Người Tình Hai Mặt Của Tướng Quân Sát Thần

Chương 25




Lần này Hoàng đế xuất hành trong âm thầm, chỉ có hai chiếc xe ngựa, một chiếc chở người, một chiếc chở hành lý.
Hoàng đế cũng là người luyện võ, mình và Hoa Hiểu Tư cưỡi ngựa đi trước, để Hoàng hậu và Dư Dục ngồi xe ngựa từ từ theo sau.
"Thiếu phu nhân." Dư Dục mặc đồ người hầu, trên mặt nở nụ cười, "Có thể hôm nay chúng ta sẽ vào thành, thiếu gia và quản gia nhắn tới nói ở trong thành chờ sẵn rồi ạ."
Thiếu gia trong miệng y tất nhiên là Hoàng đế bệ hạ, còn quản gia là Hoa Hiểu Tư.
Hoa Hiểu Tư là thế tử Hầu phủ, con trưởng phu nhân chính phòng, tuy không thân thiết với thứ đệ sắp gả cho Vương gia nhưng dù gì cũng xem như ca ca ruột thịt của tân lang.
Hắn vụng trộm dẫn người yêu về cúng bái mẫu thân nhưng lấy danh nghĩa là lo hôn sự cho đệ đệ.
Hôm qua Hoàng đế và Hoa Hiểu Tư đã đi trước, tạm thời giao Hoàng hậu cho Dư Dục chăm nom.
"Được."
Hoàng hậu gật đầu rồi lục tìm đồ ăn vặt.
Y là tiểu ca nhi, năm xưa cũng là thư đồng của Thái tử, Dư Dục xem như lớn lên cùng với mấy vị quý nhân này.
Sau khi lớn lên y theo Hoa Hiểu Tư đến biên cương xa xôi, nhưng dù sao cũng là bạn lúc nhỏ nên quan hệ vẫn khá thân thiết.
"Ngư Ngư......"
Hoàng hậu tên Tống Bảo, quả thực vừa xinh đẹp vừa yếu ớt, chỉ gọi nhũ danh của Dư Dục cũng khiến tim tan chảy, chỉ muốn chắp tay dâng thứ tốt nhất trên đời cho y.
"Thiếu phu nhân có gì sai bảo ạ?"
Trước đây Tống Bảo và Đường Cảnh Hạo là vợ chồng bất hoà, thành hôn nhiều năm vẫn xa cách nhau, mấy năm nay chẳng biết thông mạch nào mà lại trở nên ân ái lưu luyến.
Bây giờ đại hoàng tử cũng có, còn rảnh rỗi quan tâm đến hôn sự của người khác.
"Đệ đệ Hoa tướng quân đã sắp lập gia thất mà hắn vẫn còn độc thân. Hắn bằng tuổi tướng công nhà ta, thế mà vẫn chưa cưới vợ, e là hắn không được đâu."
Chẳng biết có phải Dư Dục ngồi xe ngựa bị váng đầu hay không mà vô thức thốt ra.
"Được chứ ạ!"
Má ơi, lời này sao có thể nói ra được chứ.
Dư Dục vừa mở miệng đã nhủ thầm tiêu rồi, chỉ biết cười ngượng ngùng ngậm miệng lại.
"Thần...... ý tiểu nhân là tiểu nhân cũng chẳng quan tâm hắn có gia thất hay không, ha... ha ha."
Chính là vậy đó, chứ không phải biết hắn có được hay không đâu.
Hì hì.