Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1119: Kim ngọc mãn đường




"Mang Kim Ngọc Mãn Đường!!!" Chu Trường Dũng gọi to, làm cho đám người Lâm Sở Nhai và Tô Lạc Hoành sắc mặt tái nhợt, lập tức ngẩng đầu lên, nhìn phía trước!!

Không tới một lúc!

Trong sân ào ào đi ra mấy công nhân, trong tay mỗi người bọn họ bưng từng thỏi vàng sáng lấp lánh, bày ra ở trước mặt đám người Tô Lạc Hoành, tạo thành một khối chói mắt, lấy thêm từng cái ly ngọc Hòa Điền nhỏ cỡ đầu ngón tay, bắt đầu nhanh chóng xếp thành Kim Tự Tháp ở phía trên, bản lĩnh này, tốc độ này của bọn họ, so với người trong quán bar còn lợi hại hơn...........

Đám người Lâm Sở Nhai và Tô Lạc Hoành rối rít nhìn hoa cả mắt, trợn mắt há mồm nhìn đóng thỏi vàng này, từng cái ly ngọc kia, được công nhân hết sức lưu loát chất lên, trái tim của bọn họ nhảy thình thịch, chỉ sợ lúc chồng lên cao, đánh vỡ một cái trong đó, đó đều là Bạch Ngọc Dương Chi nha (ngọc trắng)!! Lãnh Mặc Hàn là người mặt lạnh tim lạnh, nhìn thấy cảnh tượng này, thật có chút ngây ngẩn cả người!!

"Tôi! Chu Trường Dũng vừa đứng ở mặt đất, đưa tay vào trong thùng rửa sạch hai tay thô dày đầy kén tằm, vừa lộ ra nụ cười hào phóng, nói: "Bình thường không có món gì đặc biệt chiêu đãi bạn bè! Nhưng tôi biết rõ, lúc con gái của tôi xảy ra chuyện, mọi người cũng giúp chăm sóc rất nhiều, cho nên lần này tôi muốn đặc biệt quy cách chiêu đãi bạn bè của nó! Con gái của tôi chính là cam tâm bảo bối của tôi, người nào đã cứu con gái của tôi, chính là người có ơn lớn với tôi!! Mọi người chớ xem thường bình rượu!! Bên trong có ba củ nhân sâm ngàn năm, ở trên có rắn độc, cộng thêm rượu thuốc Bác Phúc đặc chế, tôi đã chôn dưới đất mười năm rồi! Hôm nay!! Tôi vui vẻ! Tôi vui vẻ! Chúng ta cùng nhau uống nó vậy!!!"

Mồ hôi! Ào ào!! Ào ào tuôn ra!!

Mấy người Lâm Sở Nhai và Tô Lạc Hoành nghe nói như vậy, rất miễn cưỡng, rất miễn cưỡng vội vàng cười theo, tim gan hoảng sợ cũng vỡ ra......

Chu Trường Dũng nói xong, lập tức lấy thân phận ông chủ, nhận lấy bình rượu rắn kia, lập tức mở ra, một mùi rượu nồng đậm đến khiến người gần như muốn ngất đi, hơi sương giống ma quỷ giương nanh múa vuốt xông tới, hết sức mãnh liệt tràn ngập ở xung quanh mọi người, Trần Mạn Hồng ngửi mùi rượu mãnh liệt này, cũng hoảng sợ đến dựa sát vào chồng, run rẩy, sắc mặt tái đi, rốt cuộc đầu hàng nói: "Trời ạ! Uống rượu này, ít ra ngủ ba năm!! Chồng, em muốn về nhà......"

Tào Anh Kiệt cũng bị hoảng sợ, gần như muốn khóc, nắm chặt tay vợ, trợn to hai mắt, lập tức nín thở, theo như bọn họ quen chơi đùa ở quán bar, vừa ngửi cũng biết rượu này không có 70 độ, cũng 69 độ!!!!

Lỗ mũi Đường Khả Hinh nhạy bén, ngửi được mùi rượu mãnh liệt này, bị sặc nặng đến hắt xì!!

Chu Trường Dũng phóng khoáng ngồi ở trước "Kim Tự Tháp" thật cao nhọn, khẽ cắn răng, ôm lấy bình rượu thuốc đầy rắn độc và nhân sâm ngàn năm, bắt đầu chậm rãi nghiêng bình rượu, bản lĩnh hết sức tốt rót dịch rượu giống như hoàng kim, đầu tiên rót vào ly rượu thứ nhất trên đỉnh tháp, lại nhìn nó tí tách chảy xuống, rất "Phóng túng lan ra" trượt vào trong từng ly rượu, tổng cộng 108 ly, không đến bao lâu liền đầy!!!

Đám người Tô Lạc Hoành căng thẳng, nuốt không khí một hớp, vì hợp đồng kia, muốn chạy trốn cũng không dám trốn, chỉ đành phải thật khổ sở muốn khóc ngẩng đầu nhìn Chu Trường Dũng!!

Chu Trường Dũng vẫn như Sở Lưu Hương, ôm bình rượu tiếp tục rót rượu, thỉnh thoảng còn phải ngẩng đầu lên, nhìn mọi người một chút, ngẩng mặt bật cười!!

Trần Mạn Hồng cũng muốn rúc vào trong ngực chồng, vẻ mặt Lãnh Mặc Hàn cũng lộ ra khó coi, nhắc mí mắt nhìn 108 ly rượu, số học của anh rất tốt, nhìn cái gì, phản xạ có điều kiện sẽ gánh vác, người nào chiếm bao nhiêu khối, trích bao nhiêu phần trăm, bờ biển dài bao nhiêu, cái nhà này cao bao nhiêu, cây thước dài bao nhiêu, 108 ly rượu này, nếu như Trang Hạo Nhiên không có tới, làm thế nào đếm...... 3, 6, 9, 8, 5...... Một vài con số hiện lên ở trong đầu anh......

"Tôi là người làm ăn!!" Chu Trường Dũng tiếp tục rót rượu, vừa rót rượu vừa tâm trạng thật tốt bật cười, nhìn mọi người nói: "Nhưng số học của tôi không tốt!! Cho nên tôi đặc biệt thích người có kiến thức, có văn hóa! Lúc ấy con gái của tôi mang con rể của tôi về, lúc đầu tôi chê nó thư sinh yếu ớt, nhưng không ngờ nó lại ở Học viện khoa học Trung Quốc (CAS), số học đặc biệt tốt!! Giúp tôi sắp xếp buôn bán ngay ngắn rõ ràng! Tôi liền tính, nếu Tiểu Nhu nhà tôi tìm một người con rể giỏi số học, tôi chia đất và tiền bạc của tôi thành hai nửa cho nó! Lần trước có một tên nhóc, muốn đến nhà tôi cầu hôn, tôi vừa nói Kim Ngọc Mãn Đường, cậu ta liền chạy mất!! Tôi liếc một cái cũng biết đứa bé kia số học không tốt!! Nằm ăn, cũng ăn không hết tiền của tôi!"

Người này tiếp tục nở nụ cười rót rượu, vừa rót vừa cười!!

Đám người Tô Lạc Hoành và Lâm Sở Nhai nuốt nước miếng, cùng nhìn Chu Trường Dũng, trong đầu suy nghĩ tới người nào giỏi số học...... Bọn họ lập tức, quay mặt sang, trên mặt giống như tỏa sáng, nhìn Lãnh Mặc Hàn!!

Lãnh Mặc Hàn đảo mắt nhìn bọn họ, cười như không cười muốn nói: nhìn tôi làm cái gì?

Anh là tên đầu gỗ!! Nhà giàu người ta mới có thể không nhìn trúng anh!!

Đám người Lâm Sở Nhai và Tô Lạc Hoành quay mặt sang, lại thấy hai công nhân trước mặt, nhanh chóng đem củ nghệ, lòng đỏ trứng, bột tiêu sọ, thì là, tất cả loại bột bỏ ở trong một cái chậu thép lớn, hết sức tự nhiên và thoải mái dùng cái muỗng gỗ, khuấy chung, một công nhân khác, tay nâng một chậu bột mứt hoa hồng thượng đẳng cũng đổ hết vào, nhanh chóng khuấy theo chiều kim đồng hồ, lấy thêm bàn chải to, tưới nước sốt, rất thoải mái quét lên trên mình con dê, quét mùi thơm kia vang lên xèo xèo...

Lúc này, đã qua giữa trưa, sau khi người trong thôn nghỉ ngơi, xuất hiện ở trong vườn nho càng lúc càng nhiều, mọi người đều đeo sọt, đầu đội khăn trắng, tay cầm một cây dao nhỏ, hết sức lưu loát cắt từng chùm quả nho, chuẩn xác ném vào trong sọt sau lưng của mình!!

Tô Lạc Hoành tinh mắt, xoay người, nhìn công nhân trong vườn nho, ném từng chùm nho tím đen đầy đặn vào trong sọt, anh liền xoay người, hơi lộ ra mấy phần lấy lòng và nụ cười tò mò, lại nhìn Chu Trường Dũng, lễ phép nói: "Chu...... Chu tiên sinh! Theo tôi được biết, hàng nông nghiệp của ngài đã lên siêu thị! Thế nhưng nho Muscat từ trước đến giờ đều dùng chưng cất rượu, cũng không đưa ra thị trường! Ngài trồng nhiều như vậy là....."

"Ồ!" Chu Trường Dũng rót xong rượu, liền sảng khoái đưa bình rượu đầy rắn độc và nhân sâm ngàn năm cho công nhân, lại tự mình nhận lấy bàn chải, tưới nước sốt quét lên mình dê, vừa quét vừa cười nói: "Trước đây mảnh đất này hết sức khó trị! Bởi vì quá nhiều đá cuội, loại gì cũng không sống được, khô rất nhanh! Nhưng tôi phát hiện, nhiều năm khô hạn, những loại cây nông nghiệp khác đều chết hết, chỉ có dây nho hoàn toàn sống tốt, hơn nữa quả nho, vừa lớn vừa ngọt! Tôi liền có chút ngạc nhiên, lập tức cầm xẻng đào bụi nho lên, không ngờ tôi đào đến mấy mét!! Vẫn không có đào được gốc! Mới biết cây nho này địa hình càng khó càng tốt, ngay cả trưởng thành càng tốt!! Tôi lập tức đem mảnh đất này kết hợp với mảnh đất hồ nước phía nam ở núi Quan Âm, chia ra! Bắt đầu trồng nho Muscat!"

Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, ánh mắt sáng lên!!

Chu Trường Dũng tiếp tục cầm bàn chải lông, nghiêng mặt tránh ánh lửa bùng lên, tiếp tục quét lên mình dê trơn bóng, cười nói: "Tôi làm thì không nghĩ quá nhiều! Chỉ cảm thấy mảnh đất này không trồng nho thật đáng tiếc, về phần dùng để làm gì còn chưa nghĩ rõ ràng! Nhưng tin tức tôi trồng nho, không biết bị tập đoàn rượu vang nào đó biết được, bọn họ thương lượng kí hợp đồng với tôi, trồng giống nho tốt, bán giá cao cho bọn họ! Tôi đương nhiên vui lòng!!"

Ông nói xong, lập tức cầm bàn chải, ha ha ha cười lớn, nói: "Dù sao cây nho của tôi chưa bao giờ dùng tưới nước!! Hàng năm nước mưa cũng đầy đủ! Coi như không có nước, cũng không cần tưới! Bọn chúng trụ được sâu như vậy, sẽ đi đến tầng nước ngầm, quả nho tròn, vừa to vừa ngọt! Có loại hương vị ngọt ngào kì lạ! Người của chúng tôi, đều nói là Bồ Tát trên núi Quan Âm hiển linh!!"

Lời này, nếu để cho Bác Dịch nghe được, anh nhất định sẽ vì mảnh đất này thắt cổ chết cũng chấp nhận!!

Đường Khả Hinh nghe, xong cũng trở nên kích động, trên mặt thoáng lộ ra kích động vui vẻ, không nhịn được suy nghĩ: trời ạ! Đây chính là loại nho hạng nhất mà! Độ chênh lệch nhiệt độ ngày và đêm trong ngày rất lớn, mùa thu sương mù, không cần lo lắng quả nho bị nhiễm khuẩn!! Phải biết, muốn chưng cất thành rượu ngon thế kỷ, quan trọng nhất, không phải thợ chưng cất rượu, không phải giống nho, tất cả đề có thể thay đổi! Chỉ có đất đai là quà tặng chính thức của thượng đế! Cực kỳ cực kỳ khó cầu nhất và vô giá! Lịch sử rượu vang của Pháp so với lịch sử rượu vang toàn thế giới còn nhiều hơn! Quý là quý ở phong thổ của bọn họ được Thượng đế ban cho!!!

Bọn Tô Lạc Hoành nghe xong, ánh mắt vô cùng sáng, trong lòng vô cùng kích động!! Khó trách Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên đồng thời muốn cướp mảnh đất này! Nhất định là phái người tới điều tra tỉ mỉ rồi!!

"À...... Chu tiên sinh!" Cả người Lâm Sở Nhai cũng có chút căng thẳng và gấp gáp, thật tò mò xê dịch người tới, nhìn Chu Trường Dũng, thật cẩn thận hỏi: "Ngài biết tập đoàn rượu vang kia,...... Tới thu mua quả nho của các vị là ai không?"

"Không biết!" Chu Trường Dũng sảng khoái trực tiếp cười nói: "Chuyện của tôi rất nhiều, không phải mấy chục héc-ta nho sao? Tôi không có để ý, hợp đồng đều ở chỗ của con rể tôi! Giống như bọn họ muốn ở gần trước thôn, dựng một cơ sở đặc biệt nghiên cứu hạt nho!!"

Lãnh Mặc Hàn cũng không nhịn nhắc mí mắt, im lặng nhìn Chu Trường Dũng một cái!!

"Hạt nho?" Mấy người Lâm Sở Nhai thật không có nghe qua chuyện này, có chút ngạc nhiên nhìn Chu Trường Dũng, nói: "Nghiên cứu hạt nho làm gì?"

Đường Khả Hinh lúc này, ngồi tựa vào bên cạnh Nhã Tuệ, cũng biết một chút, liền dịu dàng nói: "Hạt nho OPC, cũng gọi là bồ đa an, đây là một loại chất chống oxi hóa, hoạt tính hơn Vitamin E 1000 lần!! Mà hoạt chất resveratrol trong quả nho càng có tác dụng thúc đẩy tái tại tế nào, chống ung thư rất mạnh!! Nhất là chất polyphenol trong hạt là chất loại bỏ các gốc tự do tốt nhất trên thế giới! Có thể nói có thể khiến người ta trẻ mãi không già!! Trước mắt công ty mỹ phẩm dưỡng da toàn thế giới hợp tác với hãng rượu vang, cũng bắt đầu từng bước liên hệ chặt chẽ!"

Chu Trường Dũng có chút kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn cô gái xinh đẹp vô cùng thong minh đang ngồi bên cạnh Nhã Tuệ, không nhịn được nở nụ cười nói: "Thì ra là như vậy! Tôi được cô bé này bổ sung thêm kiến thức"

Lúc này đám người Tô Lạc Hoành cũng không đoái hoài tới thứ khác, hết sức căng thẳng lại gần, nhìn Chu Trường Dũng có chút kích động hỏi: "Chu tiên sinh! Những tập đoàn rượu vang này đều tới tìm ngài thảo luận hợp đồng chứ?"

"Đã thảo luận rồi!" Chu Trường Dũng tiếp tục quét mình dê, lại nghiêng mặt tránh ánh lửa, lại dùng giọng nói phóng khoáng thô dày, từng chữ từng chữ nói: "Con người của tôi ít đọc sách! Biết không mấy chữ!! Bọn họ phái người tới báo cáo tỉ lệ đầu tư cho tôi dài cả mấy chục mét, giải thích với tôi, chỉ cần tôi bán đất đai cho bọn họ, tôi muốn có bao nhiêu tiền thì có bấy nhiêu tiền!! Lúc tôi vừa nhìn thấy hợp đồng bày trên mặt sàn, tôi liền hoa mắt! Tôi nói người Trung Quốc vẫn chưa có người nào biết làm buôn bán với người Hàn Quốc!! Người ta vừa thấy tôi, liền lấy nhân sâm cho tôi cắn hai cái, tôi cũng lấy nhân sâm của tôi cho bọn họ cắn hai, buôn bán này thành giao! Nói gì đến báo cáo tỉ lệ đầu tư!!? Không phải là chuyện thuận mắt sao? Tôi nhìn vào anh thuận mắt, chuyện này thành giao! Tôi nhìn anh không phải thuận mắt, anh cầm vài tỷ đập vào đầu tôi, tôi cũng không muốn! Chúng ta làm việc, tìm cái gì? Chính là tìm sự hài lòng!!"

Đúng là nhà giàu nha......

Lãnh Mặc Hàn lập tức ngồi ở chỗ đó, trên mặt hơi lộ ra một chút vẻ cổ quái, Tô Lạc Hoành giống như lửa thiêu mông đít thúc giục mình, báo cáo tỉ lệ đầu tư mình cho người nhanh chóng tính toán, tài liệu dài mấy mét còn đặt ở trong Ferrari của mình!!

"........." Vẻ mặt Lâm Sở Nhai và Tô Lạc Hoành lập tức lộ ra một chút bất đắc dĩ nhìn Chu Trường Dũng!!

Chu Trường Dũng vẫn phóng khoáng đứng ở nơi đó quét thịt dê, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên, nhìn mọi người cười cười!!

Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hoành, Tào Anh Kiệt, ba người thừa dịp Chu Trường Dũng đứng dậy đi vào cầm gia vị mứt hoa hồng, bọn họ lập tức xoay người, căng thẳng thương lượng!!

"Liên lạc với lão đại chưa?" Tào Anh Kiệt khẩn cấp hỏi.

"Gởi tin nhắn rồi, không có trả lời! Đoán chừng là bị chủ tịch giam!!" Tô Lạc Hoành gấp gáp nói xong, lại nhìn bọn họ căng thẳng nói: "Mọi người nghĩ cách đi!"

"Có cách gì?" Lâm Sở Nhai trực tiếp nhìn mọi người, vẻ mặt oán giận, hận không được mình cũng thành nhà giàu, kích động nói: "Người ta dùng Rolls-Royce đi đón người hái nho! Người ta mua chiếc xe nổi tiếng thế giới, giống như ăn cơm!! Kéo về, có thể lập tức không thích! Người ta bày ra thỏi vàng, dùng một ly rượu giá trị vài chục vạn đựng rượu nhân sâm ngàn năm và rắn độc! Mẹ nó, uống rượu kia, tôi cũng cảm thấy có thể sống lâu không già! Người ta coi tiền như cặn bã, nói gì báo cáo tỉ lệ đầu tư?"

Lời của anh vừa nói xong, một công nhân nhìn lửa thui dê hơi nhỏ một chút, trực tiếp cầm hợp đồng hơn 100 triệu đoạn thời gian trước đến bàn với Chu Trường Dũng, xé ra thành từng mảnh ném vào, đốt lên, nướng thịt dê rất thơm......

Tô Lạc Hoành lại đưa tay nhét vào trong miệng của mình, nhìn hợp đồng kia, muốn khóc......

"Tôi nghe giọng nói của ông ấy, giống như không phải không có thương lượng! Nhưng dùng biện pháp nào đây?" Lâm Sở Nhai cũng suy nghĩ một lúc, mới nói khẽ: "Tôi xem cách ông ấy nói chuyện, cũng không phải là không có thương lượng, nhưng phải tìm người thuận mắt ông ấy...... Người nào thuận mắt ông ấy vậy....."

Từ đầu đến cuối Lãnh Mặc Hàn đều không nói chuyện, chỉ tiếp tục ngồi xổm ở bên cạnh, nhìn người ta nướng thịt dê, giống như đại hiệp, anh không nhịn được cười, chỉ thuận miệng nói một câu: "Có thể là người võ công cao cường......"

Lời này vừa nói ra, đám người Tô Lạc Hoành lại nhìn anh!!!

Lãnh Mặc Hàn lại chuyển mắt, vẻ mặt lộ ra ngạc nhiên nhìn bọn họ......

"A........ " Một tiếng thét chói tai, rách phổi truyền đến!!

Mấy người bọn họ hoảng sợ đến gan mật cũng rét lạnh, không nhịn được xoay người, nhìn Trần Mạn Hồng, cả người giống như trúng tà nhảy dựng lên, sau đó giống như lửa thiêu mông đít, phát điên xông vào trong vườn nho, vừa xông vừa khàn giọng, kích động kêu to: "Có cá sấu!!!!"

Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hoành, còn có Tào Anh Kiệt, mấy người cũng sững sờ quay đầu, không ngờ thật sự nhìn thấy một con cá sấu cực lớn, từ phía sân sau, bốn móng vuốt bò dậy, thân thể đầy vảy và cái đuôi thật dài, kéo trên đất từng hồi vang dội, thậm chí nó há to miệng khát máu, rống lên............

"A..........." Ba người đàn ông lập tức ôm thành một khối, đứng ở ghế mây, hoảng sợ đến sắc mặt tái nhợt, con ngươi trợn to, há to mồm khàn giọng kêu lên!!!!