Tô Niên Niên bực tức bụng đầy lửa giận quay về kí túc, cầm chai nước khoáng ừng ực uống hết nửa bình.
Nọa Nọa và Đậu Đậu nhìn toát mồ hôi lạnh, hỏi: “ Ôi, hai cậu rốt cuộc là có chuyện gì thế? Trước đây không phải tay nắm tay bên nhau sao, bây giờ lại đến nỗi tuyệt tình như thế?”
“ Hừm, ai tay nắm tay với cậu ta chứ.” Tô Niên Niên cau mày, cứ nghĩ đến trước đây coi cậu ta là bạn thân lại thấy ngứa mắt.
Nọa Nọa dò hỏi: “ Việc cậu thi đại học có liên quan gì đến cậu ta à?”
Đều là con gái, vừa nhìn thái độ của Tống Dư Hi với Tô Niên Niên, lại liên tưởng đến việc thi đại học thất bại của Tô Niên Niên, cô đương nhiên đáon được có thể là do trò của Tống Dư Hi.
“ Đúng.” Tô Niên Niên không che giấu, gật đầu nói.
Đậu Đậu còn chưa nghe hiểu, Nọa Nọa vội vàng giải thích với cô, tức mình xù lông nói: “ Hừ, vừa nãy mình còn muốn giúp cậu ta xách đồ, không ngờ lại là loại tàn nhẫn tim chó như thế, đừng ngăn mình, mình phải đi xé xác cậu ta ra!”
Tô Niên Niên nói, “ Cậu lấy cái gì xé chứ? Lấy khuôn mặt to của cậu à?”
Đậu Đậu bực tức nói: “ Dùng dao của dẫm, xé xác cậu ta!”
Chán nản nhìn hai thiếu nữ đang bực tức đó, Tô Niên Niên cầm chai nước tiếp tục uống.
Việc của cô và Tống Dư Hi, ngày sau còn dài, nhưng tuyệt đối không thể dễ dàng như thế được!
Ngoài cửa phòng chuyển đến tiếng gõ cửa, một nữ sinh khuôn mặt thanh tú thò đầu vào: “ Woa, chào các cậu.”
Tô Niên Niên nhìn nữ sinh đó hai giây, nhận ra cô ấy là Mộ Dung Sam của Thánh Âm, nheo mày hỏi: “ Sam Sam? Cậu ở phòng này à?”
“ Đúng thế! Mình còn lo không quen ai, không ngờ Niên Niên cũng ở đây!” Mộ Dung Sam hớn hở bước vào, trên mặt nở nụ cười tươi tắn.
Quan hệ của Tô Niên Niên với cô ấy ở Thánh Âm cũng tạm được, người quen gặp mừng rỡ, giới thiệu cô với Nọa Nọa và Đậu Đậu xong, đều là mấy người thích đùa, tự đặt cho nhau biệt hiệu rồi thành thân quen.
“ Thiên Vương che hổ!”
“ Tiểu gà hầm nấm hướng!”
“ Công đức vô lượng!”
“ vạn thị vô biên!”
“............”
Bốn người nhìn nhau nói cười, dường như quên hết những chuyện buồn phiền vừa nãy.
Tô Niên Niên đề nghị ra ngoài ăn rồi tụ tập, những người khác đều giơ hai tay đồng ý, mọi người đi đến con đường nổi tiếng hàng ăn bên cạnh trường.
Quay đi quay lại, bốn người quyết định đi ăn lẩu, Đậu Đậu và Nọa Nọa gọi mấy đĩa thịt, trong mắt hai người như bao ngày chưa được ăn thịt vậy.
Mộ Dung Sam và Tô Niên Niên cùng ăn chay, hai người gọi rau thơm nấm hương gì đó, ăn cũng ngon không kém.
Ăn được một nửa, Mộ Dung Sam liếc mắt, nhìn qua cửa kính chỉ về quán bar đối diện: “ Niên Niên cậu xem, người đó có phải Doãn Sơ Hạ không?”
Tô Niên Niên ngẩng đầu nhìn, ngoài cửa quán bar có một nữ sinh mặc váy đỏ, ép tóc, thân hình mảnh mai, chỉ là trên mặt trang điểm, nhưng vẫn nhận ra chính là Doãn Sơ Hạ.
Bên cạnh cô ta có một nam sinh cao ráo, Doãn Sơ Hạ mắt sáng lên, chỉ có điều chân loạng choạng, vừa nhìn là biết uống nhiều, đi không vững bổ nhào vào lòng anh ta.
Tô Niên Niên phát ra tiếng nôn khan.
Hừ, đôi nam nữ chết tiệt! Đến ăn cơm cũng phải ân ái tình cảm!
Mộ Dung Sam thở dài nói: “ Nghe nói nhà họ Doãn muốn có hôn nhân liên minh với nhà họ Cố, hình như có thật.......Cố nam thần thật là.......” nói đến một nửa, cô đột nhiên nhớ ra Tô Niên Niên chính là bạn gái cũ của Cố Tử Thần, vội vàng im bặt, vẻ mặt căng thẳng.