Trong tiếng oán trách của Đậu Đậu, Cố Tử Thần và Tô Niên Niên còn chưa đến 48h chiến tranh lạnh đã tự động kết thúc....khiến Đậu Đậu kẻ đơn thân lại càng rầu rĩ hơn.
Cô chán nản nghịch điện thoại, nhìn lên trên có một số điện thoại quen thuộc, mắt tập trung tại đó.
Sênh Sênh đáng yêu ngốc nghếch, nickname đáng yêu, là cô đặt cho Ngôn Mặc Sênh.
Từ sau lần trước cưỡng hôn....hai người họ rất lâu rồi chưa liên lạc.
Hừ! Tên này đúng là âm hồn không tan mà! Lợi dụng người ta xong rồi mất hút!
Đậu Đậu lòng đầy căm phẫn lẩm bẩm lên án Ngôn Mặc Sênh vô liêm sỉ, nhưng lại không phát hiện, mình để ý đến anh, dường như có phần hơi quá đáng.
--- ---
Cùng lúc này, tập luyện của Tô Niên Niên và Đường Dư cũng đi vào nề nếp.
Thời gian của Đường Dư rất ít, ngoài hàng ngày học tập, bình thường còn có các họp báo, biểu diễn, phỏng vấn phải tham gia, chỉ có thể dành chút ít thời gian để luyện tập. Tô Niên Niên thì lại ở mặt khác, mỗi ngày rảnh rỗi không có việc gì, nên bất cứ lúc nào cũng có thể phối hợp tập luyện với Đường Dư.
Chỉ có điều khi hai người tập luyện, trên sân khấu lúc nào cũng có một vị đại thần ở đó -- -- Cố Tử Thần.
Một lần hai lần cũng đành, nhưng mỗi lần tập anh cũng đi theo, tìm một góc nào đó ngồi, khí chất lạnh lùng mạnh mẽ đó khiến người ta không thể xem thường.
Tô Niên Niên bí bức, tranh thủ một lần Thành Châu đến, lén lút chạy đi hỏi: “ Anh ấy thật sự là đại BOSS của Cố Thị sao, tại sao cảm thấy còn rảnh rỗi hơn tôi thế?”
Thành Châu méo xệch mặt, BOSS của bọn họ làm gì có rảnh chứ! Bình thường bận tối mặt, có nhiều lúc còn chẳng đi học được, vì Tô Niên Niên, mỗi lần đến còn đúng giờ hơn đi làm.
Mỗi lần tập luyện chỉ ngắn ngủn hai tiếng, Đường Dư là tranh thủ thời gian đến, Cố Tử Thần sao lại không được chứ?
Trên bề ngoài nhìn không thấy gì, nhưng Cố Thị mỗi ngày đều bận ngổn ngang, hiệu suất công việc đặc biệt cao, vì để dành thời gian cho đại BOSS của bọn họ đến xem vợ tương lai tập luyện!
Thật quá đủ rồi! đây là suy nghĩ trong lòng của mỗi nhân viên làm việc của Cố Thị.
Sau mấy lần Cố Tử Thần đến, Tô Niên Niên phát hiện anh không phải rảnh như cô nghĩ.
Anh lúc nào cũng có rất nhiều cuộc điện thoại phải nhận, có một lần thậm chí còn mang máy tính đến trả lời mail, Tô Niên Niên có thể cảm nhận được, anh thật sự rất bận.
Không đành lòng nhìn thấy anh mệt, Tô Niên Niên khuyên nhủ: “ Hay là anh về công ty đi, tập xong em sẽ đi tìm anh.”
Khóe miệng Cố Tử Thần mỉm cười, nói lại Tô Niên Niên: “ Anh từ chối, nhỡ đâu em cám dỗ tên khác sau lưng anh thì sao? Phòng vẫn còn hơn không, đây là kiến thức.”
Tô Niên Niên nghẹn lời: “ Người Đường Dư oppa thích không phải là em, em có hâm đâu mà đi cám dỗ cậu ấy chứ?”
Con ngươi Cố Tử Thần nheo lại: “ Thế nếu như cậu ta thích em thì sao?”
“ Ha ha ha, anh bị thần kinh à!” Tô Niên Niên ôm bụng cười, “ Cậu ấy sao có thể thích em được chứ, anh ngốc à?”
Cố Tử Thần: “..........”
Đường Dư: “........”
Ánh mắt hai người đàn ông chạm nhau, lại cùng lúc ngoảnh đi chỗ khác.
Cố Tử Thần nhếch môi, bí hiểm khó dò nói: “ sự đời khó đoán......”
Tô Niên Niên lườm anh một cái, quay lại sân khấu tiếp tục cùng Đường Dư tập.
Đường Dư vừa nãy nghe rất rõ, ngoài cười chua chát, cậu cũng không còn biểu cảm gì khác.
Không thể không nói, yêu đơn phương của cậu, đúng là rất thành công.
Nhưng lại thất bại như thế.
Toàn thế giới đều biết cậu thích cô, duy chỉ có một người, lại không có cảm giác gì.
Thời gian bảy năm, đầy khổ đau và chua xót.
Việc đến hôm nay, cậu chọn lựa dốc toàn lực.