Người Tôi Thích... Chính Là Em

Chương 34: Kẻ phản bội (2)




Chẳng mấy chốc, hắn đã bị trói lại dưới tay của bang KILL. - Như tao đã nói, đừng có đánh giá thấp tao.

- Có lẽ ông nói đúng. Nhưng cũng có lẽ ông đã nói sai.

Xoẹt...xoẹt...xoẹt....

Từng tên cận vệ đều bị hạ gục bởi một bóng đen. Quay ra nhìn, bang chủ KILL mới kinh ngạc khi nhìn thấy anh em của mình 1 giây trước còn đứng đây nay đã ngã xuống, chết không nhắm mắt.

- Thằng khốn! Mày gài bẫy tao! - Bang chủ KILL quay ra đám vào mồm hắn.

- Tôi không bài bẫy ông, chỉ tại ông ngu quá thôi!

- Mày..!

- Ây ây, lão già à, bình tĩnh mà nói chuyện. Tôi nghe nói người già rất dễ bị bệnh tim nha. - Kevin từ đâu bước ra nói.

- Lũ chúng mày...câm mồm..!!

- Hét thế kiệt sức đấy, bây giờ ông lẽ ra phải ở nhà mà nghỉ ngơi chứ, đến đây làm gì? Nhớ nhà tù của chúng tôi quá sao? - Kevin cười.

- Chúng mày đừng tưởng chúng mày đã thắng!

- Chúng tôi đâu có tưởng thế. - Hắn cười lạnh.

Bỗng nhiên từ đâu có chiếc trực thăng khổng lồ bay ra với cái nam chân to đùng gắn ở chân máy bay. Đúng như dự đoán, 2 chiếc container bị kéo đi còn lão già bang chủ KILL đã nhảy lên chiếc trực thăng từ bao giờ.

- Lão ta dám.. - Kevin định chạy đuổi theo.

- Không cần đuổi - Hắn xoa xoa cổ tay

- Nhưng đó là kho 251!!

- Giả thôi. Trong đó toàn là bom của Kin đưa cho tôi đấy. Ngay khi bọn chúng mở cửa container bom sẽ tự động phát nổ.

- Thật sao?!

- Cậu nghĩ tôi nói đùa? - Hắn nhíu mày.

- Được rồi tôi tin cậu. Nhưng sao cậu không nói cho tôi biết?

- Chẳng phải bây giờ cậu đã biết sao? Đi thôi, chúng ta đi thẩm vấn.

- Cậu bắt được kẻ phản bội rồi ư?

- Ừ.

- Vậy sao cậu còn làm chuyện này?

- Tôi chỉ muốn thử tài năng diễn xuất của mình thôi.

- Ồ.

Trong ngục tối, có một người đàn ông máu me be bét, trên người chi chít những vết thương đang nằm co ro ở một chỗ. Thấy bọn hắn vào, người đàn ông đó mới ngước lên.

- Xin..xin bang chủ tha mạng..

- Nói, sao ngươi phản bội? - Kevin lên tiếng.

- Xin..tha mạng..

- Không nói sao? Người đâu! Xát muối vào vết thương

Hai người áo đen từ ngoài vào, trên tay cầm một túi muối to. Người đàn ông hét lên khi nhận được những trận đau đớn đến khủng khiếp khi bị xát muối.

- Aaaa.....!!!

- Bây giờ..có nói không?

- Là....là tôi bị..ép. - Người đàn ông trong cơn đau đớn cố gắng thốt ra từng chữ.

- Ai ép?

- Tôi không biết. Họ không lộ mặt. Tôi chỉ biết nếu tôi không làm theo họ sẽ giết gia đình tôi.!

- Được rồi, tống hắn ta vào cho sói ăn. - Hắn lạnh lùng nói rồi đứng dậy ra ngoài.

- Này Zac, cậu nghĩ ai là người chống lưng cho bang KILL? - Kevin chạy theo hỏi.

- Tôi cũng chưa biết.

- Haizz..mấy lão già này toàn người mưu mô xảo quyệt..Sao họ không như ông tôi nhỉ? Ông tôi ngày nào cũng chỉ biết loanh quanh trong nhà thôi - Kevin xoa đầu.

- Cậu nghĩ ai cũng giống ông cậu chắc?

- Nếu được thế có phải tốt hơn nhiều không?

- Đi thôi, còn phải về nhà nữa.

Reng..reng..reng..

- Alo - Hắn bình thản nói vào điện thoại.

- Zac! Cậu đền cho tôi đi! Chỉ vì cậu mà bà xã tôi bị Kin cướp mất rồi! - Kai hét.

- Bà xã nào?

- Còn bà xã nào nữa! Chiếc xe phiên bản giới hạn của tôi! Trên thế giới chỉ có hai chiếc thôi đó!

- Ồ, tôi nhớ cậu có cả một kho xe mà?

- Cả kho thì cả kho. Đó là chiếc xe quý giá nhất của tôi! Tôi không biết đâu! Cậu đền cho tôi đi!

- Mất xe này thì mua xe khác, có vấn đề gì đâu?

Nói rồi không để kịp cho Kai phản ứng, bắn cúp luôn điện thoại.

* Có mỗi cái xe mà cũng.. *

Hắn lắc lắc đầu rồi đi tiếp. Bây giờ trong đầu hắn chỉ có nghĩ đến việc về gặp Hani thôi. (chung thuỷ gớm._.)