Người Tình Của Lý Tổng

Chương 233-234: 233+234




Chương 233

Tô Thanh gật đầu, Thư tiểu thư đi theo Tổng giám đốc Quý, mỗi lần anh ta đều đến căn hộ nhỏ kia để đón người đi, đương nhiên biết Thư tiểu thư ở đâu: “Anh đưa em đến đó, hay là gửi địa chỉ cho em?”

A Lan nhìn thuốc trong tay, nói: “Đưa địa chỉ cho em đi, tổng giám đốc Quý có thể sẽ tìm anh bất cứ lúc nào, anh cũng không đi được.”

Tô Thanh gật đầu, lấy điện thoại ra gửi địa chỉ cho A Lan.

A Lan cầm đồ đạc của Thư Vãn, mở định vị đi đến căn hộ nhỏ.

Vừa ra khỏi thang máy, đã nhìn thấy một đám vệ sĩ mặc đồ đen và tổng giám đốc tập đoàn Cố thị Cố Cảnh Thâm.

Người đàn ông tựa người vào khung cửa, tinh thần mệt mỏi nhưng vẫn toát ra khí chất tao nhã cao quý.

A Lan vừa nhìn đã nhận ra Cố Cảnh Thâm, sở dĩ cô ấy nhận ra là vì người đó, nói ra thì A Lan học y cũng là vì người đó.

A Lan không nghĩ đến chuyện đã qua nữa, cô ấy cất bước đi tới: “Tổng giám đốc Cố, các người làm gì canh giữ trước cửa Thư tiểu thư vậy?”

Cố Cảnh Thâm nghe thấy giọng nói quen thuộc, từ từ mở con ngươi đầy tơ máu, sau khi nhìn thấy người phụ nữ trước mắt có chút kinh ngạc: “A Lan?”

A Lan nhìn thấy mắt anh ta đỏ ngầu, dường như đã lâu rồi không ngủ, nhịn không được nhíu mày: “Tổng giám đốc Cố, nếu anh cứ tiếp tục dày vò như vậy, sức khỏe suy yếu thì cho dù y thuật của bác sĩ nhà anh có giỏi đến mức nào cũng không thể khiến người chết sống dậy được đâu.”

Cố Cảnh Thâm biết người A Lan đang chửi xéo chính là Tô Ngôn, vì thế anh ta không trả lời cô ấy, anh ta không quan tâm ân oán giữa hai người bọn họ: “Sao cô lại ở đây?”

So với ân oán giữa A Lan và Tô Ngôn, anh ta chú ý đến việc tại sao A Lan lại đến tìm Thư Vãn hơn?

A Lan cầm giơ túi xách trong tay lên: “Đưa đồ cho cô ấy.”

Cố Cảnh Thâm nhận ra cái túi đó, Vãn Vãn luôn mang theo nó khi tham dự yến hội.

Sau đó anh ta còn phái người tìm được cái túi này, nhưng sau đó đã bị Tô Thanh cướp đi, cái túi tự nhiên rơi vào trong tay Quý Tư Hàn.

Vì vậy, … A Lan đến chạy việc vặt thay Quý Tư Hàn.

“A Lan, hiện tại cô đang làm việc giúp Quý Tư Hàn sao?”

A Lan học y ở nước ngoài, sau khi về nước không trở về nhà họ Tô, lại chạy tới thành phố A tìm anh họ của mình.

Hai anh em đều xì mũi coi thường nhà họ Tô, lại đi theo Quý Tư Hàn, nếu để cho Tô Ngôn biết chẳng phải làm anh ta tức chết sao?

Tô Thanh thì không sao, dù sao anh ta đã rời khỏi nhà từ nhỏ, nhưng Chu Lan… Lại là điều cấm kỵ của Tô Ngôn.

“Tôi làm việc cho ai, chắc không liên quan gì đến tổng giám đốc Cố chứ?”

Cố Cảnh Thâm là bạn của người đó, A Lan tất nhiên sẽ không nể mặt anh ta.

Chỉ là vì sao Cố Cảnh Thâm lại canh cửa nhà Thư tiểu thư?

Trong lòng cô ấy đầy thắc mắc, nhưng cũng không muốn mở miệng hỏi.

A Lan chỉ đến để gửi đồ, còn những thứ khác cô ấy không quan tâm.

Cô ấy phản bác lại Cố Cảnh Thâm, sau đó hất cằm về phía anh ta: “Nhường đường chút.”

Cố Cảnh Thâm đành phải tránh ra, nhường cửa cho A Lan.

Chương 234

A Lan gõ cửa, bên trong không trả lời.

A Lan nghĩ chắc Thư Vãn đã ngủ mê man rồi, đang nghĩ làm thế nào để mở cửa thì phía sau truyền đến tiếng nói giận dữ ——

“Các người là ai? Đứng trước cửa nhà tôi để làm gì?!”

Mấy ngày nay Sam Sam gửi vài tin nhắn cho Thư Vãn nhưng cô không trả lời, gọi điện thoại cũng không nghe máy, cô ấy rất lo lắng cho Thư Vãn, cho nên định tới xem cô có trở về hay không.

Sam Sam vừa ra khỏi thang máy đã đụng phải mười mấy người đàn ông mặc đồ đen, Sam Sam không thấy Cố Cảnh Thâm và A Lan vì bị đám người này che lại, cô ấy còn tưởng bọn họ vào nhà ăn trộm, cho nên lặng lẽ cầm cây chổi ông nội để ở cửa hành lang, giơ chổi hét lớn xông về phía bọn họ.

Sam Sam muốn dùng khí thế của chủ nhà để dọa đám người này, nhưng khi cô ấy nhìn thấy đám người này quay đầu lại, mặt không có cảm xúc nhìn cô với vẻ xem thường.

Sam Sam: …

Cố Cảnh Thâm nghe thấy tiếng Sam Sam, bảo vệ sĩ tránh đường.

Lúc này Sam Sam mới nhìn thấy Cố Cảnh Thâm: “Anh dẫn theo nhiều người chặn trước cửa nhà tôi làm gì?”

Sam Sam thấy anh ta, tức giận liếc anh ta, đã đá Vãn Vãn nhà cô ấy hai cước, bây giờ định tới cửa bổ sung thêm hai cước nữa phải không?

Cố Cảnh Thâm cúi đầu, vẻ mặt áy náy: “Xin lỗi Sam Sam, tôi đến tìm cô ấy có chút việc.”

Sam Sam bỏ chổi xuống, lạnh lùng nói: “Không phải nói cô ấy bị Quý Tư Hàn đón đi rồi sao?”

Sam Sam vẫn chưa biết Thư Vãn đã trở về, muốn đuổi Cố Cảnh Thâm đi, lại nhìn thấy đôi mắt đầy tơ máu của anh ta.

Sam Sam đành nuốt xuống những lời tàn nhẫn muốn đuổi anh ta đi, dù sao cũng là em trai cô ấy yêu thương từ nhỏ, thật sự không nói nổi mấy lời ác độc.

Cố Cảnh Thâm nói: “Vãn Vãn về rồi, chỉ là không muốn gặp tôi.”

Sam Sam lần nữa liếc anh ta: “Lúc trước anh ra tay tàn nhẫn với cô ấy như vậy, sao cô ấy phải gặp anh.”

Hốc mắt Cố Cảnh Thâm lại đỏ lên.

Đúng vậy, cho dù không phải anh ta xuống tay, đó cũng là do anh trai ruột của anh ta làm.

Dù thế nào Cố Cảnh Thâm cũng không thoát khỏi liên quan, bây giờ Thư Vãn có hận anh ta cũng rất bình thường.

Chuyện làm Cố Cảnh Thâm đau lòng, không phải Thư Vãn hận anh ta mà là cô nói cô buông bỏ anh ta rồi, không yêu anh ta nữa…

Sam Sam không biết giữa hai người đã xảy ra chuyện gì, thấy Cố Cảnh Thâm như vậy, cô ấy cho rằng Thư Vãn đã dạy dỗ anh ta một trận.

Trước kia lúc hai người xảy ra mâu thuẫn, Thư Vãn tức giận không gặp anh ta, khi đó anh ta cũng có dáng vẻ canh cửa không chịu đi này.

Cuối cùng vẫn do cô ấy đứng giữa hòa giải, đẩy Tống Tư Việt vào, sau đó nhìn hai người ôm nhau vui vẻ.

Nhưng chuyện xảy ra lần này không đơn giản như trước, cũng không thể giống như trước kia xóa bỏ hiểu lầm, sau đó vui vẻ được.