Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1130: Phá hủy




Editor: Khanh Trang

Trong hồ, hơi nước dần dần bốc lên, hoa lựu mờ mờ ảo ảo.

Tiêu Đồng cùng Nhã Tuệ, còn có mấy người Lâm Bạch Bạch, lặng im đứng ở ngoài cửa suối nước nóng, nhìn cây trúc nằm bên cạnh hồ nước, có chiếc áo choàng tắm suối nước nóng của đàn ông màu xám, thậm chí áo sơ mi trắng cùng quần áo, cũng tùy ý để ở một bên, các cô đều hiểu rõ ý tứ trong đó, đều ăn ý cười, lặng yên đem cửa hộp, cẩn thận từng li từng tí kéo lại, nhanh chóng đi ra khỏi suối nước nóng, đem một cái cửa lớn cuối cùng đóng lại.

Ánh trăng khẽ cười bay lên, dừng giữa bầu trời đêm!!

Hơi nước trong suối nước nóng, tiếp tục nồng đậm bốc lên, Trang Hạo Nhiên thân thể vạm vỡ, ở trong sương mù thật thật giả giả, khuôn mặt kiên nghị mà mị lực của anh, hơi ẩm ướt, đôi mắt nóng bỏng thật sâu nhìn về cô gái phía trong nước, tươi mới như những nụ hoa anh đào sắp nở, không nhịn được nhớ tới lúc lần đầu tiên của cô, chính mình thưởng thức đến mức tiêu hồn đến vậy. Hiện tại cô chỉ khoác chiếc áo tắm mỏng, tóc thắt bím, lại gợi cảm xinh đẹp như vậy đứng ở trong nước, hơi để lộ bờ vai gợi cảm, con ngươi tình ý nồng đậm, ánh mắt nhấp nháy mê tình, chiếc mũi nhỏ nhắn, làm người ta muốn khẽ hôn, đôi môi của cô đầy đặn đỏ mọng hé mở, lộ ra hàm răng nho nhỏ..

Anh cũng không nói lời nào, chỉ là thâm tình như vậy mà lẳng lặng nhìn, hai tròng mắt bộc lộ một chút ý cười.

Đường Khả Hinh dừng ở trong nước, cảm giác người trước mặt, lặng yên không tiếng động, cô trong nháy mắt cho rằng mình mới vừa rồi cảm thấy bị ôm mạnh là ảo giác, kìm lòng không được kêu nhỏ: “Hạo Nhiên?”

Trang Hạo Nhiên im lặng không lên tiếng, ngâm ở trong nước, tiếp tục thật sâu nhìn về phía Đường Khả Hinh...

“Hạo Nhiên?” Đường Khả Hinh lại tình ý kéo dài kêu.

Trang Hạo Nhiên lúc này, nhìn về phía Đường Khả Hinh mới ôn nhu cười,nói: “Sao...”

Đường Khả Hinh mở đôi mắt sáng trong, nghe âm thanh này, cô trong nháy mắt kích động cười rộ lên, lại vẫn như cũ không thể tưởng tượng được ngửa đầu, kêu nhỏ: “Vì sao... lúc này anh lại đến? Anh không phải...”

Trang Hạo Nhiên nghe lời này, mới vươn hai tay, ở trong nước lại nhẹ ôm lấy eo nhỏ nhắn của cô, cúi xuống, chạm nhẹ trên trán của cô, lặng lẽ, âm thanh gợi cảm khàn khàn yếu ớt cười nói: “Anh vừa ở nơi đó uống rượu, mỗi lần uống một chén, liền lại nhớ em một chút! Mặc kệ nói cái gì, làm chuyện gì, trong đầu anh, thế giới của anh, đều chỉ có em! Anh thực sự không có cách nào tưởng tượng, anh cư nhiên có thể toàn tâm toàn ý như vậy! Em lấy bả đao, đem trái tim của anh mổ ra xem! Xem xem có phải có cái gì không ổn hay không, khả năng nó đã bị hư! Vì sao anh nói chuyện với người khác, trong thế giới anh lại đều là em?”

Đường Khả Hinh nghe lời này, kìm lòng không được nhẹ mân đôi môi ngọt, hai mắt lại rưng rưng...

Trang Hạo Nhiên nương theo ánh trăng kia cùng đèn lồng đỏ, thật sâu cúi đầu, nhìn về phía Đường Khả Hinh bộ dáng hờn dỗi ôn nhu như vậy, nhất là bộ dáng xấu hổ mà đỏ mặt kia, làm anh tình cảm mãnh liệt cuộn trào như sóng, anh đột nhiên có chút gấp nói: “Thôi rồi, anh sắp chết!”

Đường Khả Hinh hơi giật mình, tức khắc khẩn trương hỏi: “Thế nào vậy?”

Trang Hạo Nhiên ở trong nước duỗi hai tay, nhẹ ôm mặt như đóa hoa đào của cô, thật sâu nhìn, mới nói: “Anh yêu em đến chết mất!! Em mau nghe một chút!! Nó có hay không đang đập? Có còn hay không đang đập?”

“Nói bậy!” Đường Khả Hinh mềm giọng nói một câu!!

“Nghe một chút!” Trang Hạo Nhiên thở một hơi, vóc người to lớn ở trong hơi nước bốc lên, ôm lấy Đường Khả Hinh, đôi tay ẩm ướt nhẹ ôm mặt của cô hướng lồng ngực nóng bỏng của mình, lại động tình nói: “Em nghe một chút! Tim có còn đập hay không?”

Đường Khả Hinh nháy đôi mắt mơ màng, trái tim nhảy bang bang, nhưng vẫn là khẽ cắn môi dưới, lần đầu tiên khuôn mặt dán trực tiếp lồng ngực nóng bỏng mà cứng rắn của anh như vậy, nghe âm thanh tim của anh đập, bang bang, bang bang truyền đến, cô lại kìm lòng không được cười...

Trang Hạo Nhiên rốt cuộc cảm giác được cô bé này thực sự tựa ở trong ngực của mình, hai mắt của anh vậy mà lại lần nữa đã ươn ướt, nhớ tới ở trước trận thi đấu lớn, thời khắc thi đấu, anh rõ ràng xa cách cô như thế, nhưng không cách nào tiếp cận, suy nghĩ như vậy, thật là sắp đem người bức điên rồi! Anh lại kịch liệt mà thâm tình ở trong nước, ôm chặt thân thể mềm mại ngày đêm mong nhớ này, cúi xuống dưới, khuôn mặt kiên nghị, dừng ở trên bả vai của cô, thâm tình như vậy kêu nhỏ: “Khả Hinh...”

Đường Khả Hinh nghe kêu vậy, cô cũng kích động rưng rưng cười, đáp nhẹ: “A...”

Trang Hạo Nhiên ở trong nước, ôm chặt Đường Khả Hinh, lại lần nữa không thể tin, không đổi gọi: “Khả Hinh...”

“Ừm...” Đường Khả Hinh lại ôn nhu trả lời.

“Khả Hinh...” Trang Hạo Nhiên lại ôm chặt cô, thâm tình mà đau lòng gọi!!

Đường Khả Hinh hai tròng mắt rưng rưng, dựa vào chặt trong lòng anh, hiểu rõ anh nhiều ngày nhớ tới mình cùng đau lòng, lại nghẹn ngào đáp nhẹ: “Ừm! Em ở đây...”

Trang Hạo Nhiên thở phì phò, lại ôm mặt cô, thâm tình nhìn vào đôi mắt trong trẻo của cô, như đã lâu đã lâu gặp lại hỏi: “ Thời gian thi đấu, căng thẳng không? Lúc mắt nhìn không thấy, khó chịu không? Sợ hãi không?”

“Không sợ...” Đường Khả Hinh lắc lắc đầu, nước mắt chảy xuống, đôi mắt sáng ngời, nhớ lại biểu hiện lúc đó, ôn nhu săn sóc nói; “So với tất cả những gì anh đảm đương, em chỉ có một chút chuyện này thôi, không tính là gì, anh đừng lo lắng cho em, em không sao... Em rất tốt...”

Trang Hạo Nhiên hai tròng mắt rưng rưng, thật sâu nhìn về phía cô gái trước mặt, đau lòng gọi: “Đứa ngốc...”

Đường Khả Hinh lại ngọt ngào cười, vươn tay ra trong nước, chuẩn xác kéo cổ của anh, nhẹ nhàng nháy hai tròng mắt sáng ngời, bộc lộ một chút e thẹn cùng xấu hổ, thật ôn nhu hỏi: “Em... Em ở trong thi đấu, biểu hiện được có tốt không?”

Trang Hạo Nhiên nhìn về phía khuôn mặt cô ngọt ngào mà ôn nhu, đột nhiên cười, mang theo niềm tự hào cùng cảm kích, ôn nhu nói: “ Tốt, rất tốt...”

Đường Khả Hinh nhưng vẫn là không hài lòng, bộc lộ vẻ hờn dỗi, rút lại tay kéo cổ của anh, hai tròng mắt dường như nhìn kỹ một nơi nào đó, lại ôn nhu nói; “Em không phải muốn anh lấy thân phận làm vị hôn phu của em nói, em là muốn anh lấy thân phận tổng giám đốc Hoàn Cầu nói em biết... Em biểu hiện được có tốt không?”

Trang Hạo Nhiên nghe lời này, quả nhiên dâng lên mấy phần khí thế tổng giám đốc, cúi đầu, ở trên mũi của cô nhẹ nhàng hôn, mới nói: “Anh không thể lấy thân phận tổng giám đốc Hoàn Cầu nói, bởi vì tổng giám đốc Hoàn Cầu đã bị một khắc biểu hiện kia của phu nhân tổng giám đốc, thật sâu mê hoặc. Anh nhìn em đứng ở sân thi đấu, anh lúc nào cũng không kiềm chế được ánh mắt của anh, sợ quá yêu, không có cách nào công bằng công chính! Thậm chí còn đang suy nghĩ, anh cần rất nhiều may mắn, mới có được người vợ xinh đẹp và thông minh như vậy?!”

“Vậy anh cho em bao nhiêu điểm?” Đường Khả Hinh nhịn không được ngọt ngào cười hỏi.

Trang Hạo Nhiên nhịn không được cười nói: “Chín mươi chín điểm!?”

“ Tổng giám đốc Trang vẫn đại công vô tư như vậy a...” Đường Khả Hinh ở trong nước xoay người, đưa lưng về phía anh, lại ngọt ngào thật vui vẻ cúi đầu cười.

Trang Hạo Nhiên lại ở trong nước ôm chặt hông của cô, cúi xuống, hôn nhẹ cổ thơm ngọt của cô, ngậm dái tai của cô, thậm chí cưng chiều khẽ hôn bím tóc của cô như vậy, yêu mỗi một nơi trên thân thể cô, mới vậy khát vọng yếu ớt cười nói: “Giữ lại một điểm, cho phu nhân tổng giám đốc của anh tiến bộ!!”

Đường Khả Hinh cảm xúc cũng ngọt ngào như sóng vỗ...

Trang Hạo Nhiên lại cũng kiềm chế chính mình không được, hai tay ở trong nước, cách áo quần tơ tằm mỏng manh kia, khẽ xoa nắn bầu ngực đầy đặn của cô, vừa ôn nhu xoa nắn, vừa cúi đầu khẽ hôn cổ của cô, lại ngậm của dái tai cô, đầu lưỡi ấm áp hơi khều ra,phát ra cỗ khí nóng...

Đường Khả Hinh kìm lòng không được nhắm lại đôi mắt, hưởng thụ sự trêu chọc trong nước của Trang Hạo Nhiên, lại mang theo chút xấu hổ hơi nghiêng đầu, ở phía sau anh, mềm giọng nói; “Đừng như vậy...Trên bầu trời hồ nước, có vài máy bay trực thăng bay quanh.”

Trang Hạo Nhiên hiểu rõ, lại tiếp tục khẽ hôn vén lên bím tóc đen nhánh, nhắm mắt lại, tùy ý hai tay ở trong nước, cách tầng quần áo tơ tằm hơi mỏng kia, không ngừng xoa nắn ngực cô, đầu ngón tay thậm chí hơi miết nhẹ điểm phấn hồng nhỏ của cô, dần dần trượt xuống, để nó như cám dỗ người mà đứng thẳng... Đường Khả Hinh thở hổn hển, nhắm hai mắt lại, ngửa đầu hưởng thụ, thậm chí nghiêng mặt, môi ngọt khẽ hôn lồng ngực như sắt của anh, gọi; “Hạo Nhiên...”

“Sao?” Trang Hạo Nhiên vừa hôn vai của cô, hai tay ở trước ngực của cô, chậm rãi đi xuống, nhanh chóng ở trong quần đùi tơ tằm của cô, thẳng đi vào, nghiêng người chuẩn xác trượt tiến vào nơi giữa hai chân của cô, không có dòng nước nóng kia, cũng có thể cảm giác được bên trong cô ẩm ướt như nước, lồng ngực của anh dường như sắp bị nổ tung, lập tức lật lại thân thể quá khêu gợi của cô, tay nắm cằm của cô, chuẩn xác cúi xuống, mở ra môi mỏng, hôn đôi môi ngọt ngào của cô, thậm chí nhẹ nuốt yết hầu cảm tính nơi cổ họng, mút môi dưới của cô..

“ Đừng...” Đường Khả Hinh khát vọng ở trong nước vươn hai tay, vây quanh cổ của anh, để thân thể của mình đứng thẳng lên, đón nụ hôn của anh, nhớ nhung cùng khát vọng lộ ra đầu lưỡi, cùng đầu lưỡi anh dây dưa, thậm chí thâm tình mút đầu lưỡi anh, Trang Hạo Nhiên thoáng cái đạp đáy hồ, thân thể bay lên, kéo thân thể như mý nhân ngư của Đường Khả Hinh kia, dưới những cách hoa trôi trong nước, cùng côc hôn nồng nhiệt, hai tay vây quanh bên hông bé nhỏ cô, nhắm mắt lại, cùng cô ngọt ngào mà thâm tình hôn nồng nhiệt như vậy...

Đường Khả Hinh kìm lòng không được cười, hai người di chuyển đến dưới chiếc ô, dường như cứ che lấp một chút như vậy, là có thể tránh được ánh mắt người đời, hai người thở dốc, ở trong nước nhìn nhau, khuôn mặt Trang Hạo Nhiên thậm chí ướt át, cúi xuống,thật sâu nhìn về phía cô gái trước mặt, tay kìm lòng không được hơi ôm lấy mông của cô, tách ra đôi chân, giữ chặt, cách áo quần tơ tằm mềm mại kia, ngậm điểm nhỏ phấn hồng kia, tóc ngắn mị lực không ngừng quét qua ngực cô...

Đường Khả Hinh thực sự khó kìm lòng nổi nhắm hai mắt, hưởng thụ điểm mút ấy!!

Trang Hạo Nhiên lồng ngực nóng bỏng, không ngừng phập phồng lên xuống, anh rốt cuộc ngẩng đầu, nhìn về phía Đường Khả Hinh, mang theo một điểm vội vàng nói; “Khả Hinh! Không bằng chúng ta đừng có con nữa! Trên cái thế giới này, chỉ có hai người chúng ta!”

Đường Khả Hinh nghe lời này, lại dừng lại, có chút đau lòng cùng sốt ruột nhẹ nhàng chớp đôi mắt, khẩn trương ôm gương mặt của anh, nói; “ Không! Em muốn con của chúng ta! Em muốn sinh con của anh!! Hạo Nhiên, em yêu anh!”

Trang Hạo Nhiên kích động ngẩng đầu nhìn về phía cô.

Đường Khả Hinh đỏ mặt, lại bộc lộ tình ý mơ màng khát vọng kia, lúc hai tay vây quanh anh, dây áo ngắn trượt xuống, lộ bên bờ ngực gợi cảm, thiếu chút nữa nhìn thấy điểm phấn hồng nhỏ kia, Trang Hạo Nhiên hai tròng mắt một trận nóng nảy, lại nuốt nơi cổ họng, cúi xuống, nặng nề mút điểm phấn hồng nhỏ của cô, vừa hưởng thụ kích tình, vừa thoáng cái ôm lấy cô, từ trong nước nhảy lên ——————

Một trận thu gió thổi tới, đèn lồng đỏ trước biệt thự suối nước nóng, từng đợt kinh hoảng, Trang Hạo Nhiên mặc áo ngủ màu xám, ôm ngang Đường Khả Hinh váy dài nhẹ nhàng lại lộ ra đôi chân gợi cảm, vừa ôm cô đi về phía trước, vừa cùng cô thâm tình hôn nồng nhiệt như vậy, Đường Khả Hinh càng yêu thương vây quanh cổ của anh, nghiêng mặt đón nụ hôn của anh, không ngừng nhiệt liệt mút đầu lưỡi. anh..

Cửa phòng ngủ chính, nhẹ mở!!

Trang Hạo Nhiên ôm ấp cô gái xinh đẹp kia, chậm rãi đi vào trong phòng, lại ái muội mà thâm tình kéo cửa, tùy ý để cửa hé, lộ ra bóng dáng bọn họ tiêu hồn quấn cùng một chỗ......