Cô ta thản nhiên như không sửa vài chỗ, sau đó làm như không có chuyện gì, gửi cho công ty in ấn.
Ngày hôm sau, tất cả bài báo đều được in xong, đóng ghim gọn gàng để ở văn phòng hội học sinh.
Tất cả cán bộ của hội học sinh họp buổi sáng xong, Trần Nguyên lấy ra một tờ báo xem, rất nhanh phát hiện có chỗ không đúng.
Trong bài phỏng vấn Diệp Thanh Nhã, xuất hiện vài chỗ sai, hơn nữa lại không đúng chuẩn mực.
Ví dụ “ trong trường học muốn yêu nhau”, “ Đọc nhiều sách ít xem báo” rõ ràng là sửa lỗi có vấn đề.
“ Chuyện gì xảy ra thế này?” Trần Nguyên cau mày hỏi Lạc Gia Di.
Việc báo trường giao toàn bộ cho Lạc Gia Di phụ trách, bộ tuyên truyền phụ trách sửa lỗi chữ, nhưng người cuối cùng duyệt vẫn là cô ta, cho nên xảy ra vấn đề đương nhiên người đầu tiên tìm đến là Lạc Gia Di.
Lạc Gia Di đã sớm dự liệu được, lúc này bộ dạng giả vờ ngạc nhiên: “ sao có thể như thế được, bộ tuyên truyền không phải bảo đảm sẽ sửa lỗi chữ sao?”
Cố Tử Thần cau mày, hôm qua cậu đi tập luyện ở đội bóng rổ, việc sửa lỗi đối chiếu giao cho A Kiệt xử lý.
A Kiệt sắc mặt hốt hoảng, không ngờ lại xảy ra chuyện sai sót thế này, lắp bắp nói: “ Tôi.......tôi giao nhiệm vụ đối chiếu lỗi cho mọi người, xảy ra lỗi ở phần nào thế?”
Lạc Gia Di: “ Là đối chiếu phỏng vấn đàn chị Diệp Thanh Nhã! Chiếm phần lớn nhất trên báo trường! Người đối chiếu là ai, đây không phải là chống lại mọi người à!”
“Là......là Tô Niên Niên.” A Kiệt Do dự nói ra tên của cô.
Tất cả đều im lặng, mọi người không phải không biết quan hệ giữa Tô Niên Niên và Trần Nguyên, Cố Tử Thần, dù cho cô có sai thật thì làm được gì cô chứ?
Không ít người tỏ thái độ thờ ơ, thậm chí bắt đầu thì thầm bàn tán.
“ Ai ya, có anh trai là hội trưởng và bạn trai là bộ trưởng bộ tuyên truyền đúng là sướng, phạm lỗi cũng có thể coi như chưa có chuyện gì.”
“ Đương nhiên rồi, chẳng có cách nào, người ta có đặc quyền như thế mà.”
“ Mình biết ngay là như thế mà, đáng tiếc, lại lãng phí kinh phí in lại của chúng ta rồi.”
Những lời này Cố Tử Thần đều nghe thấy hết, lông mày cau lại càng lúc càng chặt.
Sắc mặt Trần Nguyên cũng sa sầm lại, lúc này không giải quyết chuyện này, nhất định sẽ ảnh hưởng đến Tô Niên Niên.
“ A Kiệt, thông báo Tô Niên Niên, bảo cô ấy lập tức đến phòng làm việc!” Trần Nguyên nói.
A Kiệt sững sờ, lập tức gọi điện cho Tô Niên Niên.
Chưa đến một lúc, Tô Niên Niên đến phòng làm việc, nhìn những người trong phòng với bầu không khí căng thẳng, còn chưa biết xảy ra chuyện gì.
“ Niên Niên, phỏng vấn chị Thanh Nhã là do em đối chiếu phải không?” Trần Nguyên hỏi.
Tô Niên Niên gật đầu, vẻ mặt vô tội: “ Vâng, sao thế ạ?”
Trần Nguyên vừa nghe, day day trán, đưa từ báo cho Tô Niên Niên.
Tô Niên Niên không hiểu đón lấy, xem lỹ lại mới hiểu ra xảy ra chuyện gì.
Nhưng, bài viết hôm qua cô đối chiếu không phải như thế này!
“ Tô Niên Niên, cậu sửa cái kiểu gì thế, cậu có biết vì cái lỗi của cậu mà lãng phí biết bao nhiêu bài in không!” Lạc Gia Di uy hiếp dồn ép người khác.
Tô Niên Niên bị cảm còn chưa khỏi, sụt sịt mũi, mang theo giọng khàn đặc: “ Hôm qua tôi đã đối chiếu xong rồi.........”
“ Thế tại sao còn có nhiều lỗi như thế?” giọng nói Tô Niên Niên vang lên, Tô Niên Niên nghe bên tai mà như nặng trĩu.
“ Cố Tử Thần, anh nói thế là ý gì, lẽ nào anh không tin em sao?” Tô Niên Niên ấm ức hỏi.
A Kiệt vội vàng giải hòa: “ Niên Niên hôm qua không phải bị cảm sao, xảy ra chuyện là có nguyên nhân, việc này tôi cũng có lỗi, tôi tự kiểm điểm! Tôi nhận sai!”