Sở Tố Tâm im lặng không nói gì, bà không quan tâm gia đình nhà Giang Triết, chưa bao giờ muốn gia đình họ cũng có bi kịch như thế.
Hồi lâu, bà ủ rũ thở dài nói: “ Anh cảnh sát, cảm ơn anh, tôi sẽ thuê vệ sĩ bảo vệ tôi và con gái, phiền phía cảnh sát sớm tìm được hung thủ.”
“ Nhất định.” Viên cảnh sát gật đầu, cười với Tô Niên Niên, “ Tự bảo vệ mình nhé, nhưng đừng để bị bắt cóc lần nữa.”
Tô Niên Niên ậm ừ một tiếng, sắc mặt hơi đỏ.
Cố Tử Thần sau khi dặn dò cô nghỉ ngơi xong cũng đi ra ngoài cùng cảnh sát, khi đi ra đến ngoài cổng, cậu đột nhiên hỏi: “ Phái đến bảo vệ Tô Niên Niên là mấy chiếc xe ạ?”
“ Một chiếc.” Viên cảnh sát trả lời.
Thần sắc Cố Tử Thần sầm lại, cậu còn nhớ rõ ràng, đi theo xe cậu là hai chiếc xe.
Cũng chính là nói, ngoài cảnh sát ra còn có người đi theo bọn họ.
Viên cảnh sát nheo mắt nhìn cậu, mang theo ý cười hỏi: “ Cháu còn gì muốn hỏi không?”
Cố Tử Thần nhớ đến tài liệu mà mình điều tra, lại lần nữa khẳng định lại với viên cảnh sát, “ Giang Mộ chính là con trai của Giang Triết, đúng không ạ?”
(/)
“ Không ngờ cháu đến điều này cũng tra ra rồi, tin tức của Giang Mộ đã bị phong tỏa từ lâu rồi, đến người trong nội bộ chúng tôi cũng không có quyền hạn điều tra.” Viên cảnh sát giương mày, trên khuôn mặt ánh lên nét tán thưởng, “ Không sai, bố của Giang Mộ chính là kẻ khả nghi phạm tội trong vụ án tai nạn giao thông năm đó, còn bây giờ, Giang Mộ là chủ nhiệm của Tô Niên Niên.”
Cố Tử Thần nghiến răng, không khỏi lo lắng thay cho Tô Niên Niên.
“ Cháu không nhất thiết phải căng thẳng, theo những gì chúng tôi hiểu, Giang Mộ không có ý thù hằn gì với Tô Niên Niên, mà còn hết sức day dứt, cậu ấy đến trường Tô Niên Niên dạy học cũng là vì có thể quan tâm cô bé, bù đắp cho cô bé một chút.”
Dù cho như thế, Cố Tử Thần vẫn không có cách nào bớt đề phòng Giang Mộ, nheo mày biểu thị cậu biết rồi.
“ Đây là điện thoại của tôi, có việc gì có thể liên hệ với tôi, Cố thiếu gia.” Viên cảnh sát kéo dài câu nói, để lại danh thiếp cho Cố Tử Thần.
Cố Tử Thần nhận lấy, gật đầu nói cảm ơn, sau đó đi về nhà của mình.
Viên cảnh sát nhìn theo bóng cậu, Tiểu Diệp viên cảnh sát bên cạnh không vui nói: “ An sir, tại sao tôi cảm thấy thái độ của anh đối với Cố thiếu gia này lại quá tốt thế chứ.” Hừm, xem ra thần tượng mà anh ta tôn sùng cũng đầy mùi tiền, dù sao nhà họ Cố cũng có tiền.
“ Không, tôi chỉ là rất tán thưởng cậu ta, cũng rất muốn biết, cậu ta sẽ ứng phó thế nào với tất cả sau đó.” Viên cảnh sát cười cười, xem thường ánh mắt tò mò của viên cảnh sát bên cạnh, không buồn giải thích nhiều.
--- ---
Từ lúc viên cảnh sát đến nhà, gan Tô Niên Niên như bé lại, mỗi ngày đi học đều căng thẳng lo lắng, bị hỏi nguyên nhân, cô chỉ trả lời: “ Tại vì lúc nào cũng có dân thường muốn hại trẫm! Người đâu, mau hộ giá! Hộ giá! Trẫm không bệnh, các người đừng ngăn trẫm, trẫm không uống thuốc!”
Thế là mọi người càng cảm thấy cô hết thuốc chữa rồi.
Hơn nữa gần đây điểm theo dõi đều tập trung vào giọng hát hay Hoa Hạ, tại vì Đường Dư oppa lại được vào vòng trong tám người mạnh nhất! Một tuần ít nhất ba ngày đều không ở trường, nghe nói đón nhận bồi dưỡng âm nhạc chuyên nghiệp của tổ chương trình.
Khi thi giữa kỳ cậu vội vàng xuất hiện, kết quả thành tích thi vừa ra, còn thi tốt hơn cả Tô Niên Niên.
Tô Niên Niên lập tức ngớ người, học sinh Đường Dư này chính là Đường Dư năm đó cô quen biết sao? biến hóa có cần lớn như thế không!
Trường cũng rất coi trọng việc này, khi trận chung kết tám chọn bốn còn tổ chức trường cùng xem thi đấu.
Trong lễ đường, toàn trường thầy trò mắt chăm chăm nhìn màn hình chính,chờ đợi Đường Dư biểu diễn.