"Hà Tĩnh, cậu nói xem tôi có phải là một người ngu ngốc không? Chỉ vì yêu một người con gái mà tôi đã phải tốn phí một khoảng thời gian trong suốt nhiều năm như vậy, không chút oán hận cũng không hề hối hận. Nhưng kết quả thì sao, anh trai của tôi chỉ tùy tiện vẫy tay một cái, cô ấy lập tức ngang nhiên xông tới luôn." Ghé người vào trên ban công ở nhà của Hà Tĩnh, trong tay Cao Chi Ngang đang cầm một bình rượu, anh ngửa đầu rót vào mãnh liệt. Rượu đổ ra ngoài hắt tung tóe ở trên mặt của anh, nhìn anh lúc này giống như đang khóc không ra nước mắt.
"Cái này không phải là ngu ngốc, mà phải gọi là si tình." Trong tay Hà Tĩnh cũng cầm một bình rượu, anh cùng Cao Chi Ngang uống rượu để giải sầu với nhau.
"Haiz! Trên thế giới này có loại thuốc nào khi uống vào, thì có thể làm cho người ta không còn yêu người nữa hay không nhỉ? Trong ngực Cao Chi Ngang thấy rất đau, hình ảnh anh cả và Mộc Tâm Vân đang hôn môi cứ như một đoạn phim cứ chiếu đi chiếu lại không ngừng trong đầu anh, sắp sửa bức anh đến phát điên lên rồi.
"Đợi thêm mười năm nữa đi rồi xem thế nào, nói không chừng đến lúc đó sẽ có người nghiên cứu phát hiện ra loại thuốc đó cũng nên. Chẳng qua nếu như cậu đau khổ đến mức thật sự không thể sống nổi nữa, tôi đây có một biện pháp có thể giúp cậu được đó."
"Biện pháp gì vậy?"
"Nơi này là lầu 7, chỉ cần cậu nhảy xuống dưới, nếu như may mắn cậu sẽ tìm được đường sống trong chỗ chết thì có thể nói..., tình yêu của cậu đối với cô ấy có thể sẽ dần dần quên lãng đi thôi."dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com Hà Tĩnh cười cười nói vẻ hài hước.
Lại tiếp tục tưới cho chính mình một ngụm rượu, mắt Cao Chi Ngang nhìn xuống độ cao ở bên dưới: "Đúng vậy, bởi vì khi đó nếu như không phải tứ chicủa tôi bị tê liệt, thì cũng sẽ biến thành một người chỉ sống đời sống thực vật. Trong đầu cũng sẽ không còn bị vướng bận bất cứ một điều gì nữa. Từ nay về sau anh cũng sẽ không còn phải bận rộn với công việc, làm mệt như chó mà vẫn không hết việc, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn cũng không cần còn phải nhìn thấy cô đi theo anh cả nói chuyện yêu đương thân thiết với nhau nữa."
"Này, cậu sẽ không thật sự nghĩ muốn nhảy xuống dưới đấy chứ?" Hà Tĩnh quan sát vẻ mặt của bạn tốt, trên gương mặt biểu lộ rõ sự nản chí tang thương, có chút bận tâm với anh. Tuy Hà Tĩnh hiểu được cá tính của bạn mình sẽ không có khả năng làm như vậy, nhưng lúc này, khi nhìn thấy trên gương mặt của Cao Chi Ngang có chút đau đớn hiếm thấy vẫn làm anh có chút bị hù dọa.
"Cậu khẩn trương cái gì chứ, cậu cũng còn chưa có nhảy lầu mà, tôi cũng vậy, tôi cũng không tìm ra được lý do nhảy lầu." Vì loại chuyện thế này mà phải nhảy lầu, vậy thì quả thực con người đó đã quá yếu ớt rồi. Huống chi đường tình duyên của Hà Tĩnh không thể trôi chảy giống như anh được, bởi vì anh lựa chọn người thuộc những người ít khi gặp được ở trên đường, gặp phải vấn đề trở lực và khó khăn lại càng lớn hơn, nhiều hơn.
Hà Tĩnh đã uống xong chai rượu ở trong tay, lại lấy thêm một lọ rượu khác, tiếp tục tưới một ngụm lớn cực kỳ hung dữ vào trong miệng mình, sau đó nói tiếp: "Nói cũng đúng, tôi cũng còn sống được tốt thế này, cậu mà nghĩ muốn chết thì có cái gì tốt chứ. Anh ta kết hôn, ngày hôm qua đã mang theo bà xã đi hưởng tuần trăng mật rồi. Ngày mà anh ấy tổ chức lễ kết hôn, tôi có đến tham gia hôn lễ của anh ấy, tôi hỏi liệu sau này anh ấy có hối hận không? Chỉ cần anh ấy nói có một chút hối hận, tôi sẽ lập tức mang anh ấy đi luôn, kết quả anh ấy nói..."
"Không hối hận hả?" Cao Chi Ngang suy đoán.
Giọng nói của Hà Tĩnh vang lên nghe khàn khàn, xa xôi: "Không, anh ấy nói dù cho hối hận, buổi hôn lễ này cũng phải tiếp tục tiến hành, bởi vì anh ấy không thể lại làm cho mẹ của anh ấy phải chịu sự kích thích nữa, cũng không thể khiến cho cô gái kia không thể chịu đựng nổi. Anh ấy nói, anh ấy không đáng để tôi yêu, bởi vì anh ấy nhát gan, không đủ dũng cảm, không cách nào thản nhiên để đối mặt với ánh mắt khác thường của người khác. Anh ấy muốn tôi phải yêu một người nào đó thật sự đáng giá để tôi yêu."
Nghe đến đó, Cao Chi Ngang chợt trầm mặc, cũng không nhìn về phía Hà Tĩnh lúc này đang chảy nước mắt. Anh chỉ lẳng lặng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm u ám. Mỗi người đều có sự chua xót riêng của mình, cũng không có người nào có thể chịu đựng hộ người nào, chỉ có thể dựa vào tự bản thân mình nghĩ cho thông suốt.
Mãi một lúc lâu sau, Cao Chi Ngang cầm bình rượu trong tay, nhẹ gõ vào Hà Tĩnh: "Chúc chúng ta có thể nhanh chóng buông tay với đoạn tình cảm này, sẽ tìm được một người phù hợp với chúng ta để có thể yêu được nhau."
Hai con người đó đã uống rượu với nhau suốt cả đêm, cuối cùng say đến nỗi liền ngồi phịch ở trên ban công, cơn gió mát đêm hè nhẹ nhàng thổi qua nhẹ hôn phớt qua hai má của bọn họ.
Mộc Tâm Vân tìm Cao Chi Ngang suốt một đêm, nhưng điện thoại di động của anh vẫn một mực tắt máy, cô không cách nào liên lạc được với anh.
Ngày hôm sau cô vọt tới công ty chế tác để tìm người, Tiểu Diệp nói cho cô biết, bọn họ cũng không thể liên lạc được với anh.
Mãi cho đến buổi sáng hôm sau, khi xem tin tức trên trang đầu tiên của các tờ tạp chí, tuần san, cô mới biết được một ngày một đêm qua, Cao Chi Ngang đã mất tích ở nơi nào...
Tài tử sáng tác âm nhạc Hà Tĩnh và đạo diễn nổi danh Cao Chi Ngang, người chuyên chế tác chương trình truyền hình xảy ra chuyện đồng tính luyến ái!
Cao Chi Ngang ở cùng với Hà Tĩnh suốt một ngày một đêm. Mãi cho đến ngày hôm sau, vào buổi tối hai người mới cùng nhau đi ra khỏi nhà của Hà Tĩnh, đến nhà hàng gần đó để ăn cơm.
Từ những hành động thân mật giữa hai người với nhau ở bên trong nhà hàng, có thể nhận ra được giữa bọn họ có tình cảm mập mờ. Hà Tĩnh cẩn thận gắp rau cho Cao Chi Ngang, ngược lại Cao Chi Ngang săn sóc rót cho Hà Tĩnh đồ uống. Sau khi ăn xong bữa tối xong, Cao Chi Ngang ngồi lên trên xe của Hà Tĩnh, hai người cùng nhau rời đi... Người phóng viên đã từng gọi điện thoại cho Hà Tĩnh xác nhận, anh ta đã được chính miệng Hà Tĩnh thừa nhận, anh yêu một người nổi danh trong nghề chế tác. Về thân phận của đối phương, thông qua những tấm ảnh đã chụp được, có thể nhìn thấy rất rõ ràng, đó chính là Cao Chi Ngang, một người nổi danh chuyên chế tác các chương trình trên ti vi...
Xem xong hết cái tin tức này thì cả người Mộc Tâm Vân liền bị dọa sợ đến ngây người.
"Chẳng trách được, mình đã tìm khắp nơi mà vẫn không thể nào tìm được anh ấy. Hóa ra anh đã cùng với Hà Tĩnh ở chung một chỗ. Vậy mà anh Chi Bình còn nói với mình rằng Chi Ngang yêu thích mình kia chứ... hoàn toàn cũng không phải như anh Chi Bình đã nói chuyện với mình, người mà Chi ngang yêu thích chính là Hà Tĩnh kia." Nhìn tấm ảnh chụp thể hiện rõ những hành động thân mật giữa hai người, được đăng trên báo chí, cô cảm thấy trong mũi của mình quá chua xót, trong ngực căng lên đắng chát khó có thể hô hấp nổi.
Giờ khắc này cô đã hoàn toàn xác định tâm ý của mình, cô đã thật sự yêu Cao Chi Ngang rồi.
Chỉ có điều là, anh lại là một người Gay!
"Cao Chi Ngang, cái đồ lừa đảo này, ngày đó rõ ràng anh đã nói với em anh không phải là Gay kia mà!" Cô tức giận, quá tức giận rồi! Làm sao anh có thể lừa gạt cô như vậy chứ, hại cô bất tri bất giác đã yêu anh từ lúc nào.
Vì cái gì mỗi một lần cô yêu lại đều yêu sai người như vậy chứ? Cô không thương anh Chi Bình nữa thì cũng thôi, chỉ là kết quả lần này còn thảm hại hơn nữa, chính là, cô đã yêu một tên Gay.