Đánh giá thấp! Cô có thể đánh giá thấp ngay!
Nhưng Cố Tử Thần dù cho là người như thế, cũng khiến cô càng ngày càng thích.
Cố Tử Thần không còn là nam thần ngạo nghễ trên cao nữa, cậu cũng có vui buồn giận hờn, có nét mặt tươi cười, có lúc dỗi hờn, giống như mỗi thiếu niên lúc đang yêu vậy.
Tô Niên Niên nghiêng đầu, tỉ mỉ quan sát Cố Tử Thần , muốn ghi nhớ tất cả dáng vẻ đó của cậu.
---- ---
Làm xong việc phỏng vấn, dùng đủ kiểu nũng nịu đòi hỏi, cuối cùng cũng khiến “ Cố lột da” cho cô nghỉ hai ngày, Tô Niên Niên quả thật cảm động rơi nước mắt.
Thời khắc sung sướng đã đến, đương nhiên phải đi ăn mừng, cô lập tức gọi điện cho Nọa Nọa.
“ Nọa Nọa! Nói cho cậu một tin vui, tớ được nghỉ hai ngày, mau lên lịch hẹn nhau đi!”
Nọa Nọa lắc lắc tai: “ Ôi, Tô Niên Niên , cậu còn nhớ đến tớ à, không phải đang yêu đương mặn nồng với nam thần của cậu à?”
Tô Niên Niên cười tươi như hoa, “ Làm gì có, trời lớn đất lớn bạn thân lớn nhất, mau cùng mình đi chơi, mình bí bức đến nỗi đỉnh đầu còn lên mốc sắp mọc nấm hương rồi đây này!”
Hẹn Nọa Nọa và Đậu Đậu xong, Tô Niên Niên nhớ ra Tống Dư Hi , thế là vui mừng gọi điện cho cả cô.
Ở đầu dây bên kia, Tống Dư Hi do dự một lát, nhưng cũng đồng ý.
Bốn người hẹn nhau ở quảng trường, đầu tiên đi dạo trung tâm mua sắm một vòng, sau đó đi ăn.
Gia đình Nọa Nọa và Đậu Đậu cũng rất có điều kiện, nhưng hai người có một nhược điểm, đó là không kênh kiệu bao giờ. Mặc quần áo hàng hiệu đi mua sắm ở chợ, giống như học sinh bình thường vậy.
Nhưng trong mắt Tống Dư Hi , vẫn có chút không thoảim ái.
Bọn họ tùy ý mua một bộ quần áo, có lẽ là tiền lương hai ba tháng của mẹ cô.
Tô Niên Niên không nghĩ nhiều như thế, chỉ là đơn giản muốn cùng cô ra ngoài chơi, mua đồ ăn vặt gì đó đều không quên mua cho Tống Dư Hi một phần.
Đi mua sắm mệt rồi, Nọa Nọa đề nghị đi chơi trượt băng, mấy người liền đêm những thứ đồ mua được gửi lại, rồi đi đến sân trượt băng.
Tô Niên Niên đúng là tiêu chuẩn trượt ba bước ngã một bước, vừa vào trong đã ôm lấy lan can không buông tay, Nọa Nọa và Đậu Đậu đã quen với cô từ lâu rồi, vô tình cười chế giễu cô rồi tự trượt đi chơi chỗ khác.
Tống Dư Hi rất ít khi chơi mấy trò này, trượt cũng không tốt, có điều cô cũng rất thích chơi, chưa đến một lúc đã trượt ra giữa rồi.
Vòng tròn băng xoay chuyển, cô dần dần trượt vững thăng bằng, không ngờ từ bên cạnh có một nam sinh lao đến, đẩy cô ngã xuống đất.
“ A!”
Nọa Nọa và Đậu Đậu cách gần đó, vội vàng dìu cô dậy, cùng trượt về chỗ Tô Niên Niên .
“ Tiểu Hi, cậu không sao chứ? Có bị đau không?” Tô Niên Niên căng thẳng hỏi.
Tống Dư Hi lắc lắc đầu, giơ chân tay hoạt động, biểu thị mình không làm sao.
Chỉ là khi cô sờ vào túi áo, sắc mặt thay đổi: “ Ví tiền của mình không thấy nữa rồi......”
Ba người nhanh chóng nhìn về nơi cô vừa ngã, trống rỗng không có gì cả, còn nam sinh mà lao vào cô đó, cũng nhanh chóng trượt ra ngoài rồi.
Ôi Trời! gặp phải tên cặn bã gì thế này!
Nọa Nọa và Đậu Đậu là nữ hán tử phía Bắc điển hình, trên đường thấy bất bình là không chịu được, ngay lập tức lao đi tìm tên nam sinh đó tính sổ.
“ Tiểu Hi, cậu đợi ở đây! Mình giúp cậu cướp ví tiền về!” Tô Niên Niên cũng bất bình lao đi.
Tống Dư Hi giật nảy mình, vội vàng đuổi theo sau.
“ Hey! Tên trộm kia! Chạy đi đâu!” Đậu Đậu lớn tiếng quát, khiến tên to cao vạm vỡ đó cũng phải giật nảy mình hốt hoảng.
“ Các người làm gì thế, ôi, người đẹp có gì từ từ nói!” Lời còn chư dứt, người đã bị Nọa Nọa và Đậu Đậu đẩy ra đất.