Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1328: Đại kết cục (68)




"Đúng vậy..." Trang Hạo Nhiên đẹp trai mị lực tựa trên sô pha mềm mại, hai tròng mắt lóe ra tia nhìn hỗn độn, lại rất mau khôi phục tươi cười, nhìn về phía vẻ mặt không biểu cảm của vị hôn thê, hơi dương tay nói: "Anh nghĩ hành ngọt kia hẳn là ăn rất ngon, nhất là chấm tương từng miếng từng miếng đút tới ăn, cảm giác rất ngon... Phải không?"

Đường Khả Hinh nghe lời này, mặt rốt cuộc bộc lộ vài phần hiểu ý, chậm rãi nhìn người này.

Trang Hạo Nhiên lại mặt bộc lộ vẻ hiểu ra, dương cười nói; "Anh có thể hiểu được! Anh hoàn toàn không để ý! Anh ta xác thực thân thể là suy yếu một chút, không giống anh, tối hôm qua năm tiếng đồng hồ, một chút việc cũng không có, sáng nay dậy tinh thần còn phấn khởi!"

Đường Khả Hinh nhịn cười, giả vờ đứng đắn, nhìn về phía vị hôn phu nói: "Anh nói sai rồi, bọn em không phải đút tới ăn, mà bọn em là... Xé đến ăn!"

Trang Hạo Nhiên nheo mắt nhìn vị hôn thê, bộc lộ thân sắc như khó hiểu, nói: "Xé... Xé đến ăn?"

"Đúng vậy!" Đường Khả Hinh mặt bộc lộ vẻ thần bí, chậm rãi nghiêng người về trước, cầm lên một phần thịt bò khô ướp mật trên bàn trà, vươn tay thon ngọc, nhẹ xé một miếng thịt bò khô đưa đến trong miệng vị hôn phu, mới chậm rãi nói: "Như cha em đã nói, trước đem hành ngọt kia rửa sạch, phải thật nhẹ nhàng đem nó làm sạch, mới dùng đao cắt thành từng đoạn... Từng đoạn... Sau đó cầm lấy, đem nó xé thành từng sợi, chấm tương mới đưa đến trong miệng Tưởng Thiên Lỗi..."

Trang Hạo Nhiên há miệng ra ăn miếng thịt bò khô kia, vừa thong thả nhai, vừa bình tĩnh nghe vị hôn thê giải thích chuyện xảy ra tối hôm qua, anh lập tức bị sặc, bỗng nhiên ho khan một tiếng, nghẹn đến mức chịu không nổi, tức khắc vươn tay đập đập vào tim mình, vừa đập vừa ho sặc sụa!!

"Kỳ thực tối hôm qua thực sự rất tốt..." Đường Khả Hinh mặt lại mỉm cười ngọt ngào, ôn nhu hồi tưởng nói: "Bọn em hôm qua cùng nói tới những năm tháng đã từng chấn động nhân tâm, trò chuyện về hương vị quyét kia, trò chuyện về bài hát đó... Đến nay em còn nhớ giai điệu nhẹ nhàng kia, ngọt ngào mà hạnh phúc như vậy."

Một cây đao đâm thẳng vào trái tim!!

"Khụ khụ khụ..." Trang Hạo Nhiên đoán chừng là thực sự bị sặc, ho chịu không nổi, dẫn tới nhân viên công tác, Tiêu Đồng và Thi Ngữ cùng nhau quái dị ngẩng đầu, nhìn về phía anh.

"Anh sao thế? Chỗ nào không thoải mái?" Đường Khả Hinh cố ý mở to mắt, nhìn về phía người này, nhịn không được bật cười nói: "Hay là... Bị sặc?"

Trang Hạo Nhiên vừa ho vừa dương tay, để cho mọi người trong sảnh khách quý rời khỏi.

Nhân viên công tác trong sảnh khách quý, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên phất tay ý bảo rời đi, liền tức khắc dừng lại động tác trong tay, toàn bộ thật sâu khom lưng chào, liền trầm mặc mà lặng yên đi ra ngoài, Tiêu Đồng cùng Thi Ngữ cũng lẳng lặng đứng dậy rời đi, Đường Khả Hinh cũng nhịn cười nhìn về phía vị hôn phu đang kích động kia nói; "Xem ra anh quả thật có chút không thoải mái, anh đợi em, em đi gọi bác sĩ cho anh!"

Cô nói cho hết lời, liền tức khắc cắn chặt môi dưới, nhanh chóng đạp trên giày cao gót hơn mười cm, đứng lên muốn theo mọi người cùng nhau chạy trốn, ai ngờ mình vừa mới vòng qua sô pha, thân thể lại bị người nào đó bay lên ôm lấy, cô a một tiếng kêu sợ hãi, cả người đã bị ngã trở lại sô pha mềm mại, khiến cô một trận xoay xoay người, vui vẻ bật cười...

Trang Hạo Nhiên cũng đã trong nháy mắt bá đạo cưỡng chế trên người Đường Khả Hinh, thở phì phò, cúi xuống phía dưới nhìn về phía vị hôn thê đang cười đùa, anh nhịn không được, bắt lấy cằm cô, kêu lên: "Em muốn anh tức chết có phải hay không? Tối hôm qua kêu em đi thăm Thiên Lỗi, tâm can tỳ phổi của anh cũng đau như muốn xe ra! Còn bơi gần năm tiếng đồng hồ, thần trí mơ hồ ngã trên bờ, đều mệt đến chết được! Anh nghĩ hai người các em cùng một chỗ, anh đều muốn điên lên rồi! Em lại còn mua hoa hồng, cho anh ta ăn hành ngọt? Em xem anh có nên dạy dỗ em thật tốt không?"

Anh dứt lời, hai tròng mắt chợt lóe, tức khắc bá đạo cúi người xuống, cường thế hôn lên đôi môi đỏ mọng của vị hôn thê, đem tất cả những đè nén đêm qua, quấn quýt, toàn bộ phát tiết ra, thậm chí thoát ra đầu lưỡi cùng đầu lưỡi cô quấn quýt triền miên, mạnh tay nắm chặt hông cô, dường như vuốt ve thật mạnh, trêu chọc cả người cô...

"Ưm..." Tim Đường Khả Hinh đập loạn, dưới cái hôn mãnh liệt này, cảm giác được sự ghen tuông phiên giang đảo hải của Trang Hạo Nhiên, kích thích cô từng đợt buồn cười, muốn tránh cái hôn kia...

Trang Hạo Nhiên lại bá đạo giữ chặt khuôn mặt nhỏ nhắn kia, cường thế mà nóng cháy mút cánh môi ngọt ngào của cô, tay thậm chí còn tham lam đi xuống.

Đường Khả Hinh lại trong khoảnh khắc thở dốc, nắm chặt cánh tay anh.

Trang Hạo Nhiên cố ý căng khuôn mặt, dừng lại động tác, lúc này mới thở dốc nhìn về phía vị hôn thê, bá đạo ghen hỏi: "Thật đút ăn sao?!"

Đường Khả Hinh trái tim bang bang đập, nhưng vẫn cảm giác bộ dáng lúc ghen của vị hôn phu như vậy, thực sự rất có mị lực, thật là đẹp trai... Cô dừng lại một chút, mới ôn nhu cười ngọt ngào nói: "Em mặc dù ôn nhu săn sóc, nhưng em sẽ không dễ dàng đút cho đàn ông khác ăn thứ gì... Em biết anh không thích......"

Trang Hạo Nhiên hai tròng mắt chợt lóe, kích động nhìn về phía vị hôn thê.

Đường Khả Hinh lại thật sâu nhìn về phía vị hôn phu, nhịn không được cảm xúc dâng trào cười rộ lên, chậm rãi nghiêng mặt, hôn nhẹ môi mỏng anh, mới sôi trào nói; "Nhưng nếu như anh muốn ăn, em có thể đút cho anh ăn..."

Tim, trong nháy mắt mềm ra.

Hai tong mắt Trang Hạo Nhiên cường liệt lóe ra ánh nhìn vui sướng, mặt rốt cuộc bộc lộ nụ cười vui vẻ ngọt ngào, cảm xúc dâng trào như một cơn sóng, anh tức khắc ôm ngang lấy thân thể mềm mại của vị hôn thê, vừa hướng bên trong phòng nghỉ ngơi đi đến, vừa nhìn cô nói câu: "Phải không? Vậy anh nếm thử... Anh muốn đem mọi thứ em ăn hôm qua nếm trở lại..."

Đường Khả Hinh nghe lời này, hai tay vây quanh cổ vị hôn phu, lại cảm giác trong cơ thể như đóa sen trắng, theo dòng nước ấm từ từ nở rộ.