Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1351: Đại kết cục(91)




Editor: Thùy Trang Nguyễn

Buổi tối.

Tòa thành Trang gia vẫn như cũ đèn đuốc sáng trưng, mơ hồ nhưng nghe thấy trong phòng yến hội truyền đến âm nhạc của sàn nhảy. Mà người hầu thì nhanh chóng thu dọn bàn dài bái tế nguyệt lão cùng những quà tặng. Lạp Lạp cùng Tiên Nhi càng hài lòng bê "Tiền duyên" "Hồng tuyến" "Nến thơm" "Kẹo" "Táo tàu" "Quế viên", cùng nhau vừa nói vừa cười xoay người hướng đại sảnh kiểu Âu của Trang gia đi đến, lại thấy Trang Tĩnh Vũ cùng Ân Nguyệt Dung bắt đầu tiễn khách. Mà mấy người Lâm Sở Nhai đã xong màn "Vàng ngọc cả sảnh đường", được người khiêng đi rồi. Hai mươi bảy "Tiểu Hạo Hạo" cũng không biết có phải hay không bị mùi rượu mạnh kia lung lay lắc lắc thiếu chút nữa ngủ mất, được mấy người hầu ở Trang gia chăm sóc.Bà Chu cũng vào lúc này, vừa cất bước đi xuống cầu thang vừa xoay người căn dặn Thi Ngữ một ít chuyện ngày mai phải thỉnh an trưởng bối. 

Thi Ngữ vô cùng cẩn thận nghe, sau đó chậm rãi gật đầu.

Lạp Lạp cùng Tiên Nhi thập phần tôn kính đối với bà Chu gật đầu, mới khẽ cười bê những đồ cúng nguyệt lão nhanh chóng đi lên tầng, lại thấy một hành lang dài kiểu Âu, trên tường treo những bức tranh nổi tiếng, chiết xạ ra ánh sáng huy hoàng như cung đình. Chỉ thấy bên trong phòng phòng cưới càng tỏa ra cường liệt vui mừng, hai người bọn họ nhanh chóng đi vào, cư nhiên nhìn thấy dì Lý dẫn hai người hầu, mỗi người đều cầm bao vàng bao đỏ, và một hộp gấm đỏ hồng tinh xảo, một phần một phần giao của hồi môn qua đây cho người hầu, nói: "Các vị vì tiểu phu nhân chúng tôi qua đây đã cực khổ rồi, đây là tâm ý nho nhỏ của lão gia và phu nhân vì các cô chuẩn bị, các ngươi không nên khách khí, đều nhận lấy đi."

Tiên Nhi cùng Lạp Lạp một bên bê đồ đi tới, một bên mắt sáng lấp lánh nhìn thấy dì Lý tự mình đem hồng bao cùng hộp gấm giao vào trong tay mình. Các cô nhao nhao hài lòng không thể chờ đợi được mở ra hồng bao cùng hộp gấm kia, thình lình nhìn thấy bên trong là một chiếc vòng tay phỉ thúy giá trị xa xỉ, bên cạnh còn để một cái kim phượng hoàng nho nhỏ, hai mắt phượng hoàng còn gắn một đôi hồng ngọc, các cô nhất thời mở to mắt, hài lòng hưng phấn nói không nên lời.

Tịnh Kỳ cùng Thi Ngữ, Dĩnh Hồng cũng nhao nhao mỉm cười tiếp nhận bao đỏ vàng cùng lễ vật, cảm ơn dì Lý.

Dì Lý nhìn xung quanh bố trí phòng cưới, toàn bộ chuẩn bị xong, bát canh sen bách hợp ngột ngào cũng bảo trì nhiệt độ, nghĩ đến Trang Hạo Nhiên ở dưới lầu tiễn khách, mà Đường Khả Hinh thì đang ở bên trong tắm rửa thay quần áo, bà liền mỉm cười xoay người nhìn về phía mấy người hầu bên trong phòng nói; "Các cô, trong khoảng thời gian này thực sự là vất vả cho mọi người rồi,thời gian còn lại để lại cho một đôi vợ chồng mới cưới đi, bọn họ cũng cần thời gian nghỉ ngơi thật tốt."

Mọi người nhao nhao cười gật đầu.

Đường Khả Hinh thì ngay vào lúc này, tắm rửa thay quần áo xong, mặc váy ngủ màu trắng in hình những cánh hoa anh đào, bên hông thắt đai, bên ngoài khoác áo ngủ tơ tằm, mái tóc dài xõa qua vai, vẻ mặt phiếm hồng cất bước đi ra khỏi phòng tắm. Cô vẫn đứng bên cửa nhìn về phía Thi Ngữ cùng mấy người hầu nhao nhao xin cáo lui, mà Lạp Lạp cùng Tiên Nhi thì theo dặn dò của dì Lý, đem theo những hộp gấm đỏ hồng xin về từ trên chùa đặt trên chiếc bàn tròn kiểu Âu giữa phòng, lúc này mới thần bí xoay người đi ra ngoài. Lúc Tịnh Kỳ trầm mặc xoay người muốn đi ra khỏi phòng, cố ý cầm bao đỏ vàng kia giơ lên cho cô nhìn, lại phù một tiếng, và mọi người len lén cười đi ra ngoài...

Đường Khả Hinh nhất thời lại đỏ bừng mặt, bộc lộ vẻ mặt hờn dỗi, nhịn cười nhìn về phía Tịnh Kỳ.

Giai Kỳ cũng nhịn không được nữa cười, cùng dì Lý xoay người ly khai.

Đường Khả Hinh liền như vậy nhìn về phía Giai Kỳ trầm mặc ly khai, tiện thể đóng cửa lại, toàn bộ phòng cưới khuynh khắc thanh tĩnh lại, chỉ còn lại nến thơm dành cho "Lễ hợp cẩn", đốt lên. Khắp nơi để hoa bách hợp, tỏa ra hương thơm nồng đậm mà ngọt ngào, tô đậm thêm bầu không khí thêm trầm lắng mà lãng mạn. Cho tới bây giờ cô đều chưa từng nghĩ, cuối cùng có một ngày chính mình có thể cảm nhận được bầu không khí hạnh phúc như vậy, cứ việc nghĩ sàn nhảy dưới tầng thanh âm vẫn như cũ vang dội, lòng của cô lại không hiểu sao kích động, hơi mở hai tròng mắt mộng ảo, ngẩng đầu hoàn nhìn toàn bộ phòng cưới lớn kiểu Âu, cứ nghĩ đến việc người đàn ông kia lúc này chưa xuất hiện, lại có thể kiên định cảm thụ nhiệt liệt khí tức cùng thân ảnh mị lực của anh, cô cúi mặt bộc lộ nụ cười ngọt ngào, không hiểu nhìn đến chiếc giường đỏ hồng ấm áp như vậy, nhất là đôi gối đỏ hồng, quả cầu cung đình trái phải xoay xung quanh hoa bách hợp, tình ý càng kéo dài. 

Cô dường như nhớ ra chuyện gì đó, tức khắc nhẹ nhấc lên làn váy ngồi lên đệm giường, nhẹ nghiêng mặt nhìn xuống gối, thình lình nhìn thấy bốn bao đỏ vàng thật xinh đẹp đặt ở nơi đó. Cô khuynh khắc kích động mỉn cười lấy ra bốn hồng bao, như vậy ấm áp nắm trong tay, hai tròng mắt ôn nhu nhớ tới hôm nay lúc kính trà trưởng bối, Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ mỉm cười phát cho mình hồng bao, cô nghĩ tới thời khắc kia lại càng hài lòng hưng phấn, không khỏi ngọt ngào kéo dài lặp lại lời hôm nay kính trà nói: Cảm ơn cha... Cảm ơn mẹ... Cảm ơn cha... Cảm ơn mẹ...

Phốc!

Cô gái này lập tức cảm thấy thật vui vẻ hưng phấn cầm bốn hồng bao che lại khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng của mình, từng đợt đắc ý hài lòng run rẩy cười, tự nhủ nói: Cha, mẹ, các người yên tâm, con sau này... Nhất định sẽ làm con dâu tốt, hảo hảo mà phụng dưỡng các người, sinh cho các người rất nhiều rất nhiều cháu! 

Phốc! Người này nói xong, khuynh khắc cả người cao hứng phấn khởi ngã vào trên đệm giường, chính mình lăn qua lăn lại, làn váy nhấc lên lộ ra đôi chân nhỏ nhắn cùng mắt cá chân trắng nõn vô cùng xinh đẹp..

Cửa kẹt một tiếng mở ra!

Đường Khả Hinh kêu một tiếng, nhanh chóng đem bốn hồng bao giấu dưới một cái gối, mặt lại bộc lộ vẻ xấu hổ,ho khan một tiếng, lúc này mới chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông đang đứng ngoài kia.

Trang Hạo Nhiên vẫn như cũ mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây đen, tay cầm nắm khóa cửa, bộc lộ vẻ mặt cười như không cười nhìn vào trong, nhìn toàn bộ phòng cưới lãng mạn, tràn ngập không khí ngọt ngào ấm áp, mà những ngọn nến cho lễ "Hợp cẩn", dần dần chảy xuống, tựa hồ cảm giác được người kia đang ngồi trên giường, hai tròng mắt anh lóe ra tia thần bí...

Đường Khả Hinh ngồi trên giường, nhớ kỹ lời bà Chu nói con gái trong đêm tân hôn nhất định phải rụt rè, thế nhưng cô lẳng lặng ngồi trên giường, dường như thời gian qua đã lâu, người kia đẩy cửa ra đã lâu nhưng không thấy tiến vào, dường như cũng không có rời đi, hai mắt cô nhíu lại, mặt bộc lộ vẻ nghi hoặc, hơi nghiêng mặt ra bên ngoài nhìn.

Cửa phòng khách xác thực mở ra thế nhưng cũng không thấy có bóng dáng di động.

Cô liền có vẻ mấy phần kỳ quái, nhẹ tay lướt qua khuôn mặt mình, nhàn nhạt tự hỏi một chút, liền đi chân trần đạp lên thảm lông dê, nghi ngờ đi ra ngoài, bước chân đi tới trước cánh cửa kiểu Âu, xác thực mở ra một khe nhỏ nhưng không thấy người... Cô liền càng kỳ quái mở cửa đi ra khỏi phòng, nhìn vào hành lang dài kiểu Âu, chỉ lóe ra không khí tịch mịch nhưng vẫn là không thấy có người. Cô kỳ quái suy nghĩ một chút, mới mang theo vài phần thất vọng một lần nữa hướng vào bên trong phòng, vừa mới cất bước đi vào liền khuynh khắc nhìn thấy một thân ảnh nhàn nhạt trước mặt, trong nháy mắt cô hít vào một ngụm lãnh khí, sợ đến lui về phía sau một bước, thét chói tai lên tiếng "Mẹ ơi!!"

Trang Hạo Nhiên tươi cười,đôi chân dài đạp trên thảm, tay nhẹ nhàng cầm lên bốn hồng bao, dường như giả vờ lơ đãng nhàn nhạt nói: "Em đem hồng bao để dưới gói của anh, là đem tiền đưa cho anh sao?".

Đường Khả Hinh thở hổn hển mấy hơi, lúc này mới đột nhiên khôi phục ý thức, nhìn về phía ông xã đang trực tiếp ngồi trên đệm giường, tay cư nhiên cầm bốn hồng bao của mình, cô tức khắc khẩn trương bước nhanh đi qua, nói: "Mới không có! Mau đưa cho em!"

Ba vấn đề mới hỏi xong, cô cũng đã chạy như bay đến trên đệm giường mềm mại, muốn cướp lại mấy hồng bao kia!!

Trang Hạo Nhiên trong nháy mắt giơ lên hồng bao, lại nhanh chóng bá đạo ôm chặt bên hông bà xã, đem cô áp lên đệm giường mềm mại, cúi đầu nhìn thật sâu vào khuôn mặt vẫn còn phiếm hông sau khi tắm xong. 

Đường Khả Hinh cũng thật sâu nhìn về phía ông xã mình, trái tim đập thình thịch, thở gấp, dường như hiểu rõ sắp sửa nghênh đón thời khắc ngọt ngào.

Trang Hạo Nhiên tựa hồ có thể cảm nhận được sự khẩn trương của bà xã mình, anh nở nụ cười, tuy nghĩ phải thật săn sóc cả tâm tình của cô, nhưng không thể chờ đợi được cúi đầu, khẽ hôn lên đôi môi no đủ của cô...

Tiếng gõ cửa lúc này vang lên, thanh âm Thi Ngữ truyền đến: "Tổng giám đốc Trang, phu nhân nhỏ... Lễ hợp cẩn sắp tới. Bà Chu dặn tôi nhất định phải tới nhắc nhở hai người, không được bỏ lỡ giờ lành..."

Hai người trong nháy mắt dừng lại động tác, thật sâu ngóng nhìn đây đó, đều kích động cảm giác trên chiếc bàn kiểu Âu kia có một cây nến tròn đỏ rực, ánh lửa thiêu đốt rũ xuống chỉ thuộc về hai người.