Tô Niên Niên lăn lộn trên giường mấy vòng, mới ý thức được rốt cuộc đồng ý Cố Tử Thần cái gì.
Rõ ràng biết cô bị Cố Tử Thần cho vào bẫy, nhưng đối diện với nụ cười mê hoặc đó của anh, cô vẫn không nói được ra lời phản đối.
Cô gọi điện cho thầy giáo quản lý xin nghỉ một hôm, chuẩn bị ngày mai tham gia tiệc đính hôn của Cố Tử Thần và Doãn Sơ Hạ.
Mất ngủ đến hai giờ sáng, chẳng dễ gì mới ngủ được, Tô Niên Niên lại nằm mơ thấy ác mộng.
Trong mơ Doãn Sơ Hạ chỉ tay vào sống mũi cô mà chửi: “ Cô là đồ vợ bé, dám cướp người đàn ông của tôi! Cô đừng có nằm mơ, tôi mang thai con của Cố Tử Thần, cô làm thư thế là làm tổn thương đến mẹ con tôi, cô sẽ bị đẩy xuống địa ngục!”
Sau đó dưới chân xuất hiện một đường khe hẹp, lửa bùng lên, Tô Niên Niên kêu lên một tiếng, ngay lập tức ngã xuống dưới, bị lửa thiêu rụi.
Cô hắt xì một cái, giật mình tỉnh giấc, nhìn đồng hồ ở đầu giường, đã là chín giờ sáng rồi.
Tiệc đính hôn được tổ chức vào buổi trưa 12h30 tại nhà hàng Dụ An, cho nên thời gian đối với Tô Niên Niên không còn nhiều nữa.
Cô từ trong tủ tìm một chiếc váy mới, trang điểm cẩn thận, né tránh Sở Tố Tâm và Trần Doãn Hoa đi sang bên đường đợi Cố Tử Thần.
Cố Tử Thần lái xe đến, Tô Niên Niên lên xe, nói hai câu, rồi nhắc đến ác mộng tối hôm qua.
Cô tả sống động như thật cho Cố Tử Thần nghe, đầu Cố Tử Thần như đang nghĩ đến một chuyện khác, quay sang hỏi: “ Cô thích trẻ con không?”
Tô Niên Niên sầm mặt, “ Trọng điểm là tôi bị đẩy xuống địa ngục! Rốt cuộc anh có biết đồng cảm không, anh làm như thế với người cùng hợp tác với anh à?”
Cố Tử Thần liếc mắt nhìn cô, “ Tô Niên Niên, cô thi môn chủ nghĩa Mac-lenin được bao nhiêu điểm, lớn như thế còn không biết mê tín phong kiến là không thể chấp nhận được sao?”
Tô Niên Niên nhún vai, được, cô biết sai rồi, là một đứa học kém, tốt nhất đừng tùy tiện mà đấu mồm với tên mọt sách này.
Tại vì không có khả năng thắng!
--- ---
Nhà hàng Dụ An.
Cố Tử Thần dừng xe xong, Tô Niên Niên xuống xe trước, xoay một vòng ở đó, soi vào gương rồi hỏi: “ Thế nào? Đẹp không?”
Cố Tử Thần dựa vào xe liếc nhìn cô, chiếc váy màu xanh nhạt, tóc dài ngang lưng, ngũ quan rõ nét, đúng là rất đẹp.
Nhưng anh đương nhiên không thừa nhận, mà lại ngoảnh mặt đi, “ Cũng tạm được, đừng có đỏm dáng nữa, đi thôi. Đúng rồi, biết làm thế nào để phối hợp tôi không.....”
Lời còn chưa dứt, anh đã bị Tô Niên Niên ngắt ngang, “ Biết rồi, kỹ thuật diễn của tôi không đến nỗi nào, lát nữa chỉ cần diễn là bị cướp mất bạn trai rồi xù lông đánh ghen, mục đích là phá vỡ lễ đính hôn của anh, đúng không?”
Cố Tử Thần như gỡ được gánh nặng mà gật gật đầu.
Hai người chờ thời gian, Tô Niên Niên khoác cánh tay của anh rồi đi vào nhà hàng, khiến cô như có ảo giác, phảng phất giống như thời cao trung lần đầu tiên căng thẳng tham gia lễ hội khiêu vũ với Cố Tử Thần vậy.
Cô hít sâu mấy lần, trong lòng thầm nghĩ: cố lên cố lên, nhất định không thể hỏng việc!
Nhà hàng Dụ An hôm nay được Cố Tử Thần bao trọn, những người đến đều là giới thương gia nổi tiếng, ăn uống linh đình, náo nhiệt huyên náo.
Khi Cố Tử Thần và Tô Niên Niên cùng khoác tay sánh vai xuất hiện trong sảnh, cả sảnh đang ồn ào lập tức yên tĩnh.
Tô Niên Niên thiếu tự tin, đành phải khoác chặt cánh tay Cố Tử Thần.
“ Tử Thần, cuối cùng con cũng đến rồi, sao lại dẫn cả bạn thân đến thế, mau qua đây, Doãn Sơ Hạ đang đợi con đấy.” Diệp Tư Vân giả bộ cười bước đến đon đả, nói Tô Niên Niên thành bạn của cậu mà thôi.
Cố Tử Thần điềm nhiên nói: “ Đây là bạn gái của con.”
Cả sảnh bỗng xôn xao cả lên.