“ Giống! Đương nhiên giống!” Tô Niên Niên cất chi phiếu kỹ, cô còn chưa quên trước đây Cố Tử Thần cho cô vào bẫy thế nào.
Cố Tử Thần: “.........”
--- ---
Hà Mộ mặt mày ủ rũ đi sang một bên, cau mày chặt lại, tâm trạng hết sức không vui.
Tống Dư Hi thấy thế liền sát lại, dịu dàng hỏi: “ Xảy ra chuyện gì thế?”
Hà Mộ cau mày, anh ta sớm đã qua thời kỳ mặn nồng với Tống Dư Hi, bây giờ đã ngủ với cô ta rồi, đương nhiên sẽ không còn giống như lúc đầu nữa, mất kiên nhẫn nói: “ Không có gì, cô đừng hỏi nhiều như thế nữa.”
Tống Dư Hi cắn môi, trong lòng không còn cảm giác an toàn nữa.
Vào lúc cô ta tuyệt vọng nhất, trong buổi thuyết giảng của trường gặp Hà Mộ.
Người đàn ông tuổi tác chững chạc, chín chắn như thế chắc chắn khiến người khác bị cuốn theo.
Cô ta may mắn được MC chọn để đưa ra câu hỏi, khi cô ta lắp bắp đưa ra một câu hỏi nhỏ, cả hội trường cười ồ, duy chỉ có Hà Mộ không chê ghét cô ta, ngược lại còn động viên khích lệ cô ta.
Sau khi buổi thuyết giảng kết thúc, thư ký của Hà Mộ đưa cho cô ta danh thiếp của Hà Mộ.
Tống Dư Hi cũng không biết mình lúc đó thế nào, chỉ biết sau khi cô ta liên hệ Hà Mộ, hai người dần dần thân thiết.
Hà Mộ tán gái rất thành thạo, càng hiểu tâm lý của phụ nữ, chưa bao lâu đã khiến Tống Dư Hi đổ xiêu vẹo.
Tống Dư Hi từ nhỏ cũng chưa được sự yêu chiều của tình cha, ở trong nhà địa vị cũng không cao, đột nhiên có một người đàn ông quan tâm săn đón như thế ở bên cạnh, sao mà cô ta không động lòng được chứ?
Đặc biệt là Hà Mộ dẫn cô ta đi mua quần áo và túi xách, càng lấp đầy lòng hư vinh của Tống Dư Hi.
Cô ta cảm thấy, mình như gặp được thiên tử của đời mình rồi.
Cô ta dám khiêu khích trước mặt Tô Niên Niên, cô ta dám nói Chúc Thành, đều là được hình thành trên tình yêu hư ảo này.
Còn lúc này, cô ta lại ý thức được nguy cơ không hay.
Hà Mộ tại sao lại không còn tốt với cô ta nữa? Cô ta rõ ràng đã dâng hiến lần đầu tiên quý giá nhất của mình cho anh ta rồi!
Tống Dư Hi đắn đo mở lời: “ Hôm nay rốt cuộc là tiệc gì thế, nhìn có vẻ giống như có việc hỉ.”
Hà Mộ nghiến răng nghiến lợi nói: “ Hôm nay là tiệc đính hôn của Cố thiếu gia và thiên kim nhà họ Tô.”
Biểu cảm trên mặt Tống Dư Hi cứng lại, biểu cảm không thể tin được, cô ta run rẩy lắp bắp hỏi: “ Thiên kim nhà họ Tô......là ai?”
“ Không phải là bạn học luôn ức hiếp cô sao! sao cô không nói sớm!” Giọng nói Hà Mộ không vui, nếu không phải Tống Dư Hi không nói rõ, vừa nãy anh ta cũng không mất thể diện đến thế.
Tống Dư Hi cười chua chát, lại là......tiệc đúng hôn của Cố Tử Thần và Tô Niên Niên sao?
Sâu xa trong lòng cô ta, vẫn còn có chút ảo tưởng với Cố Tử Thần, bây giờ đúng là tan thành mây khói rồi.
Hà Mộ quan sát thần sắc cô ta, dường như hiểu ra gì đó, anh ta nhếch môi, trong lòng dấy lên kế hoạch độc ác, “ Bảo bối, anh không phải đồng ý giúp em báo thù sao? chúng ta làm thế này có được không......”
Tống Dư Hi im lặng nghe, vẻ u ám dần tan trong đáy mắt, thay vào đó là nỗi hận dâng trào!
---- --
MC bước lên bục tuyên bố, tiệc đính hôn chính thức bắt đầu!
Trong tiếng hò reo chúc phúc của mọi người, Cố Tử Thần nắm tay Tô Niên Niên, đeo nhẫn cho cô.
“ Nhận lấy đấy! Đừng có nghĩ đến mang đi đổi đồ ăn vặt!” Cố Tử Thần ghé sát vào tai Tô Niên Niên nói, trong mắt người ngoài đó là động tác thân mật tình cảm, trên thực tế là anh đang trêu đùa nhắc Tô Niên Niên.
Tô Niên Niên lườm anh, lặp lại lần nữa: “ Đồ keo kiệt!”
Cố Tử Thần thở dài một hơi.
Một bảo vệ lao vào thì thầm mấy câu với Thành Châu, sắc mặt Thành Châu thay đổi, bước lên khẽ nói với Cố Tử Thần: “ BOSS, đại tiểu thư nhà họ Doãn đến rồi...........”