Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 525: Hơi thở




"Rất đẹp" nhiếp ảnh gia nhìn về phía mấy người bọn họ, mỉm cười nói.

Bruce cùng mấy người vừa nghe, hai mắt mắt sáng ngời, thậm chí còn nghĩ, muốn lập tức nói chuyện với giám đốc của tổng công ty xin một đầu bếp và nhân viên phục vụ.

"NO..." Đường Khả Hinh lại nhẹ nhàng không đồng ý với đề nghị này.

"why?" Bruce nhìn về phía cô kỳ quái hỏi.

Đường Khả Hinh lặng im xoay người, ngẩng đầu nhìn về phía gian phòng ăn chính, lãng mạn mà hoàn mỹ ở trước mặt của mình, đôi mắt cô hiện lên vẻ quyết tâm cùng kiên định, nói: "Chúng ta tự mình chọn đầu bếp!"

"what!" Bruce kinh ngạc nói: "Tự chúng ta chọn đầu bếp? cô thực sự điên rồi! Chúng ta không thể bỏ qua cơ hội tốt này, đầu bếp giỏi, là linh hồn của cả phòng ăn, bây giờ cô còn đang tiến

hành thi đấu rượu đỏ , tại sao có thể quyết định mạo hiểm như vậy?"

Đường Khả Hinh nghe những lời này, lại mỉm cười, cô trải qua ở đây đã nửa tháng , bản thân cũng đã trở nên điềm tĩnh, thậm chí ngay cả suy nghĩ, càng cẩn thận cùng chu toàn, nếu như hôi đồng quản trị Hoàn Á chọn cho mình đầu bếp, họ vì mệnh lệnh mà đến, thì sau khi cuộc tranh tài rượu đỏ kết thúc, tất nhiên sẽ trở về, nếu quả thật là như vậy, thì phòng ăn chỉ duy trì có mấy tháng ngắn ngủi, mà đây không phải là điều Đường Khả Hinh muốn ...

Nghĩ tới đây, cô càng không có giải thích, chỉ là hai tròng mắt lóe ra kiên định, nhìn về phía trước, cố chấp nói: "Chính chúng ta sẽ chọn đầu bếp! !"

Bruce cùng NIKY đứng ở một bên, nghe được câu này, tất cả đều tỏ ra khó hiểu nhìn về phía cô.

Đường Khả Hinh thì lại có vẻ mặt hài lòng hoạt bát tươi cười, nhìn về phía những con người đáng yêu tràn đầy năng lượng nói: "Cứ quyết định như vậy đi! ! Tự chúng ta sẽ chọn đầu bếp! ! Chọn một đầu bếp thật đẹp trai! !"

Nói là làm! !

Đường Khả Hinh cùng mấy người bọn họ để cho nhiếp ảnh gia chụp vài tấm hình, lại trải qua nghệ thuật chỉnh sửa hình ảnh, làm ra được một tờ poster thông báo tuyển dụng “007” nhỏ đưa tới,sau buổi trưa đầy nắng, phân công mỗi người đi mỗi vùng phát poster tuyên truyền, đây cũng là một trong những kế hoạch của Đường Khả Hinh, mượn việc phát poster tuyên truyền, có thể quảng cáo phòng ăn.

Trong thời gian này, Đường Khả Hinh vẫn có chút lo lắng, có thể hay không tuyển chọn được người, thế nhưng cô phát hiện, nỗi lo này thật là dư thừa, bởi vì người trên toàn thế giới , bao gồm Anh quốc, đều theo đuổi hình thức sinh sống được hoan nghênh nhất, đó là làm thuê! Sau khi nhiều người nhận được poster tuyên truyền, đều sôi nổi muốn thử, bởi vì hướng tới quy luật sinh tồn.

Huống chi, Đường Khả Hinh ở đây phát hiện , thật sự là giúp trí thông minh của mình phát huy tối đa, cô bởi vì biết được Hoàn Cầu ở Anh quốc là tập đoàn đã có danh tiếng, hình tượng rất tốt, cô lại đưa ra thể lệ đơn giản lại càng tăng thêm lợi thế, bằng cách tuyên truyền , quả nhiên có hiệu quả cực tốt, một lần xét duyệt hai ba thí sinh, rất nhiều người ùn ùn kéo tới, tới mức chỉ kém mang cánh cửa nhà ăn đập phá mà thôi !

Bruce cùng Đường Khả Hinh, còn có NIKY yên tĩnh ngồi ở trong một gian trước bàn ăn, trong lòng đầy chờ mong nhìn thấy đầu bếp số một, dẫn trợ lý thân cận nhất của mình đi vào phòng bếp...

Mấy người rất khẩn trương nhìn về phía kia cửa phòng bếp .

Chỉ thấy một người đàn ông chừng hơn bốn mươi tuổi người Pháp là đầu bếp, im lặng đứng ở bên bếp lò trên cùng, đem trợ thủ chuẩn bị thịt bò, chụp lại ở trên thớt, hai tròng mắt tinh nhuệ mà chuyên chú dùng dao đem bày mấy cái gân bò cắt ra, sau đó đem ngâm với chanh.

Trợ lý đầu bếp rất nghiêm túc cầm lên giấy bạc, dùng kéo cắt thành hình hoa mai rất đẹp, để ở trên thớt, ở phía trên trang trí một tầng tương xo, đầu bếp lập tức đem thịt bò ngâm nước chanh vớt ra, đặt trên giấy bạc, bọc lại, đem đặt trên một vỉ sắt, nướng lửa hồng...

Trợ lý đầu bếp lập tức lấy ra ba quả trứng gà, đập vỡ, bỏ lòng đỏ trứng, chỉ để lại lòng trắng, nhanh chóng khuấy đều, đang muốn làm thành món ngọt, lại có chút băn khoăn nhìn MICK đang đứng ở cửa, hết sức tò mò nhìn qua, bọn họ tức thời dừng động tác, nhìn về phía MICK mỉm cười.

NIKY nhanh chóng đi qua MICK kéo trở về vị trí, ngồi xuống.

.

Khoảng ba mươi phút sau, cuối cùng đầu bếp để trợ lý của mình, mang lên miếng thịt bò khoảng bảy phần chín, thơm ngào ngạt để trên mặt bàn.

Ba người đồng thời nhìn về phía trợ lý đầu bếp nhanh chóng mở ra giấy bạc gói miếng thịt bò , mở ra hình hoa đào, miếng thịt bò lộ ra màu vàng óng nhìn rất ngon và đẹp mắt , thậm chí lớp bên ngoài khẽ động, chất lỏng bên trong tràn ra, hết sức mê người.

Bruce cùng NIKY hài lòng cầm dao và dĩa tiến lên, cắt miếng thịt bò, phát hiện thịt bò bảy phần chín không có chút nào bị ảnh hưởng, bọn họ vui vẻ đem bò bít tết bỏ vào trong miệng chầm chậm nhai, phát hiện đây là một miếng thịt bò thượng hạng, lớp ngoài giòn tan, lớp trong mềm mại, ngon miệng, mềm nhẵn, lại không nhiều mỡ...

Bruce cùng Niky đã rất lâu rồikhông nếm qua miếng thịt bò nào ngon như thế, bọn họ sôi nổi vui vẻ kêu lên…

MIKE cũng ăn rất vui vẻ, thậm chí vừa ăn, vừa gật đầu hài lòng nhìn về phía Đường Khả Hinh

Đường Khả Hinh nhai một miếng bò bít tết, đôi mắt hơi thoáng qua mấy phần tươi cười, lại im lặng không lên tiếng.

Trợ lý đầu bếp đưa lên đồ ngọt.

Phần đồ ngọt này, chỉ là dùng cái chén nhỏ thủy tinh để đựng, nhìn qua là một chém bánh ngọt màu trắng đơn ,thậm chí không có bất kỳ trang trí gì, mấy người đồng thời cầm lên cái thìa, nhẹ múc một miếng đồ ngọt.

NIKY ánh mắt sáng ngời, giơ lên kia cái thìa, kinh ngạc phát hiện, phần đồ ngọt này, giống như miếng bít tết vừa rồi, tựa như nước đá bào lại không phải nước đá bào, lại giống như một áng mây, mang một chút ý nghĩ dịu dàng, tan trong miệng mình, lại thật sâu thấm nhuần vào trong môi mình, mềm mại thư thái như tơ lụa, tựa như những giọt sương sớm đầu tiên của mùa xuân…

"is-very-delicious!(thật sự rất ngon)!" Bruce mỉm cười kêu lên.

Đường Khả Hinh cầm lên cái thìa, cũng múc lên ăn, nhẹ nhàng thưởng thức, đôi mắt di chuyển, liền buông cái thìa, ngẩng đầu nhìn về phía vị kia đầu bếp ưu tú mỉm cười nói: "Cảm ơn..."

Hai người mỉm cười gật đầu, hiểu ý của cô, liền rời đi.

"Cô không hài lòng?" Bruce kinh ngạc nhìn về phía Đường Khả Hinh.

Đường Khả Hinh lắc lắc đầu.

"WHY?" Bruce hết sức kinh ngạc hỏi.

Đường Khả Hinh chỉ là ngẩng đầu nhìn về phía Bruce, đôi mắt chỉ là khẽ chớp lóe, nhưng không có lên tiếng, tiếp tục để cho đầu bếp phía sau tiến vào phỏng vấn...

Lần lượt từng người đầu bếp đi tới, bận rộn chế biến thức ăn đem tất cả mùi vị thức ăn ngon nhất, đưa lên bàn.

Bruce cùng NIKY tất cả đều thích, thế nhưng Đường Khả Hinh toàn bộ đều không thích, động một chút là NO! NO! NO! NO! ! Làm hai người bọn họ người thật sự muốn điên rồi, ngay cả MICK cũng có chút bất đắc dĩ, bởi vì bọn họ mấy ngày nay , ăn rất nhiều bò bít tết và đồ ngọt, tích tụ lại cũng có thể lên đến vài con bò rồi , cũng có thể mở một gian hàng bán đồ ngọt những

món ăn ngon này, lại từng đợt bùng nổ, cũng đã làm cho bọn họ thiếu chút nữa bị chứng chán ăn , mà số tiền Tổng công đưaxuống cho bọn họ tuyển dụng nhân viên, cũng đã sắp hết…

Thế nhưng, Đường Khả Hinh ở lần phỏng vấn đầu bếp ngày thứ năm, vẫn như cũ không hài lòng lắc lắc đầu, nói: "NO "

NIKY vừa nghe lời này, lập tức che miệng làm bộ đi tới phòng rửa tay, cô gần đây cùng một vị bếp đến phỏng vấn có chút thân mật, Bruce vẫn, hắn bây giờ nhìn đến NIKY đều phải ói ra, liền khẩn trương nghi ngờ nghĩ, có phải hay không mang thai?

Đường Khả Hinh buồn cười nhìn về phía Bruce kia nét mặt căng thẳng, đột nhiên cười, nói câu: "she-is-not-pregnant cô ấy không có mang thai)!"

Bruce bất đắc dĩ nhìn về phía Đường Khả Hinh, nhún nhún vai, nói câu: "OK! went-will-interview-end? (như vậy phỏng vấn, rốt cuộc cô muốn tiến hành tới khi nào? Tôi nghĩ cô ấy phun hết hoàn toàn, tôi cũng cần phải ói ra. Nếu như có thể, nhượng tôi tái sinh một đứa con trai đi! ) "

Đường Khả Hinh chỉ là cười ha ha, cầm lên cuối cùng một phần thông báo tuyển dụng hôm nay, còn chưa kịp coi mặt ảnh chụp, chỉ là mỉm cười kêu một tiếng: "BLUCE?"

Nàng sửng sốt, lại một Bruce?

Phòng ăn xuất hiện một bóng dáng ôn nhu.

Tay cô cầm sơ yếu lý lịch, ngẩng đầu, nhìn về phía trước có một chàng trai hơn hai mươi tuổi ôn nhu , cao chừng một mét tám, mái tóc xoăn màu vàng nhìn giống như quý tộc người Anh , khuôn mặt đẹp trai mà mê người, màu da rám nắng, đôi mắt ôn nhu , mũi cao thẳng, môi mỏng gợi cảm,trên người mặc áo len màu lam , cùng quần màu trắng, đứng ở bên cửa, nhìn về phía mọi người mỉm cười, đè xuống một điểm lãng mạn...

Lúc tinh thần đang lay động, người ta còn tưởng rằng anh là một hoàng tử ưu nhã.

NIKY vừa rồi vào toilet, đã nôn hết mọi thứ trong bụng ra, lại ngửi thấy mùi hương dễ chịu, không kìm lòng được ngẩng đầu nhìn trong phòng ăn một bóng ôn nhu, một người đàn ông đẹp trai làm cho người ta cảm xúc sôi trào, cô lập tức trợn tròn mắt.

Đường Khả Hinh yên tĩnh nhìn về phía anh ta một lúc lâu, cảm thấy hình như có gặp anh ta ở đâu đó?

BLUCE hai tay nhẹ đút túi quần, đứng ở cạnh cửa, hài lòng nhìn về phía trước mặt cô gái phương đông xinh đẹp, nhớ tới lúc gặp mặt tại nhà ga Ngã Tư Vua, hai tròng mắt anh lại dịu dàng, thoáng qua một chút ánh sáng màu xanh, môi ngượng ngùng nhấp nhẹ, giống như tình nhân mập mờ, toàn thân tỏa ra một loại hơi thở nồng đậm, như một giấc mơ hạnh phúc ngọt ngào, nhẹ nhàng bao vây Đường Khả Hinh….