Người Tôi Thích... Chính Là Em

Chương 37: Chuyến đi chơi (3)




- Bây giờ các lớp đã chuẩn bị nguyên liệu xong, chúng ta bắt đầu vào phần nấu ăn. Những đại điện của lớp mời bước lên phía trước, những người còn lại hãy ngồi vào vị trí. - Thầy hiệu trưởng nói. Nó, Stacy, Emily và Kin đến phía bếp, bắt đầu nhóm lửa và nấu thức ăn. Từ xa xa, có 4 bóng người đang quan sát từng hành động của chúng nó.

- Daisy à, làm sao bây giờ? - Sally quay ra hỏi.

- Cậu thấy chai rượu trên bàn kia không? - Daisy chỉ tay vào chai rượu gần phía chảo.

- Thấy - Sun nói.

- Bây giờ, một người chúng ta chỉ cần đi ra, giả vờ ngã rồi đổ chai rượu vào chảo. Lúc đó lửa to sẽ nổi lên, cùng lắm thì huỷ hoại khuôn mặt của con nhỏ đó. Lúc đó sẽ không ai thèm để ý tới nó nữa. - Daisy khoanh tay cười nhạt.

- Được lắm. Kế hoạch hoàn hảo. Chờ lúc con nhỏ đó nấu đã. -Lin cười đắc ý.

- Liệu có hơi quá không? - Sally lo lắng.

- Này, cậu đừng tưởng Kai chưa có người yêu mà cậu không thèm đếm xỉa đến bọn kia nhé. Tôi nghi ngờ Kin sẽ tiếp cận Kai một cách nhanh chóng đó. Liệu hồn mà chuẩn bị đi. - Lin đe doạ.

Sally nghe vậy cũng không dám nói gì thêm. Mặc dù cô vẫn luôn thầm yêu quý Kai nhưng cũng lo lắng cho 3 người kia vì họ sẽ gặp nhiều nguy hiểm.

- Stacy rửa rau đi

- Emily thái thịt đi

- Kin đun nước.

Nó bắt đầu phân công một cách nhanh chóng. Nhìn động tác thuần thục của nó mà bọn con trai phía dưới không khỏi ngạc nhiên. Người đâu mà vừa đẹp vừa nấu ăn giỏi chứ, thật là tài giỏi mà. Khi Emily thái thịt xong cũng là lúc nó bắt đầu xào thịt.

- Được rồi, cơ hội đây - Daisy cười thầm.

Daisy đi đến gần bàn nấu ăn của tụi nó, y như rằng cô vô tình đập vào bàn, không tự chủ được mà ngã về phía trước. Đúng lúc ngã, tay Daisy huých vào chai rượu, làm rượu từ bên trong đổ vào chảo và..

Xèo..xèo..xèo...xèo

Sau đó là một ngọn lửa to lớn nổi lên. Nó không kịp phản ứng, chỉ biết lấy tay ôm mặt ngã về phía sau

- Aaaa...

Hắn thấy vậy mới chạy thật nhanh đến bên nó.

- Hani à em có sao không? Bỏ tay ra anh xem nào. - Hắn cầm tay nó.

Nó từ từ bỏ tay ra khỏi mặt, thật may là mặt nó không sao, chỉ hơi sợ một chút.

- May quá không sao. - Hắn hết hồn

- Từ từ đã, tay em bị bỏng rồi - Hắn cầm tay nó lên.

Quả nhiên do lúc nãy lấy tay để bảo vệ mặt nên đã bị lửa làm cho bị bỏng.

- Đưa em ấy đi ngâm nước nhanh - Cô giáo chạy đến.

- Hani à, bạn sao không? Mình thật sự xin lỗi. - Daisy chạy đến giả vờ quan tâm.

- Cút! - Hắn lạnh lùng nói.

Trong thâm tâm hắn thực sự biết rằng Daisy cố tình làm vậy nhưng khong muốn nói ra để nó phiền lòng. Hắn dìu nó vào lều để xử lí vết bỏng.

- Để anh xoa thuốc cho.

Hắn cần tay nó nhẹ nhàng xoa thuốc lên, không dám làm mạnh vì sợ nó đau.

- Vậy còn phần nấu ăn thì sao?

- Không cần thi nữa.

- Nhưng mà em muốn tiếp tục. Bỏ cuộc giữa chùng là không hay.

- Thật sự muốn? - Hắn nhíu mày.

- Phải.

- Vậy thì ngồi đây nghỉ một lát, tí nữa ra tiếp tục.

- Ok. Anh là nhất - Nó cười.

- Em biết em bị người ta hại mà còn muốn tiếp tục.

- Ai bảo anh nổi tiếng quá làm chi? Nhiều người theo đuổi anh quá nên em bị hại là phải.

- Bây giờ em đổ tội cho anh sao?

- Không phải anh thì là ai?

- Để em không bị hại nữa thì anh cho em về nhà. Ở đây nguy hiểm lắm, anh không yên tâm.

- Ơ thôi mà, lỗi do em, do em không cẩn thận. Anh đừng gửi em về nhà nha - Nó lay lay tay hắn

- Hừ, em chỉ biết nịnh.

- Giống anh thôi.

- Xong rồi, đi ra ngoài nấu tiếp đi.

- Hì hì, anh là nhất - Nó tặng hắn một cái ôm rồi chạy ra ngoài