Người Tình Của Lý Tổng

Chương 363




Chương 363

Tô Thanh hơi ngẩn ra, nhưng cũng không dám hỏi nguyên do, gật đầu, cung kính đáp: “Vâng.”

Thấy chiếc Bugatti đã nát, Tô Thanh vẫn phải mời Quý Tư Hàn lên xe công vụ.

Sau khi lên xe, Tô Thanh quay lại nói với Quý Tư Hàn: “Quý tổng, phu nhân đã xin giảm án ba lần, đoán chừng năm nay sẽ ra.”

Quý Tư Hàn nghe vậy, khóe miệng khẽ nhếch lên, ý cười lạnh lẽo lan dần lên ánh mắt.

Hắn nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa xe, chậm rãi nói: “Vậy thì thêm cho bà ta một tội trạng nữa đi…”

Bóng tối bao trùm lên xe làm cho bầu không khí càng thêm kỳ lạ, Thư Vãn không nhịn nổi nữa lén quay sang nhìn Trì Nghiễn Châu. Hắn điều khiển xe bằng một tay, những đốt ngón tay thuôn dài thi thoảng lại xoay vô lăng một cái.

Khuôn mặt đẹp trai không mang chút biểu cảm nào, cũng không mở miệng hỏi người kia là ai, hắn giống như không có hứng thú với chuyện của cô vậy, cứ như chỉ cần đảm bảo rằng tâm ý của cô luôn ở trên người hắn đã đủ rồi.

Thư Vãn còn đang đoán xem hắn nghĩ gì thì Trì Nghiễn Châu mở miệng hỏi: “Người kia là Quý Tư Hàn?”

Thư Vãn khẽ ừ một tiếng rồi không nói gì thêm nữa.

Trì Nghiễn Châu quay qua nhìn cô “Em nhiều đàn ông tới vậy?”

Thư Vãn: ……

Cái gì mà cô nhiều đàn ông tới vậy? Thư Vãn tức giận đáp : “Anh có hứng biết quá khứ của em tới vậy?”

Trì Nghiễn Châu giống như nghĩ gì đó rồi lạnh giọng nói : “không có hứng…”

Không có hứng còn hỏi làm gì? Thư Vãn nghiến răng một cái rồi quay đầu ra nhìn cửa sổ.

Rất nhanh xe đã về tới biệt thự, Thư Vãn sau khi xuống xe thì đi thẳng vào phòng ngủ. Trước khi đóng cửa phòng còn nghe thấy tiếng của Trì Nghiễn Thanh từ phía sau truyền tới: “Đừng khoá cửa.”

Thư Vãn còn đang định nói với hắn là nửa đêm đừng có xuất hiện đột ngột thật sự doạ người khác sợ chết khiếp, nhưng chỉ nghe thấy tiếng hắn đóng cửa ‘rầm’ một cái, sau đó lại nghe thấy tiếng khoá cửa từ bên trong.

Thư Vãn: …

Trong lòng cô vội vã muốn gặp Sam Sam, không biết mấy năm nay, bởi vì cô rời đi lại thêm sự phản bội của Giang Vũ mà Sam Sam đã phải chịu nhiều sự giày vò, trải qua bao nhiêu khó khăn mới có thể làm chủ câu lạc bộ như ngày hôm nay.

Thời gian trôi nhanh, cả một đêm không ngủ cô thức tới gần bình minh mới có chút mệt mỏi, chợp mắt được một lúc vậy mà khi tỉnh lại đã tới buổi trưa. Cô dụi mắt một cái nhìn thấy nữ giúp việc mặc đồng phúc đang đứng đối diện nở một nụ cười dịu dàng với cô.

“Thiếu phu nhân tỉnh rồi?”

Thư Vãn nhíu mày, thiếu phu nhân cái gì?

Người giúp việc đi tới cúi người hỏi cô: “Bữa trưa ngài muốn dùng gì?”

Thư Vãn lấy lại tinh thần hỏi: “Cô là giúp việc do Trì Nghiễn Châu tuyển dụng?”

Nữ giúp việc lắc đầu: “Chúng tôi là người làm của nhà họ Trì, ngài Trì biết thiếu gia quay về nên cử chúng tôi qua.”

Thiếu gia?