Người Tôi Yêu Tên Vương Tuấn Khải

Chương 4: Khải khao




Tất cả ra ghế sofa ngồi hai đứa kia ngồi trong tủ với đứng trong phòng VS cũng ra luôn chứ đứng trong thêm chút nào nữa thì chết lúc nào không biết... Em về khi nài vậy, sao không kêu anh ra đón--Nam nói

Em muốn có sự bất ngờ cho anh -- nó cười hiền

Khiến bất ngờ cái nỗi gì nhìn cái nhà anh xem không khác gì cái bãi chiến trường ba em phải dọn đi chứ hở-- anh nói như ra lệnh cho ba đứa em

Thôi thôi mệt lắm bọn anh dọn đi, hay kiếm người giúp việc cũng được, thân là lá ngọc cành vàng ai lại..

Này nhớ, sao bắt tụi tôi làm,các cô làm thì tự chịu đi chứ dọn đi -- Khải lên tiếng

Mày tao cho mày một like mày đụng phải tổ kiến rồi haha -- Nam nói khẽ chia nói to thì vỡ mồm chỉ có mà đi húp cháo mà sống

Tụi tôi trả thích ờ -- Tuyết Nhi cãi lại

Thôi gọi người là được mà làm quá lên--Hyun im lặng gìơ mới nói

Băng thì đang suy nghĩ người trước mặt sao quen thế nhỉ," á đúng rồi " cô hét toáng lên khiến cả lũ phải bịt tai

Mày lại lên cơn thần kinh hả có cần mua thuốc không --Tuyết Nhi chêu

Mày mới phải uống thuốc đấy, à mà có không cho tao viên -- cô chia tay ra chỗ Tuyết Nhi

Tao vừa mới biết là cửa hàng hết thuốc rồi tức nhỉ mày kiện ngay cái thằng sáng chế ra thuốc thần kinh ngay cho tao, bọn này làm ăn chán quá -- Tuyết Nhi chêu tiếp

Tất cả như chỉ muốn ngất xỉu ngay tại chỗ mà nằm viện luôn thôi, toàn sáng chế ra những câu hại não không thể yêu thương nổi

Lạy bà bà đi mà kiện người ta có kiện được không đút lót phát là coi như chơi đó má -- Băng đáp lời

Mày cứ phải lạy tao làm gì nhờ ngoan như vậy ai trả thích còn gọi là bà mới má nữa xướng ghê haha

Hừ-- Băng hừ lạnh rồi quay sang khải chứ nói chuyện với con này tốn cả calo

Anh có phải là trưởng nhóm TFBOYS không-- Băng gìơ mới quay trở lại vấn đề và cần có câu trả lời

Ừ đúng rồi -- Khải gật đầu

Á đúng rồi anh họ haha gìơ mới nhớ ra nhớ em không Hạ Băng Băng nè bố em là Hạ Đồng đó mẹ em là Vương Xuân anh nhớ chứ -- cô hớn hở lôi luôn cả họ và tên bố mẹ ra

À anh nhớ rồi, em lớn và xinh ra phết đó không như cái cô bạn em haha

Tuyết Nhi nhìn Khải cháy ra thịt như ăn tươi nuốt sống ánh mắt đầy đạn nó chỉ muốn nhảy vào mà cắn anh cho chết thôi hừ

Thôi dừng đi ăn kem đi, nhưng trước tiên các em phải thay ngay bộ quần áo đi nhớ là đeo khẩu trang vào,cả mày nữa Khải-- Nam lên tiếng

Chi vậy cha nội -- Băng nói

Bịt khẩu trang làm gì -- Khải nói

Nên nhớ là mày là ca sĩ nổi tiếng nha, tao không muốn vẻ đẹp này laị bị mày chiếm mất đâu,còn mấy em anh không muốn bọn con gái đánh ghen vì anh đau haha -- Nam vuốt tóc lên cơn tự sướng

Nghe anh nói mà em mắc ói quá --- Tuyết Nhi giả bộ làm theo động tác

Sí kệ anh em ghen vì không được như anh hả Âu no không bao gìơ được

Thôi cãi nhau với anh hại não quá tụi em đi thay đồ

Tuyết Nhi lay lay tay Hyun cô nàng thì cứ đờ người nhìn Nam

10p sau ba đứa nó bước xuống

Khải nhìn lên đơ vài giây tim đập loạn nhịp nhìn nó

Nam thì cứ nhìn chằm không thôi nhìn Hyun xinh mà không cưỡng nổi

Ta chơi oăn tù tì đi ai thua thì khao ok -- Hyun nói

Cả lũ đồng thanh

Sau một hồi chơi cái trò trẩu tre này thì người thua là Khải, Khải hậm hực

Tất cả đi đến nhà hàng quen thuộc của tất cả mọi người, quán này là quán ngon nhất ở Mĩ này. Tụi nó ra ngồi gần cạnh cửa sổ cùng lúc cô chủ quán đi ra với nụ cười nhẹ

Cô cho cháu kem dâu nha --Băng lên tiếng đầu tiên

Cô cho cháu ly kem bậc hà nha -- Hyun nói

Cháu cũng bậc hà ạ -- Nam nói một sự trùng hợp không đơn giản

Cháu Kem gì cũng được ạ -- Khải nói

Cháu kem sôcôla ạ -- cuối cùng là nó

Sau một hồi ăn kem nhưng tụi nó vẫn cứ đòi ăn tiếp vì là Khải lo hết nên cứ ăn cho đã. Khải thì tức giận nhưng không biểu nộ ra bên ngoài trò chơi đâu có nói là chỉ được ăn một cốc đâu

Ra về Khải lo trả tiền tụi nó thì đi ra ngoài Khải cứ lầm bầm nói "tiền của tui"

Phải trả tiền những cốc sau đây

Băng ăn 5 cốc

Nó ăn 5 cốc

Nam và Hyun ăn 4

Anh thì không lỡ nên chỉ ăn hai cốc

Khải bước ra ngoài

Đi chơi đi đi chơi đu quay nhé -- Băng nói lại cái trò con nít này ai cũng ngán ngẩm

Tao lạy má, mọi người ra chơi gắp thú nhồi bông không? -- Tuyết Nhi nói và ai cũng gật đầu riêng Băng thì tiếc nuối nhìn ra chỗ bọn con nít chơi đu quay

Thế này ai gắp được ít thú bông nhất thì tối phải khao mọi người ăn tối nhá -- Hyun nói

Tất cả đều gật đầu

-----------------

Sau 30p chơi cuối cùng cũng có kết quả

Nó được 15 con

Nam và Hyun 10 con sao cái cặp này đều trùng con số hết vậy

Băng 11 con

Khải 9 con

Khải lại thua tối lại phải Khao tụi nó đi ăn thế này thì giết tôi rồi

Sau một hồi đi chơi đủ thứ cuối cùng cũng tối lsf lúc tụi nó đi ăn nhà hàng miễn phí ai cũng hớn hở rieng Khải thì vẫn không khỏi tức sao lúc nào cũng thua vậy

Đến nhà hàng nhà hàng ngon nhất mĩ với những món ăn độc nhất nhưng giá thành thì không bình thường rất mắc

Anh chị dùng gì ạ -- Cô phục phụ hỏi lễ phép

Tất cả cầm menu len

Cho em mười món đầu tiên này -- Tuyết Nhi nói

Tất cả mở căng con mắt ra

Cho em 10 món tiếp theo, -- Nam hùa theo

Em 7 món tiếp theo -- Băng nói

Em naem món cuối cùng -- Hyun nói

Khải thì mở căng mắt ra nhìn trán túa mồ hôi mồm há hốc

Anh sao thế anh ốm à -- Băng lo lắng hỏi

Âu mai táo các em mày ăn nhiều thế định giết tao đấy hả ăn ngang với 10 con lợn máng rồi còn gì đó là chưa tính món tráng miệng chắc anh phải nhập viện sớm mất

Hì sẽ hết mà yên tâm -- Băng an ủi

Huhu --, Khải giả vờ lau nước mắt tiếc là không ra giọt nước mắt nào

----------

Tụi nó ăn xong cũng là lúc tụi nó nên về đã quá 8 gìơ rồi, khải thì vẫn đang tiếc tiền của mình tài sạn của anh bị tụi nó lấy hết sạch rồi còn đâu