Người Tôi Thích... Chính Là Em

Chương 55: Gặp lại




Nhà Kevin....... - Chán chán chán chán chán quá đi à. Đi chơi đi mọi người - Stacy gối đầu lên đùi Kevin nói

- Em muốn đi đâu?

- Kin, Emily, Hani, đi shopping không?

- Shopping á?! - Đến đây mặt 4 anh chàng tái mét lại.

- Ừm. Đi thôi.

- Ôi cuộc đời tôi, tại sao lại thảm thế này? - Eric khóc không ra nước mắt.

- Xong rồi đến khu vui chơi cho trẻ em nhé. Lâu rồi không đến. - Nó đề nghị.

- Nhà trẻ á?! - Hắn nhớ lại hình phạt lần trước.

- Bây giờ tôi sang Châu Phi còn sướng hơn T.T - Kai than vãn

- Đừng nhiều lời nữa. Đưa bọn em đi shopping đi. - Kin khoác tay Kai kéo đi.

Trung tâm AA....

- Đó có phải thiếu gia AA không? - Người 1

- Đúng rồi đó. - Người 2

- Còn thiếu gia của Hugo và Novo nữa. - Người 3

- Vậy người bên cạnh là ai? - Người 4

- Tôi không biết tên nhưng nghe nói là hacker nổi tiếng. 4 người đẹp trai thế kia mà lại phải đi làm osin, thật tội nghiệp. - Người 5.

- Này Eric, tôi thấy mấy người kia cứ nhìn chúng ta rồi chỉ trỏ là thế nào? - Kai hỏi.

- Cậu đúng là. Hai tay mỗi tay cầm 5 túi đồ, trên đầu còn đeo thêm 2 túi nữa thì mọi người không bàn tán mới lạ.

- Ờ nhỉ.

- Các anh cầm lấy đi. - Hắn cướp lấy túi đồ của mọi người rồi ném cho vệ sĩ cầm.

- Bọn tôi.... - Mấy người vệ sĩ á khẩu.

- Cảm ơn nhiều nha. - Kai vỗ vai người vệ sĩ rồi chạy đi luôn.

- Hani, em chạy từ từ thôi. Ngã bây giờ. - Hắn chạy theo gọi nó.

- Anh nói gì cơ? - Nó quay đầu lại.

Rầm......

Một người con gái đụng trúng nó, làm nó ngã ra sàn.

- Ai ui, cái lưng của tôi.

- Anh bảo em chạy từ từ thôi mà. - Hắn chạy đến đỡ nón dậy, mặc kệ người con gái kia đang nhìn hắn không dứt.

- Aaa..đau - Nó vừa đứng dậy bỗng có con đau ập tới chân

- Chân em sưng lên rồi kìa. Tí nữa về mẹ mắng anh cho mà xem.

- Zac..... - Người con gái kia lên tiếng

Hắn quay ra thì bỗng nhìn thấy gương mặt quen thuộc. Gương mặt này đã từng vô cùng thân thiết với hắn

- Đi, leo lên lưng anh. Anh cõng em. - Hắn quay đi nói với nó.

- Zac, em đang định tìm anh... - Bảo My ấp úng

- Giờ cô nhìn thấy tôi rồi. Đừng xuất hiện ở đây nữa.

Rồi hắn cõng nó đi luôn, để mặc Bảo My đang ngồi giữa sàn trước bao nhiêu ánh mắt.

- Đó là Bảo My sao? - Nó buột miệng hỏi.

- Sao em biết?

- Mẹ kể cho em nghe...

- Em đừng lo. Anh không dính dáng gì đến cô ta nữa.

Nghe hắn nói vậy nó mới yên tâm. Nó chỉ sợ một ngày nào đó hắn không kìm được lòng mà chạy tới bên Bảo My. Xong hắn không cõng nó tới chỗ bọn kia và đến hẳn khu vui chơi cho trẻ em.

- Chị Hani đến kìa! Còn đến với anh đẹp trai nữa! - Bọn trẻ reo lên.

- Chị Hani làm sao mà anh phải cõng chị ý thế? - Một đứa trẻ váy hồng ngây thơ tiến đến hỏi.

- Chị em bị đau chân. Hôm nay chúng ta chơi trò bác sĩ chữa chân cho chị Hani nhé.

- Ok! - Bọn trẻ đồng thanh.

Rồi hắn đặt nó ngồi xuống ghế hình công chúa. Bọn trẻ giả vờ làm xe cứu thương kêu " mí mo mí mò" chạy vòng quanh rồi dừng lại. Xong có 2 đứa trẻ làm y tá đến nâng chân nó lên giả vờ xem xét

- Hmm..Bệnh nhân bị đau chân. Lấy cho tôi băng gạc nha đây.

- Để bác sĩ giúp nào. - Hắn hùa theo.

Xong hắn lấy băng quấn quanh chân nó một cách thật nhẹ nhàng.

- Bệnh nhân đã được cứu chữa. Tiền viện phí là một túi kẹo. - Một thằng bé giả vờ ghi chép ra tay nói.

- Tiền viện phí đây ạ. - Hắn lôi trong túi ra một túi kẹo ra đưa cho thằng bé.

- Tốt lắm.

- Aaa!! Anh Zac! - Minh Khải chạy đến.

- Ồ Minh Khải đây mà.

- Anh có nhớ em không?

- Đương nhiên rồi. - Hắn véo má cậu bé.

- Không phải đương nhiên mà là chắc chắn. Khuôn mặt đẹp trai của em không dễ quên tới vậy đâu. Nhìn một cái là khắc sâu trong lòng ngay. - Cậu bé vuốt cằm tự hào nói.

- Vậy em cũng nhớ anh. Có nghĩa anh cũng đẹp trai phải không?

- Anh cũng đẹp trai. Nhưng không bằng em..haha..

- Anh đẹp trai hơn so với cậu bé 5 tuổi nhá.

- Chị Hani, em hay anh ý đẹp trai hơn? - Minh Khải quay ra nhờ nó phân xử.

- Cả 2 đều đẹp. - Nó cười hiền

- Ây chị phân xử chán ghê. Chị không biết chứ em ở nhà trẻ bao nhiêu bạn gái tặng kẹo cho em đấy. Anh ý thì chả thèm được tặng kẹo.

- Thằng nhóc này, con gái cũng theo anh hơi bị nhiều đấy nhé.

- Bảo bối, con đang làm gì vậy? - Trịnh Nhật Nam đi tới bế Minh Khải lên.

- Baba, baba thấy con hay là anh Zac đẹp trai hơn?

- Hai người...Hmm...Ba đẹp trai nhất.

- Trịnh lão gia, xin chào. - Hắn cúi người.

- Cậu là thiếu gia AA sao? Không cần chào đâu, cũng gọi tôi là chú thôi.

- Vâng, thưa chú.

- Baba, con hỏi anh Zac và con ai đẹp trai hơn, sao baba lại nói baba đẹp trai nhất.

- Điều đó không phải vậy sao? Baba đẹp trai nhất mới tán đổ mẹ con chứ.

- Mẹ con không tính.

- Sao lại không tính? Baba về mách mẹ con.

- Ây baba à, không nên mách lẻo. Chúng ta là đàn ông với nhau thì nên thương lượng. Baba không mách mẹ con sẽ không ngủ với mẹ 2 ngày, thế nào? - Minh Khải khoanh tay nói.

- 3 ngày.

- 2 ngày, cộng thêm một buổi trưa.

- Đồng ý.

- Tốt.

Xong Minh Khải xoè bàn tay bé nhỏ của cậu ra bắt tay Trịnh Nhật Nam, coi như thương lượng thành công. Hắn thì buồn cười không thôi trước Minh Khải, bé như vậy đã biết thương lượng, không chừng về sau là thiên tài.

- Tí thì quên, cô gái xinh đẹp này là ai? - Trịnh Nhật Nam nhìn về phía nó đang ngồi.

- Bạn gái anh Zac đó baba. Baba biết không? Anh Zac hứa với con khi nào anh ấ cầu hôn chị Hani sẽ mời con đi ăn cưới đó.

- Ồ, vậy là con dâu của Trương Gia sao?

- Chào chú, cháu là Hàn Thục Nhi, mọi người hay gọi cháu là Hani.

- Chào cháu, ta là Trịnh Nhật Nam.