bài của nó hát thôi

- câm mồm biến ra chỗ khác, thế nhưng tao thích nghe nhạc thằng này, về mở tao nghe nhớ chưa

- dạ

-Nếu đã thế thì tụi bay xông lên

Chưa để đàn em xông lên thì đã có bao nhiêu nữ sinh ở đây chạy đến xin chữ kí rồi

- ơ hay mất đứa này tao còn chưa giải quyết xong mà

Tụi bay biến hết cho tao -- Kim Chi quát bọn nữ sinh này, vì là trùm trường lên ai cũng phải nghe theo cô ta

Sau khi giải tán hết được nữ sinh trường này, bọn xã hội đen kia và Kim Chi xông lên đánh và tụi nó cũng vậy ai ngu mà để yên cho tụi nó đánh

Sau một lúc, với võ của Khải, Khánh, Nam cũng giải quyết hết, việc còn lại của Băng, Gi, Hae, Hyun thì đánh bọn nữ đàn em của Kim Chi

Viết Anh, Thiên Tuyết Nhi sao rồi- Nam hỏi

Vẫn chưa tỉnh anh à phải đưa chị ấy vào bệnh viện thôi -- Viết Anh

Bệnh Viện. Phòng 104

Khi đưa nó vào phòng cấp cứu, Khải có nhìn thấy một cô gái rất qyen.

Ai vậy Hoàng người yêu mày à -- nhớ về quá khứ, Khải hòi Hoàng

Không em gái tao, người bên cạnh là anh hai tao -- Hoàng trả lời

Hiện tại

Kia không phải là em gái Hoàng sao, sao lại ở đây chứ -- Khải nghĩ trong đầu

Bác sĩ bác sĩ bệnh nhân lại lên cơn nguy kịch rồi ngày càng xấu hơn -- cô y tá mặt lo lắng chạy đến chỗ Bác sĩ đang nói chuyện với em gái của Hoàng

Được tôi sẽ vào ngay -- Bác sĩ gấp gáp chạy vào phòng cấp cứu

Anh Hoàng, anh phải qua cơn nguy kịch nha -- em gái Hoàng lo lắng

Bì là từ xa lên Khải chẳng hề nghe thấy cô nói gì, Khải bỏ ngoài tai chạy vào trong

Tiếp nước một hồi nó mới chịu tỉnh dậy, mọi người lo lắng đứng gần bên cạnh

Tuyết Nhi em không sao chứ, em có sao không có đau chỗ nào không, có đói không -- Nam hỏi một tràng dài

Nói từ từ thôi em ấy không trả lời kịp bây giờ -- Khải

-Em.. em không sao-- hơi thở gấp gáp của nó một chữ không sao thôi cũng đủ cho Khải phải lo lắng

-Sao trên người em toàn vết tím bầm không này, có phải do bọn kia làm không -- Nam hỏi

-Em không sao.. rồi mà

- Tỉ tỉ à đau chỗ nào phải nói nha, nhìn tỉ như vậy đệ đau lòng lắm -- Khánh

- thằng bé ngốc đệ yên tâm tủ không chết được đâu mà lo

Mọi người nói chuyện ha, em ra ngoài mua đồ ăn cho Tuyết Nhi -- Băng nói rồi ra ngoài luôn

Đi một đoạn thấy em gái Hoàng ngồi đó khóc, Băng lại gần

Yến Nhi em sao thế này, -- Băng hỏi

Chị Băng anh Hoàng, bệnh của anh ấy nặng hơn rồi -- Yến vừa khóc vừa nói

Hoàng ở bệnh viện này sao, chị đưa anh ấy sang bệnh viện khác cơ mà

Anh Hai em chuyển sang đây điều trị vì có bạn anh ấy ở đây, sẽ tiện lợi hơn và yên tâm hơn